Tổng Tài Hỏi Vợ: Bánh Bao Làm Mai (Daddy Tổng Tài)

Hạ lão gia ở trong phòng tưới cây, chăm sóc tỉ mỉ loại hoa hiếm có cực kì mà ông nuôi dưỡng bấy lâu nay.

“Ông nội.” Hạ Lăng Sơ sải bước đi vào.

“Đến rồi à.” Hạ lão gia đang nâng rễ hoa, cầm bình tưới đứng đó cẩn thận tưới tiêu, lượng nước cũng bài bản lắm, không thể nhiều, cũng không thể ít.

Hạ Lăng Sơ lên trên, đỡ giúp ông, sau khi ông cụ tưới xong, buông bình tưới xuống, ở bồn nước bên cạnh rửa tay sạch sẽ, lau sạch rồi quay lưng lại nói, “Đến phòng sách đi!”

Hạ Lăng Sơ cười nói, “Ông nội, có muốn con đi dạo cùng không, đến khu rừng bên cạnh tản bộ.”

Nguyên nhà họ Hạ này, đều bố trí đầy tai mắt của Hạ Hải Dật, chỉ cần có động tĩnh gì, nhất định sẽ nhanh chóng lan tới tai của Hạ Hải Dật và quản gia biết.

Nhưng khu rừng bên cạnh, bốn phía rộng rãi, tai mắt của anh ta sẽ đứng theo dõi từ xa, là một nơi bàn chuyện vô cùng lý tưởng.

“Cũng được, bộ xương cốt già cõi này cũng phải đi đi lại lại rồi, không đi lại nữa, thì thật sự hết cơ hội nhúc nhích thôi!” Hạ lão gia cầm cây gậy thường ngày trợ đứng của ông, cùng Hạ Lăng Sơ bước ra khỏi phòng hoa.

Chào hỏi hai người giúp việc trước mặt, thăm hỏi ông định đi đâu.

Ông cụ liền tùy ý đáp, “Đi dạo với cháu trai chút.”

Hạ Lăng Sơ và ông nội đi thẳng vào trong khu rừng, gió núi của mùa thu thổi thật thoải mái, áng mây đỏ ở nơi không xa, cũng thật kì vĩ trang trọng.

Đi được vài bước, sắc mặt của ông cụ liền bình tĩnh hỏi, “Nói đi! Lần này con tới đây, có việc gì muốn nói với ta sao.”

Hạ Lăng Sơ có chút rùng mình, anh chưa bao giờ xem thường tài năng của ông nội, cho dù ông cụ đã lớn tuổi rồi, nhưng tâm tư rất thông thấu minh mẫn.

Hạ Lăng Sơ gật gật đầu, “Con đến đây, đích thực có việc muốn nói với ông nội, đồng thời, cũng muốn giới thiệu cho ông biết một người quan trọng.”

“Là người quan trọng của con đó sao! Bạn gái chăng?” Hạ lão gia quay đầu, liền đoán trúng.

Hạ Lăng Sơ mỉm cười gật đầu, “Đúng vậy, bạn gái.”

“Vậy thì nói thử xem, người con gái mà con thích là như thế nào!” Ông cụ tỏ vẻ thích thú.

“Cô ấy tên Cung Vũ Ninh, cha của cô ấy là tổng sự trưởng của tập đoàn Cung thị Cung Dạ Tiêu.”

Sắc mặt của Hạ lão gia lập tức kinh ngạc, cầm cây gậy chống, liếc nhìn anh, xác nhận lần nữa, “Con nói ai? Cha của cô ấy là Cung Dạ Tiêu?”

“Ông nội, ông không nghe lầm, cô ấy là lá ngọc cành vàng của nhà họ Cung.” Hạ Lăng Sơ cười xác nhận.

“Tiểu tử này, thật có phước đó nha! Được, đó cũng là phước khí của nhà họ Hạ.” Hạ lão gia vô cùng kích động và vui mừng.

“Đợi lựa ngày, con dắt cô ấy tới đây chơi.”

“Được, ta đợi gặp cháu dâu của ta.”

Hạ Lăng Sơ cười, giơ tay đỡ lấy ông nội, trong mắt tràn đầy niềm hạnh phúc.

Hạ lão gia biết điều anh muốn nói không đơn giản chỉ có việc này, “Lúc nãy con nói, còn một chuyện muốn nói cho ta biết, có phải liên quan tới Hải Dật không, dạo này nó lại không an phận à?”

“Ông nội, con cảm thấy vụ việc này cần phải nói cho ông biết, vì việc này liên quan tới an nguy của ông.” Hạ Lăng Sơ nghiêm túc nói.

Trên mặt của Hạ lão gia hiện lên vẻ cười cay đắng, “Sao nào? Nó đang định ra tay với ta sao?”

Trái tim của Hạ Lăng Sơ run rẩy, ông nội đã suy nghĩ đến cỡ này rồi sao? Điều này đối với ông mà nói, là một việc đau lòng biết bao.

Cháu ruột thịt của mình, muốn hãm hại mình, còn ông thì biết rõ mọi chuyện.

