“Ye” Hòa Phong vui sướng nhảy dựng lên, Hạ Ly cũng vui mừng ôm lấy chân Lê Nhược Vũ, Lâm Chí Linh vỗ tay rất vui vẻ: “Mẹ, chúng ta thẳng rồi, chúng ta thẳng rồi”
Lúc này, Lâm Quần, với vẻ mặt thỏa mãn sau trận đấu, đã bước tới với chiếc cúp nhỏ, ngay lập tức bọn nhỏ tiến đến ôm lấy anh như chúng tỉnh phủng nguyệt.
“Thế nào? Ông xã em có tuyệt không?” Lâm Minh giả bộ đẹp trai hất tóc, nháy mắt với Lê Nhược Vũ.
Lê Nhược Vũ đột nhiên toát mồ hôi lạnh, trước đây cô không hiểu lắm, nhưng bây giờ cuối cùng cô cũng có thể hiểu tại sao Lâm Minh và Hà Duy Hùng lại trở thành bạn tốt của nhau.
€ó điều Lê Nhược Vũ không thích kiểu này thì có mấy đứa trẻ thích, chúng nhìn người đàn ông cao lớn trước mặt bắng ánh mắt sùng bái: “Cha là người giỏi nhất”
“Các con vừa nói cha là kẻ xấu” Lâm Minh bất mãn, vậy mà anh cũng so đo với mấy đứa trẻ.
Hòa Phong suy nghĩ một chút, vẫn nghiêm mặt nói: “Cha chỉ cần không bắt nạt mẹ thì là người tốt”
Lê Nhược Vũ nghe Hoà Phong nói xong suýt nữa cười thành tiếng, nhưng không nhịn được.
nhắc nhở: “Chớ dài dòng, mau nghỉ ngơi đi Chúng ta còn có một mấy trò chơi nữa đ: Lâm Minh vốn tưởng rằng lần này bọn trẻ có thể quay về phía mình, nhưng không ngờ mấy đứa trẻ lập trường kiên định, bị tạt gáo nước lạnh, nhưng anh vẫn không nản lòng, chỉ dẫn đám trẻ đi xuống.
Trò chơi tiếp theo không liên quan gì đến người lớn, nó thuộc về trẻ em, “Cà rốt ngồi xổm”
Lâm Minh và Lê Nhược Vũ đang nghỉ ngơi bên ngoài nhìn thấy con mình đang chơi bên trong, để phối hợp với chúng để nói là rau gì, nhà trẻ cũng đặc biệt chuẩn bị những chiếc mũ đội đầu tương ứng.
Hoà Phong tỏ ra không vui đội bông cải xanh lên sân khấu, quả thật vô cùng dễ thương, Lê Nhược Vũ không nhịn được cầm điện thoại di động lên và chụp ảnh một cách điên cuồng.
Lâm Minh cũng thay đối vẻ nghiêm túc trước đây và không thể nhịn được cười.
Hoà Phong ban đầu hơi tức giận vì bị giao một vai không thích nhưng không ngờ rằng sau khi xuất hiện trên sân khấu, cha mẹ lại cười nhạo mình Hoà Phong tức giận lao tới chỗ hai người “Cha còn cười nữa thì con sẽ không quan tâm đến cha đâu. Hừ”
Rõ ràng Lê Nhược Vũ cũng cười. Lâm Minh trong lòng đang chọc gậy bánh xe, lúc này anh mới biết vị trí của mình trong lòng Hoà Phong.
“Cha không dám. Cha tin rằng Hòa Phong của chúng ta nhất định sẽ thắng”
Hoà Phong nghe Lâm Minh khen ngợi mới hài lòng quay trở lại chỗ ngồi của mình.
Không ngờ, Hạ Ly đang đội một quả cà chua nhỏ, mà Lâm Chí Linh đang đội một củ khoai tây, lắc lư bước về phía Lê Nhược Vũ, dáng vẻ vô cùng đáng yêu, vẻ mặt đều lộ ra vẻ vui vẻ.
Trò chơi bắt đầu, có lẽ do lúc nấy quá hưng phấn nên lần này Hòa Phong thể hiện rất tốt, ba anh em phối hợp với nhau với trí thông minh tuyệt đỉnh, khi pk thua quá nửa người, Hạ Ly và Lâm Chí Linh mới bị loại, nhưng Hòa Phong đã dốc toàn lực đánh bại mọi người xung quanh và giành chiến thẳng cuối cùng.
Lâm Minh đứng đó mỉm cười xinh đẹp, đứa trẻ nhà mình thật sự rất xuất sắc.
Trò chơi tiếp theo là gắp đậu, có lẽ vì có kinh nghiệm nên tất cả đều rất khéo léo, ngoại trừ Hạ Ly không quen dùng đũa, nhìn chung người một nhà thẳng rất thuận lợi, một đường vượt qua khó khăn, ăn ý mười phân cứ như đã tập luyện từ lâu.
Cuối cùng đến thời khắc kết thúc, các giáo viên chuẩn bị bắt đầu trao giải, ba đứa trẻ vui vẻ chạy về phía trước, cô giáo trẻ cúi người đặt lên chúng những bông hoa nhỏ màu đỏ.
Lâm Minh bất giác quay mặt lại nhìn Lê Nhược Vũ, không nhìn cô giáo kia, nhưng tất nhiên trường mẫu giáo có một giải thưởng nhỏ được trao cho họ sau khi chiến thẳng cuộc thi, Hạ Ly nhận được một con gấu bông, Lâm Chí Linh và Hòa Phong được thưởng bằng mô hình đồ chơi.