Tổng Tài Không Nhận Ra Vợ Mình

“Cảm ơn anh!” Hạ Ly cười híp mất nói cảm ơn Hòa Phong, trên gương mặt nhỏ nhắn mập mạp lộ ta hai đồng tiền rất dễ thương.

“Cha, không phải cha nói sẽ đưa mẹ về nhà sao? Bây giờ đã trẻ lắm rồi đấy!” Giọng nói mềm mại của Hạ Ly từ bên kia điện thoại truyền đến.

Lúc này, Lâm Minh mới nhìn đến thời gian một chút, quả nhiên đã hơn nửa đêm rồi. Anh vẫn luôn ở phòng cấp cứu chờ cô, trong đầu đều là Lê Nhược Vũ, làm gì còn nhớ đến khái niệm thời gian nữa.

“Hôm nay cha và mẹ có chuyện, phải ngày mai mới trở về được. Hôm nay các con có ngoan không?” Lâm Minh không tự chủ nhẹ giọng trả lời. .

========== Truyện vừa hoàn thành ==========
1. Sau Khi Gả Đến Mạc Bắc
2. Hết Thảy Mộng Đẹp Đều Dành Cho Em
3. Quy Đức Hầu Phủ
4. Khoảng Trời Phương Nam
=====================================


“Cha, hôm nay Hạ Ly rất ngoan đó” Hòa Phong ở bên cạnh chen miệng vào nói.

“Vậy anh trai có bắt nạt em gái không?!

“Không có không có” Hạ Ly vội vàng quơ quơ cánh tay nhỏ bé lên, khiến Chí Linh cũng không nhịn được phải bật cười.

Má Trương đã mở loa ngoài của điện thoại để mấy đứa trẻ có thể nói chuyện với Lâm Minh. Sau khi cả đám người tán gầu vài câu thì đa số đều là mấy đứa trẻ tranh miệng nói chuyện “Bảo má Trương chăm sóc mấy đứa ngủ trước đi, ngày mai cha sẽ trở lại để chăm sóc mấy đứa. Anh trai phải chăm sóc em gái thật tốt đấy nhé!” Lâm Minh dịu dàng nói xong thì chúc bọn trẻ ngủ ngon, vừa quay người đã nhìn thấy Lê Nhược Vũ mở mắt, bình tĩnh nhìn anh.

“Em tỉnh rồi sao?” Lâm Minh cất điện thoại di động rồi bước nhanh tới, nắm lấy tay Lê Nhược Vũ: “Có chỗ nào không thoải mái không? Anh sẽ đi gọi bác sĩ!

Lê Nhược Vũ khẽ lắc đầu không nói gì cả nhưng lại rút bàn tay ra khỏi tay anh, sau đó xoay đầu đi ©ô đối với Lâm Minh, thật sự rất thất vọng.

Trước đây dùng nhà họ Lê và nhà họ Giang để uy hiếp cô, bây giờ lại dùng Hạ Ly. Lê Nhược Vũ nhắm hai mắt lại, cô thật sự không muốn nhìn thấy Lâm Minh một chút nào cả.


Cho dù vừa rồi cô thật sự nhìn thấy tia máu trong mắt Lâm Minh.

Lâm Minh mim môi thật chặt, anh biết Lê Nhược Vũ làm vậy là có ý gì nhưng anh làm sao có thể trơ mắt để cô rời đi một lần nữa chứ?

Anh đã trải qua một lần rồi, vì thế tuyệt đối sẽ không để Lê Nhược Vũ rời đi một lân nữa.

“Nhược Vũ…” Anh thử dò xét mở miệng hỏi, đột nhiên cảm thấy hai chữ này lâu rồi chưa hề gọi, dường như bây giờ đã có chút lạnh nhạt.

“Ừm” Lê Nhược Vũ nhàn nhạt đáp lời, cảm thấy trên dưới toàn thân đều đau nhức giống như bị xe nghiền qua vậy, không nhịn được khẽ hít vào một hơi.

Lúc này, Lâm Minh lập tức hoảng hồn, vội vàng nhấn chuông gọi bác sĩ và y tá đến, Bọn họ vần ở trong phòng VIP của bệnh viện, trước kia khi Hạ Tư Duệ nhảy lầu, Lâm Minh cứu cô ta nên cũng ở chỗ này.

Có lẽ hai người bọn họ thật sự không nên ở bên nhau… chỉ cần hai người đến với nhau thì luôn luôn sẽ có chuyện xảy ra.

“Sao rồi?” Lâm Minh nhìn bác sĩ kiểm tra, lo lắng hỏi “Cơ thể vợ của anh không sao cả, chỉ là tác dụng của thuốc tê nên cảm thấy đau đớn là chuyện bình thường thôi. Lần này đầu của vợ anh bị va chạm, có thể trong đầu còn tụ máu bầm nên đứng dậy và năm xuống thì phải chú ý một chút.

Cánh tay đã bị gãy xương, sợ rằng không một lúc thì không thể khôi phục lại bình thường được.

Tổng giám đốc Lâm có cần mới một người chuyên nghiệp đến trông nom không?!


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận