Một đứa là cô mạo hiểm tính mạng mình để sinh ra, một đứa là đứa nhỏ mà cô tự mình chăm sóc nuôi nấng suốt ba tháng trời, sao cô có thể nhắn tâm không cần bọn chúng được cơ chứ?
Nếu như cô không cần anh nữa thì cô cũng sẽ luyến tiếc bọn nhỏ.
Lâm Minh bản thân mình rất vô liêm sỉ, anh muốn dùng hai đứa nhỏ để kiềm lại bước chân cô, nhưng anh cũng chỉ còn có hai đứa nhỏ mà Thôi.
Từ trước tới nay Lê Nhược Vũ đều cảm thấy ở bên cạnh anh không có được tự do, cô muốn tự dành cho mình một khoảng thời gian để suy nghĩ và bình tĩnh lại, vì thế nên cô liền nhân cơ hội này rời đi, Lâm Minh nghĩ thế, nếu vậy thì cũng sẽ dành cho cô một khoảng thời gian để bình tĩnh lại.
Mà khoảng thời gian xa cách này, cũng coi như là sự trừng phạt đối với anh.
Anh sẽ nuôi dưỡng Hòa Phong thật tốt, sau đó cũng sẽ nghiêm khắc tự kiểm điểm lại mình Lâm Minh quyết tâm sẽ không để cho Nhược Vũ lại phải chịu thêm bất kì uất ức nào nữa, tất cả những uất ức mà Nhược Vũ phải chịu đựng vì Lâm Thùy Ngọc và Lâm Niệm Sơ, anh sẽ dùng quãng đời còn lại của mình để bù đắp.
Nhưng mà không đợi tới khi anh nuôi Hòa.
Phong trở nên trắng trắng mập mập thì anh mới về tung tích của Lê Nhược Vũ đã bị đứt đoạn.
Ngoại trừ điều tra được máy bay ngày đó Lê Nhược Vũ ngồi đi tới nước Mỹ ra thì không điều tra được thêm bất kì manh mổi nào nữa.
Lâm Minh tìm không được Lê Nhược Vũ…
Làm thế nào cũng không thể tìm được.
Cửa phòng làm việc đơn giản nhưng trang nhã bị đá văng.
Một trận gió lướt qua trước mặt, Hạ Đông Quân vừa ngẩng đầu lên đã phải nghênh đó một nằm đầm của Lâm Minh.
Một cú đấm đấm thật mạnh lên xương gò má, trên trán Hạ Đông Quân nổi đầy gân xanh, anh ấy.
lắc đầu, vừa mới loạng choạng đứng vững thì khóe miệng lại bị đánh cho một cái nữa Anh ấy bị Lâm Minh ấn lên ghế trong phòng làm việc, không hề cho Hạ Đông Quân một cơ hội nói chuyện nào thì Lâm Minh lại đánh một cái thật mạnh lên ngực anh ấy.
Lúc này mới có bảo vệ bước vào, bọn họ chuẩn bị kéo Lâm Minh ra khỏi đây.
Nhưng Hạ Đông Quân lại phất tay không để cho bảo vệ bước đến gần, anh ấy nói: “Đi ra ngoài cả đi”
Mấy nhân viên bảo vệ hai mặt nhìn nay, họ nhìn khuôn mặt bị đánh thành một mảng xanh một mảng tím của tổng giám đốc nhà mình một cái, đang lúc họ chuẩn bị đi thì lại nghe thấy âm thanh trong trẻo của một người phụ nữ vang lên: “Đều đứng ở ngoài hết cho tôi, không ai được đi đâu cả”
Hạ Tư Duệ bước nhanh tới cửa, cô đang chuẩn bị bước vào phòng làm việc.
Nhưng lại nhìn thấy Hạ Đông Quân đang ho khù khụ liệt nói: “Hạ Tư Duệ, chuyện của anh không cần em phải nhúng tay vào, em cũng đi ra ngoài đi”
Hạ Tư Duệ trừng lớn mắt, cô ta nói anh muốn bị anh ta đánh chết luôn sao?”
“Anh ta sẽ không đánh chết anh, anh ta còn có chuyện căn phải hỏi anh nữa”
“Dùng nảm đấm chào hỏi khắp người anh chính là phương thức hỏi chuyện của anh ta sao?”
“Anh ta cần phát tiết mà thôi, mấy người đi ra ngoài hết đi, đóng cửa lại luônˆ Hạ Tư Duệ trừng mắt nói: “Hạ Đông Quân!