“Ông nội, hôm nay con nhận được tin tức, anh ta và quản gia đã gặp mặt nhau, sau đó, họ lại ghé một bệnh viện tư, tuy con không biết mục đích giao dịch của họ là gì, nhưng mà, con tuyệt đối không cho phép họ tổn hại đến ông đâu.” Hạ Lăng Sơ quan tâm nói.

Hạ lão gia gật gật đầu, than khổ một tiếng, “Ta không hi vọng chết ngay lúc này, ta còn phải chứng kiến con cưới cháu dâu cho ta cơ!”

“Ông nội, cần con sắp xếp người ở bên cạnh ông canh chừng không?” Hạ Lăng Sơ lo lắng hỏi.

“Cũng không cần thiết đâu, bên cạnh ta vẫn còn mấy người trung thành và đắc lực, quản gia cũng thật khiến ta phải thất vọng, nó và Hải Dật luôn âm thầm liên lạc với nhau, bán chủ cầu vinh, ta có thể không lật tẩy, nhưng nếu ông ta hồ đồ liên kết với Dật Hải hòng lấy mạng của ta, thì ta sẽ không khoan nhượng cho bọn họ nữa.” Giọng điệu của Hạ lão gia có vẻ tàn độc.

Hạ Lăng Sơ thấy ông nội hiểu rõ như thế, trong lòng anh cũng yên tâm phần nào, anh đưa mấy phần chứng cứ về việc ăn cắp tài liệu của Hạ Hải Dật điều khiển người khác thực hiện, muốn xem thử ý của ông nội ra sao.

Lúc này Hạ lão gia, đối với vị cháu trai này thật sự thất vọng triệt để, ông thở dài một hơi, “Đã đến lúc cần tiễn nó vào trong tù sám hối vài năm thôi, cứ làm theo cách của con đi! Không cần để ý đến cảm nhận của ta đâu.”

Hạ Lăng Sơ gật đầu, “Được, con sẽ nhanh chóng giải quyết.”

“Lăng Sơ, công ty giao cho con, ta thật sự rất yên tâm, nếu giao cho đứa con bất hiếu kia, không biết sẽ khiến công ty ô uế ra sao nữa.” Hạ lão gia rất an tâm nói.

“Con sẽ không phụ lòng mong chờ của ông nội.” Trong mắt của Hạ Lăng Sơ, không có niềm vui của việc sắp sửa thừa kế tập đoàn nhà họ Hạ, chỉ có trách nhiệm và sứ mệnh cần thực hiện.

Hai ông cháu tản bộ trở về, quản gia liền đứng đợi bên cửa, ánh mắt lo lắng nhìn về phía này, rất nhanh, khi ông bước tới gần, trên mặt đã nở ra nụ cười tôn kính, “Nhị thiếu gia, cậu đến rồi.”

Hạ Lăng Sơ biết ông nội đã có chủ ý phòng hờ quản gia, đương nhiên ông sẽ giả vờ không biết gì, “Quản gia, sức khỏe của ông nội gần đây không được tốt, ông phải chăm sóc kĩ càng hơn.”

Quản gia lập tức gật đầu, liền giọng đáp, “Vâng, chúng tôi nhất định sẽ tận tâm.”

Hạ Lăng Sơ và Hạ lão gia nhìn nhau một phen, Hạ lão gia nói với anh, “Con đi về đi!”

“Được, vậy con về đây, ông nội, ông phải bảo trọng cơ thể.” Hạ Lăng Sơ có ý ám chỉ dặn dò.

Quản gia ở bên cạnh nhìn thấy, ông cũng lo lắng Hạ Lăng Sơ có thể phát hiện ra gì đó, nhưng bây giờ, xem ra, anh ta chỉ như mọi thường đến thăm nom ông cụ thôi, cũng chưa phát giác ra việc của ông ta.

Quản gia thở phào một hơi, hôm nay ông ta ở bên cạnh Hạ Hải Dật, đích thực đã cầm thuốc về đây, bắt đầu từ tối nay, ông ta phải thực hiện kế hoạch của mình.

Hạ Lăng Sơ về tới chiếc xe của mình, trái tim của anh căng ra, anh vẫn không yên tâm, nhưng mà, ông nội không cho phép anh xen vào, anh cũng rất bất lực.

Anh khởi động xe, lái về hướng biệt thự của mình, anh muốn nhanh chóng trở về dùng bữa tối với Cung Vũ Ninh.

Sau khi Cung Vũ Ninh vẽ xong bức tranh, tiện tay lấy một chiếc nệm lót, ở một khoảng trống đất sạch trong vườn, đang mở vài bản nhạc yoga, và tập luyện yoga.

Cô mặc bộ đồ yoga, khiến đường cong cơ thể của cô hiện lên rõ nét mồn một.

Hạ Lăng Sơ cầm chìa khóa xe đi vào vườn hoa, dưới ánh sáng của chiều tối, liền nhìn thấy thân hình bốc lửa kia, mỗi một động tác, như mây như nước, hoàn mỹ và nhu căng, lộ ra thân hình đẹp tuyệt vời của cô.

Cơ thể của Hạ Lăng Sơ hơi đơ cứng, nếu như nói, thích cô, không có bất kì sự mơ tưởng, thì thật không đúng tí nào.

Anh đối với cô, có khát vọng to lớn và mãnh liệt, chỉ là, hiện giờ anh vẫn chưa dám bộc lộ ra bên ngoài.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui