Khi cả hai đã ổn định vị trí trên xe thì Hi Văn đột nhiên nhớ tới Thanh Di :
- Anh đưa tôi về đây còn bạn của tôi đâu ? Thanh Di đâu ?_ Hi Văn gấp gáp hỏi.
- Bạn cô đã có người đưa về rồi, cô khỏi phải lo.
- Ừ...!mà ai đã mang bạn tôi đi hả ? Khai mau, không tôi bóp chết anh._ vừa nói Hi Văn vừa túm lấy cổ áo Khải Trạch.
- Tôi nói..
tôi nói.
Cô bỏ tay ra đi...!Bạn tôi đã đưa cô ấy về rồi.
Về đến nhà, Hi Văn không thèm cảm ơn Khải Trạch mà đi thẳng lên nhà khiến hắn tức điên, nhưng Khải Trạch thấy Hi Văn vô cùng thú vị.
Lúc này, ở tập đoàn Lục Hi người nào đó đang cảm thấy ân hận vì chuyện sáng nay, cầm điện thoại trên tay phân vân điều gì đó." Lục Đông Quân hôm nay lại vì một cô gái mà mất tập trung thế này sao?"hắn thầm nói.
Nhưng khi bắt đầu vào công việc hình ảnh Thanh Di cứ hiện trong đầu hắn mãi.
Còn về phía Thanh Di, cô đang đi dạo trên con phố sầm uất nhất thành phố mà lòng nặng trĩu nỗi buồn.
Thanh Di vừa lo cho cô bạn thân vừa nghĩ về Lục Đông Quân, đang trầm tư suy nghĩ thì Hi Văn gọi đến :
* - Alo Thanh Di cậu đang ở đâu thế ?* Hi Văn lo lắng
- Tớ đang đi dạo trên phố, tớ gọi cho cậu nhiều thế sao cậu không nghe máy ?
- Điện thoại tớ để trong túi xách nên không nghe thấy.
Xin lỗi cậu.
- Cậu đã ở đâu tối qua thế ?
- Chuyện này tối tớ sẽ kể cho cậu, giờ tớ phải làm việc đã.
Bye
Thanh Di chưa kịp trả lời thì đầu dây bên kia " tút..
tút".
Đi dạo một hồi thì Thanh Di nhận ra đã giữa trưa, cô chọn đại quán ăn gần đó mà tắp vào.
Món mì Ramen mà cô yêu thích đã ra thế nhưng cô lại chẳng nuốt nổi.
Tối ngày hôm đó, đang đi trên con đường quen thuộc dẫn về nhà, Thanh Di thấy hình bóng quen thuộc, là Lục Đông Quân.
Thanh Di muốn trốn đi nhưng đã bị hắn phát hiện, cô quyết định nói chuyện đàng hoàng với hắn.
Cả hai vào xe ngồi :
- Anh tìm tôi có chuyện gì sao ?
- Chuyện sáng nay...!tôi xin lỗi.
Tôi không có ý đó đâu
- Được, tôi nhận lời xin lỗi.
Anh có thể về rồi.
Đang định mở cửa thì Thanh Di bị Lục Đông Quân kéo lại, hắn ôm cô vào lòng :
- Tôi thích em, cho tôi cơ hội được không ?
- Anh..
anh nói gì vậy ?_ cô bất ngờ
- Tôi nói em làm bạn gái tôi nhé !_ Lục Đông Quân nghiêm túc nói
- Tại sao anh lại thích tôi ? Nếu vì chuyện tối qua thì thôi đi, tôi không cần.
- Không phải, anh đã thích em trước đó rồi.
Em làm bạn gái anh nhé !.