Tổng Tài Không Nhận Ra Vợ Mình


“Anh tự làm đi.”
“Tôi là bệnh nhân.”
“Anh bị thương không nặng.” Hơn nữa anh không bị thương ở đầu ngón tay….
Anh cong mi, không nhanh không chậm mở miệng: “Quần áo không mở nút thì làm sao bôi thuốc được? Đừng nói ngay cả chuyện này cô cũng làm không được.
Tôi thật muốn xem Lê Hải Thiên nói chuyện này như thế nào? Là bảo vệ con gái hay là bảo vệ sự chính đáng.”
“Anh!” Nói xong, anh chậm rãi đứng lên, bày ra dáng vẻ muốn đi ra ngoài.
Lê Nhược Vũ giữ lấy cổ tay anh, quyết tâm thừa nhận: “Tôi làm, tôi làm.”
Cắn răng, trong lòng thầm mắng người đàn ông nham hiểm, xảo trá.


Rõ ràng muốn dùng điểm yếu của cô mà bức cô Trước kia cô không xuất hiện với Lâm Minh, may mà vừa rồi kịp phản ứng, hôm nay Lâm Minh đặc biệt đưa cô về nhà thể hiện tình cảm.

Bằng không sau này, chỉ cần có chút gió thổi cỏ lay, cha nhất định sẽ Chỉ yêu chiều cô cho rằng là cô gây chuyện.

Cô biết những tháng ngày về sau sẽ còn khó khăn hơn.
Sự tính toán này của Lâm Minh thật đúng là hoàn hảo, quả là một doanh nhân thành đạt.
Nhìn qua đôi bàn tay ngọc trắng xanh đang nắm cổ tay anh, bỗng nhiên Lâm Minh rất muốn biết bàn tay xinh đẹp như vậy không biết lúc anh vuốt ve sẽ như thế nào đây.
Đáy mắt chợt lóe sáng, anh ngồi lại bên giường của cô, nhàn nhạt mở miệng: “Nếu cô lại đổi ý thì tôi sẽ không dễ nói chuyện như vậy nữa đâu.”
“Biết rồi.” Lê Nhược Vũ nghiến răng nghiến lợi.
Anh ngồi ở bên giường, cô nửa quỳ trước mặt anh, chậm rãi vươn tay dán lên ngực áo sơmi của anh.


Ngón tay ngọc nhẹ nhàng khiêu khích, một chiếc cúc áo đã được mở ra.
Mở ra liên tiếp mấy cúc áo, lồng ngực cường tráng chữ Z của Lâm Minh hiện ra trước mặt cô.
Cho dù trong lòng không thoải mái, nhưng Lê Nhược Vũ vẫn không thể không thừa nhận, bất kể là bề ngoài hay là dáng người của người đàn ông này đều không thể bắt bẻ.
Cúc áo được mở càng nhiều, cơ bụng như ần như hiện lại càng hiện ra rõ ràng.
Lê Nhược Vũ cố gắng khống chế mình không chạm vào thân thể anh, nhưng vẫn không thể tránh khỏi va chạm.
Lúc đầu ngón tay cô lướt qua bụng anh, đụng nhẹ vào một cái, lại nhanh chóng tránh đi.

Anh cảm giác được, chỗ bị cô đụng vào, cảm giác tê dại lan ra.
Người phụ nữ này, nhất định là ông trời phái đến tra tấn mình mà.
Lê Nhược Vũ tuyệt đối không nghĩ tới, chuyện cô tránh không kịp, ở trong mắt Lâm Minh lại càng nhuốm màu tình dục hơn so với trêu chọc.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận