Hà Duy Hùng dừng lại, sau đó nhìn vào mắt Lâm Minh nói: “Ngày cưới của tôi và Tiêu Lạc là vào tháng sau.
Tôi sẽ gửi thiệp mời đến Phong Linh Đàm”
Lê Nhược Vũ nhíu mày, có chút khó hiểu hỏi: “Gấp gáp như vậy sao?”
Hơn nữa, Hà Duy Hùng và Lê Minh Nguyệt trước đây là một cặp, vậy tại sao đột nhiên anh ta lại đính hôn với Lý Tiêu Lạc?
Hà Duy Hùng ngoài mặt là đang trả lời Lê Nhược Vũ, nhưng điều này là anh ta nói với Lâm Minh: “Một số điều năm ngoài tầm kiểm soát của tôi, nhưng những gì tôi muốn nói vẫn như trước”
Anh ta thích Lê Nhược Vũ, chính là thích.
Trái tìm của anh ta không thể thay đổi, nhưng anh ta biết là anh ta sẽ không bao giờ quay lại để phá hủy gia đình của Lâm Minh và Lê Nhược Vũ.
Anh ta sẽ không làm những điều không nên làm.
Lâm Minh đương nhiên hiểu được, và hai người bắt tay nhau, xem như là bỏ qua hiềm khích.
“Tôi tin cậu, cũng chúc phúc cho cậu.
”
“Cảm ơn cậu”
Trong lúc hai người đàn ông vô cùng ăn ý thì hai người phụ nữ không thể hiểu được, Lê Nhược Vũ nhịn không được hỏi anh: “Còn Minh Nguyệt đâu? Anh nghĩ gì về Minh Nguyệt?”
“Tôi nghĩ về cô ấy như thế nào không quan trọng.
Mỗi người đều có điểm đến của riêng mình.
Điểm đến của Lê Minh Nguyệt không phải tôi.
Dù sao cũng không thể kết hôn với người mình thích mà trong nhà lại thúc giục nên kết hôn cùng với ai đối với anh ta cũng không quan trọng.
Có thể kết hôn với Lý Tiêu Lạc vì cô ấy là người đơn giản.
Mặc dù cô ấy yểu điệu làm ra vẻ ngang bướng không nói lý lẽ nhưng ít nhất cô ấy cũng sẽ không giở trò tính toán như Lê Minh Nguyệt.
Người vợ mà anh ta muốn cưới về nhất định phải là người biết thân biết phận, mà Lê Minh Nguyệt thì không phù hợp.
Câu trả lời mập mờ thế nào cũng được của Hà Duy Hùng khiến cho Lê Nhược Vũ nghe không hiểu.
Nhưng cô cũng có thể nhìn ra là Hà Duy Hùng không muốn nhiều lời.
Lê Minh Nguyệt là một cô gái tốt, trực giác.
nói cho Lê Nhược Vũ biết rằng giữa hai người họ có hiểu lầm, tuy nhiên Lâm Minh lại không cho cô nói tiếp, liền kéo cô rời đi.
Lê Nhược Vũ không nhịn được quay đầu lại nhìn vài lần, cô cảm thấy Hà Duy Hùng rất kỳ lạ.
Lâm Minh đối diện với đầu của cô để cô nhìn thắng về phía trước, anh không cho phép cô nhìn Hà Duy Hùng nữa.
“Hà Duy Hùng sắp kết hôn rồi, nhìn cậu ta còn không bảng nhìn Trần Hi Tuấn” Giọng nói của anh trầm lắng kèm theo ý châm biếm.
Rõ ràng là vì cô nhìn người khác giới nhiều lân mới khiến cho anh cảm thấy không thoải mái.
Khát vọng khống chế càng lúc càng mãnh liệt, Lê Nhược Vũ cười châm chọc: “Anh không có cảm tình với Trần Hi Tuấn, nghỉ ngờ tâm tư của cậu ấy có gì không đơn giản thì cũng thôi đi, Hà Duy Hùng là bạn tốt của anh nhiều năm như vậy, câu nói của anh là sỉ nhục tôi hay sỉ nhục anh ấy?”