“Sao lại không liên quan đến em? Sau này chị dâu không phải là người một nhà hay sao, cúi đầu không thấy ngẩng đầu thấy, hơn nữa không phải anh oai phong lẫm liệt nói vì nhà họ Hạ sao, sớm muộn gì nhà họ Hạ cũng sẽ vào tay em. Em phải xem xem anh đã hy sinh hạnh phúc vì công ty nhà họ Hạ như thế nào, để sau này còn phải trả lại Trần Hi Lam nghe xong thì bật cười, quả nhiên người ngoài cuộc nhìn rõ hơn. Trần Hi Lam cũng không phải ngốc, chỉ trong vài phút, cô đã nhìn rõ sự việc.
“Cô thay chị dâu tương lại của cô đòi công bằng sao? Tôi thấy chính là cô đòi công bãng cho mình mới đúng ấy? Thích anh trai mình, e rằng là tình yêu cấm ky ở Việt Nam đúng không? Tỏ tình bị từ chối rồi đúng không? Nếu không sao lại tức giận như chó điên như vậy chứ? Thứ mình không có được, còn không muốn người khác tranh giành, tôi thấy cô mới là người đáng ghê tởm nhất”
Trần Hi Lam nói xong cùng lười quan tâm đến suy nghĩ của Hạ Tư Duệ, nói trúng tìm đen, từng chữ một đều đâm vào tim Hạ Tư Duệ.
Sắc mặt Hạ Tư Duệ tái nhợt, thân thể cũng cứng đờ theo lời nói của Trần Hi Lam, thẹn quá hóa giận giơ tay lên nhưng lại bị Trần Hi Lam bắt được “Bị nói trúng tim đen rồi mà còn muốn tát tôi sao? Cô cho rằng tôi là người giấy sao?” Trần Hi Lam nhíu mày, mở to đôi mắt xanh biếc trừng cô †a, khi chất mạnh hơn Hạ Tư Duệ rất nhiều.
Cô không thèm cố ky Hạ Tư Duệ, cô có gây ra chuyện gì lớn cũng có James và Trần Hi Tuấn thay cô xử lý, cô có gì phải sợ chứ.
Hạ Đông Quân cũng chỉ nhìn không nói gì, ánh mắt sâu thẳm nhìn chăm chãm gương mặt Hạ Tư Duệ, không nói lời nào.
“Hừ!”
Không biết Hạ Tư Duệ bùng phát sức lực từ đâu mà hất tay Trần Hi Lam đang giữ tay mình ra, hung hãng nhìn Trần Hi Lam, không còn chế nhạo nữa, giống như không còn gì để che giấu, thừa nhận nói: “Đúng, tôi thích anh trai tôi đấy, thì làm sao chứ? Dù sao thì chúng tôi cũng cùng sống chung một nhà, còn cô thì sao? Rõ ràng là thích anh ấy, nhưng anh ấy lại không thích cô. Ai anh ấy cũng không yêu, ngay cả vợ chưa cưới anh ấy cũng không yêu, chỉ yêu mỗi mình Lê Nhược Vũ.
Cô nghĩ cô tốt hơn tôi ở điểm nào chứ?”
“Hạ Tư Duệ!”
Hạ Đông Quân ngắt lời cô ta, trong lời nói mang theo chán ghét: “Em thật sự điên rồi”
“Đúng vậy, em điên rồi, đều là do anh nên mới như vậy đấy”
Trong mắt Hạ Tư Duệ đột nhiên mờ mịt, chậm rãi ngẩng đầu lên, nước mắt giàn ra. Người khác nói cô ta thế nào cô ta cũng có thể chịu được, nhưng Hạ Đông Quân thì không được, ai cũng được, chỉ có anh ấy, không thể được.
Cô ta làm tất cả những chuyện này đều vì cô †a vẫn còn yêu anh. Cô ta yêu anh nhiều năm như vậy, dường như đã trở thành một bản năng. Cô ta không có cách nào để từ bỏ anh, không có cách nào trơ mắt nhìn anh kết hôn với người phụ nữ khác, mình còn phải gọi người phụ nữ khác là chị dâu.
Trong lòng Hạ Đông Quân cảm thấy ngột ngạt, cũng không có cách nào tiếp tục chỉ trích cô ta, nhưng lại phát hiện Trần Hi Lam đang im lặng, một lúc sau mới ngẩng đầu lên cười với anh ấy: “Thật ra tôi đã nói từ sớm rồi, nếu như anh phải kết hôn thì có thế chọn tôi, có nhi: người phụ nữ mà anh tìm rất nhiều”
Quả thật, nhà họ Trần mạnh hơn nhà họ Lý rất nhiều, nếu như liên hôn với cô, vậy thì khi công ty nhà họ Hạ tiến vào thị trường Mỹ cũng sẽ dễ dàng hơn nhiều.
Nhưng Trần Hi Lam là bạn của Lê Nhược Vũ, cứ nghĩ đến quan hệ này Hạ Đông Quân lại không thế lợi dụng cô lợi ích hơn Hạ Đông Quân lắc đầu: “Không giống, Trần Hi Lam, chúng ta làm bạn bè sẽ tốt hơn”
Hạ Tư Duệ lại ngẩng đầu lên, không thể tin nối mà nhìn Trần Hi Lam. Rõ ràng vừa nấy cô còn làm ra vẻ ngang ngược kiêu ngạo, cô ta còn nghĩ răng cô nhất định là cô chủ nhà giàu có nào đó, sẽ không thế chịu được một chút oan ức.