Tổng Tài Không Nhận Ra Vợ Mình

“Em gái thật xinh đẹp!” Hòa Phong và Tiểu Tĩnh vỗ tay khen ngợi, Lâm Minh dắt tay hai đứa bé lại, Hạ Ly đòi Lê Nhược Vũ bế, cả nhà liền đi ra cửa, không hề nhìn đến Ôn Hòa một cái Ôn Hòa tức giận đùng đùng giẫm chân, đuổi theo ra ngoài, lại phát hiện bọn họ đã lên xe, cả nhà vừa hay đã ngồi kín chỗ.

Ôn Hòa vô cùng uất ức: “Anh Minh, em thì sao?”

“Cô? Liên quan gì đến tôi?” Giọng điệu của Lâm Minh vô cùng hờ hững, tuy rằng Ôn Hòa có quan hệ với gia đình anh, cho nên trước đây anh mới cho Ôn Hòa một chút mặt mũi, nhưng bây giờ anh đã nói với cô ta rất rõ ràng rồi, là do cô ta tự mình đa tình đưa đến tận cửa.

Có Lê Nhược Vũ ở bên cạnh anh, bất kỳ người phụ nữ vớ vẫn nào đều là dư thừa.

“Nhưng em không có lái xe đến!” Ôn Hòa khuôn mặt khó xử nhìn Lâm Minh, Phong Linh Đàm là khu biệt thự ở ngoại thành, căn bản không đón được taxi, rõ ràng là cô ta ôm tâm tư tiếp cận Lâm Minh mà đến nên mới không lái xe, ai biết được giữa đường lại nhảy ra một Lê Nhược Vũ!

Có điều Lê Nhược Vũ rõ ràng vừa mới quay lại Mỹ, sao lại đột nhiên quay về rồi? Không phải cô đã chết tâm với Lâm Minh rồi hay sao?


Lúc đầu không phải là tự cô rời khỏi Hà Nội hay sao, tâm tư của người phụ nữ này thật là thâm trầm! Chiêu lạt mềm buộc chặt này quả thực là cao tay.

Bây giờ xem ra hôm nay Lâm Minh chắc chắn sẽ không cho cô ta lên xe, cô ta chỉ có thể tự mình nghĩ cách, uất ức nhìn về phía Lâm Minh, cố gắng kiềm chế ánh mắt tràn đầy hận thù đối với Lê Nhược Vũ Lâm Minh vẫn nghĩ nghĩ, nhìn Lê Nhược Vũ một cái, nghiêng đầu dùng ánh mắt trưng cầu ý kiến của cô.

Lê Nhược Vũ buông lỏng tay biểu thị rằng mình cũng không biết, ý bảo anh tự quyết định, bây giờ cô đã hiểu rõ tâm ý của Lâm Minh, sẽ không vì chuyện nhỏ này mà ghen tuông.

Lâm Minh tiện tay ném cho Ôn Hòa một chiếc chìa khóa xe: “Cô lái đi, không cần mang đến trả lại tôi đâu Không cần mang đến trả lại anh? Ôn Hòa nhìn logo của chiếc chìa khóa xe, chiếc xe có giá trị lớn như vậy mà Lâm Minh cũng không cần nữa, anh đã ghét bỏ cô ta tới mức này rồi ư?

‘Vành mắt Ôn Hòa lại đỏ lên một lần nữa, không hề có chút vui vẻ nào khi vừa nhận được một chiếc xe, nước mắt đã rơm rớm trong vành mắt.

Lâm Minh không thèm nhìn cô ta một cái, bây giờ anh không hi vọng rằng Lê Nhược Vũ sẽ hiểu lầm anh bởi vì bất kỳ một người phụ nữ nào nữa, người có giới tính nữ ở bên cạnh anh chỉ được phép có hai người.


Một người trong số đó không phải nghỉ ngờ gì đương nhiên chính là bà xã của anh Lê Nhược Vũ, người còn lại đương nhiên chính là công chúa nhỏ đáng yêu Hạ Ly của hai người rồi Ồ, có thể còn có vú Trương..

Lâm Minh ung dung mang theo bà xã và các con rời đi, Ôn Hòa hung hãng lau đi nước mắt trên mặt, Lê Nhược Vũ! Cả đời này cô ta cũng sẽ không bỏ qua cho cô đâu! Lê Nhược Vũ đã cướp đi mọi thứ của cô ta.

Người ngồi bên cạnh Lâm Minh đáng lý ra phải là cô ta, cô ta vừa trẻ trung xin đẹp, bối cảnh gia đình lại tốt, càng không có những tin đồn và video kỳ quái bị truyền ra ngoài, Lê Nhược Vũ nói cho cùng cũng chỉ là đôi giày rách, cô dựa vào cái gì chứ?!

Nhưng điều mà Lâm Minh không ngờ đến chính là Hoàng Ánh thật sự bị bệnh, bà đang năm trên giường bệnh sắc mặt tái nhợt. Nhìn thấy Lâm Minh và Lê Nhược Vũ, bà vội vàng ngồi dậy.

Khóe miệng nở một nụ cười: “Nhược Vũ trở về rồi à”

Lê Nhược Vũ gật đầu, nhìn Hoàng Ánh, bà dường như gầy đi không ít, trên đầu còn có thêm rất nhiều tóc bạc.

Nhưng Lê Nhược Vũ không nói gì với Hoàng Ánh cả, cô không phải thánh mẫu, cô không làm được việc bị bà đối xử như thế mà vẫn có thể cười với bà được.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận