Tổng Tài Không Nhận Ra Vợ Mình

Hà Duy Hùng đưa tay ra hiệu họ đừng để ý đến anh ấy.

“Không biết ba giờ trước ai ở sân bay cùng Lê Minh Nguyệt dính như keo ấy nhỉ.”

Lâm Minh khinh thường nhìn anh ta “Được rồi, đừng làm rộn nữa, lại đây, chúng ta bàn chuyện công việc”

Lê Nhược Vũ nhìn hai người, có phần bất lực.

“Ông chủ, cậu không hiểu chuyện này, chúng tôi gọi là vợ chồng ân ái”

Hà Duy Hùng đắc ý giải thích, cùng nhau tụ họp lại với Lê Nhược Vũ.

“Hừ!”

Lâm Minh khinh khinh khịt mũi, nhìn Lê Nhược Vũ.

Hiện tại chúng ta đang ở nước Pháp ngoại ô thành phố Marseille, còn công ty LX thì ở trung tâm thành phố. Mọi người thấy đấy, từ ngoại ô vào thành phố. Trung tâm thành phố cách đó bảy tám km. Vì vậy, nếu bây giờ chúng ta đi qua, rất có thể đến chiều sẽ gặp được người mà ta muốn gấp”


Lê Nhược Vũ đặt bản đồ vào điện thoại giữa ba người, trình bày chỉ tiết suy nghĩ của mình với sự phấn khích trên mặt.

“Điều cô vừa nói không sai. Chúng ta quả thực chỉ cách LX vài km, nhưng đừng quên LX cũng chiếm địa vị lớn ở thành phố Marseille.

Người đàn ông mà chúng ta muốn gặp rất thần bí Bây giờ chúng ta phải đi ngay, có gặp được người hay không còn chưa biết chắc, hơn nữa muốn gặp ai thì cũng phải có lý do chứ. Không người ta lại nói mình đến mở tiệc đoàn viên”

Khi chậu nước lạnh của Hà Duy Hùng đố xuống, vẻ mặt của Lê Nhược Vũ chuyển từ vui mừng sang lo lắng.

“Không sao đâu, tôi đã lên kế hoạch cho việc này từ lâu. Tôi đã lập hợp đồng hợp tác làm việc trước khi đến. Tôi sẽ lấy lý do đến bàn công việc đế gặp quản lý cấp cao của họ, sau đó thuận tiện nói một chút chắc sẽ không sao đâu. “

Lâm Minh nâng hồ sơ nấy giờ không ai để ý trên tay phải của mình lên.

“Vâng, đại ca, quả đúng là lợi hại. Thì ra cậu sớm đã có chuẩn bị, như thế thì sẽ không có vấn đề gì”

Khi Lê Nhược Vũ nhìn thấy thứ mà Lâm Minh đang cầm, ánh mắt của cô tràn đầy sự tán thưởng. Lâm Minh luôn chuẩn bị mọi thứ chu toàn, luôn có khả năng giải quyết vấn đề khi gặp khó khăn.


Đã bàn bạc kế hoạch xong, ba người cũng không tiếp tục trì hoãn thời gian, tiến hành mục tiêu.

Công ty LX quả nhiên danh bất hư truyền, nó chiếm lấy khu vực phồn hoa nhất thành phố Marseille. Tòa cao ốc to lớn mấy chục tầng sừng sững trước mặt mấy người họ.

“Thật thú vị”

Lâm Minh đột nhiên nói một câu, khiến Lê Nhược Vũ và Hà Duy Hùng đều có chút nghỉ ngờ.

“Sao vậy?”

Lê Nhược Vũ không nhịn được hỏi anh.

“Không có gì, đi thôi. Lập tức có thể gặp được người em muốn gặp rồi”

“Hi vọng là vậy”

Đi đến đây Lê Nhược Vũ bỗng nhiên thở dài một cái, nhưng làm sao cũng không giấu được sự mong đợi trong ánh mắt của cô.

“Đi thôi”

Ba người không do dự đi vào trong tòa cao ốc.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận