"Bà xã khi nãy em nói không thèm nhưng lại lén xem điện thoại của anh " Hoắc Kiến Vũ đứng ngay ở cửa.
Triệu Tuệ An bị bắt ngay tại trận , trên tay vẫn còn đang cầm điện thoại.
"Không có lén , em là công khai xem"
" Khi nãy ai nói không thèm ta" Anh đi lại ôm lấy cơ thể mát lạnh thơm tho vừa mới tắm của CÔ
" Anh còn chọc em nữa là em quăng nó đó"
"Tự nhiên , nhưng quăng rồi phải lấy thân mình ra đến cho anh"
Triệu Tuệ An giận dỗi quăng xuống niệm, gỡ tay anh ra ngồi xuống.
" Anh còn chọc em nữa , em sẽ không cho anh đụng vào người đầu"
"Ừ hử ...vậy thì anh ra ngoài thỏa mãn"
" Anh dám sao?" Cô trừng mắt
" Không dám" Anh bật cười ngã người nằm ngang xuống giường
Triệu Tuệ An mặt thằng nhỏ liền trèo lên bụng anh ngồi chễm chệ
" Hoắc Kiến Vũ em nói cho anh biết , anh mà dám ra ngoài ăn vụng em nhất định sẽ không tha cho anh"
" Không tha thì làm thế nào ? ngược đãi anh trên giường sao?" Anh cười vuốt ve đôi chân trắng nõn của cô
" Em sẽ cắt của anh để anh không còn ngoại tình nữa"
" Bà xã từ khi nào em lại bạo như vậy ?"
"Từ khi em biết ghen đó , em nói cho anh biết em rất ức mấy cô nhân viên của anh, toàn là mặc đồ nhưng không chịu gài nút , váy thì ngắn ngủn , trang điểm thì lòe loẹt , em muốn anh sắp tới đi làm phải đeo kính đen , tốt nhất là nên bịt mắt lại"
Hoắc Kiến Vũ nghe cô nói mà bật cười đến nỗi Triệu Tuệ An rung rinh trên bụng anh
" Bà xã bịt mắt lại thì thấy gì mà làm việc "
" Em không biết đâu , anh không được nhìn "
" Không nhìn , không ai có ngực to và đẹp như vợ anh được " Hoắc Kiến Vũ bóp mạnh lên ngực cô
" Aaa Đáng ghét " Cô đảnh lên tay đang làm loạn của anh
" Đáng ghét không?" Anh ép cô nằm xuống ngực mình đưa tay cù loét cô
"Ông xã nhột em, bỏ ra coi , haha"
Đã một năm trôi qua êm đềm hạnh phúc , có những lúc giận dỗi nhưng cũng nhanh chóng làm hòa.
Triệu Tuệ An cảm thấy như mình là người hạnh phúc nhất trần đời , tất cả những buồn tủi khổ cực của cô đều được Hoắc Kiến Vũ bù đắp.
Cô bây giờ chỉ mong tốt nghiệp đặng sinh vài nhóc tì cho vui nhà vì mọi lần gặp trẻ con đặc biệt là bé gái anh đều nhìn rất lâu.
Mọi buổi chủ nhật Hoắc Kiến Vũ đều dẫn cô đi chơi , thậm chí Triệu Tuệ An còn trốn học để đi du lịch khắp nơi cùng anh.
Những chuyến đi công tác anh đều dẫn cô theo hoặc giao cho Hoắc Kiến Thành và những cấp dưới.
Hôm nay là lễ kết hôn của Âu Minh Phong bạn thân của anh.
Hoắc Kiến Vũ đã chuẩn bị xong ngồi ở sảnh lớn lấy Ipad đọc báo và đợi cô
Triệu Tuệ An từ trên lầu đi xuống mặc nguyên chiếc đầm ôm body cúp ngực màu trắng, trang sức toàn là kim cương.
Hoắc Kiến Vũ nhìn thấy chiếc đầm của cô mà nhăng mặt nhìn theo
"Ây bà xã em hết đồ để mặc rồi sao?"
"Sao?"
"Em xem ngực của em, sau lưng của em? và cả đôi chân của em nữa.
Không được , phải lên thay bộ khác"
" Nhưng mà em mới đặc nhà thiết kế may đó , rất đắc , không mặc sẽ uổn lắm"
"Muốn mặc thì mặc ở trong phòng cho anh xem được rồi , không được đi ra ngoài.
Lên anh thay bộ khác cho em"
Hoắc Kiến Vũ kéo tay cô sòng sọc lên phòng , nhìn qua nhìn lại trang phục dạ hội của cô anh đều lắc đầu ngao ngán.
" Từ khi nào em lại thích mặc đồ hở hang như vậy?"
"Là nhà thiết kế may chứ không phải em, em chỉ đặc may duy nhất bộ trên người , nhưng em thấy có hở gì đâu." Cô nhìn tới nhìn lui chỉ thấy phần ngực hơi hở mà thôi
" Cái gì ? em xem ngực của em đi , nó lộ ra bên ngoài kia"
"Được rồi được rồi, anh chọn đi "
Hoắc Kiến Vũ lựa tới chọn lui thì chỉ có bộ dạ hội màu đỏ rượu là ít hở nhất
"Đứng lên"
Hoắc Kiến Vũ kéo dây đầm cô xuống quăng qua một bên , mặc vào chiếc đầm hai dây bản to cho cô nhưng mặt anh vẫn hầm hầm vì vẫn lộ ngực và phía chân còn xẻ làm lộ một bên chân của cô.
Hôn lễ là đại thiếu gia của Âu gia , tổng giám đốc của Âu thị nên rất nhiều nhà báo phóng viên vây quanh.
Hoắc Kiến Vũ và Triệu Tuệ An được vệ sĩ đi bao quanh để bảo vệ vào trong.