Tổng Tài Là Người Yêu Cũ


Hoắc Thái Gia trở về nhà khi trời đã khuya.

Phòng của hắn vốn ở tầng hai, nhưng khi vừa đặt chân lên đến tầng một cơ thể lại không biết nghe lời, đôi chân trong vô thức lại dẫn dắt hắn đến trước cửa căn phòng cuối cùng trên dãy hành lang.
Hắn mở cửa, động tác nhẹ nhàng cố gắng không tạo ra bất kì tiếng động nào.

Ánh đèn vàng thơ mộng trải lên tấm thân nhỏ đang nằm trên giường, Khưu Tịnh Y trước mắt hắn giờ đây xinh đẹp vô cùng, gương mặt cô lúc ngủ say thậm chí còn có chút đáng yêu.
Hoắc Thái Gia bước về phía cô, cánh tay vươn ra đằng trước một chút, hắn tự nhiên lại muốn chạm vào cô.
Ý nghĩ trong đầu thôi thúc hắn tiến gần hơn nữa.

Hoắc Thái Gia cởi bỏ áo khoác bên ngoài, hắn gỡ vài chiếc cúc áo trên cổ, sau đó cũng nằm xuống bên cạnh cô.
Hắn không làm gì cả, chỉ đơn giản muốn cùng cô trải qua một đêm bình dị giống như các cặp đôi bình thường khác.
__________oOo__________
Khưu Tịnh Y đã mở mắt từ lâu, nhận thấy hơi ấm bao bọc sau lưng mình mới biết Hoắc Thái Gia đã về rồi.
Hắn có thói quen ôm chặt người khác trong lúc ngủ, việc bị hắn sử dụng như một chiếc gối ôm nhỏ nhắn khiến cô có chút không quen.
Khưu Tịnh Y chậm rãi quan sát người đàn ông bên cạnh cảm thấy càng nhìn càng khác biệt, rõ ràng đó là Hoắc Thái Gia, nhưng vẫn không phải Hoắc Thái Gia.


Có lẽ bởi vì cô đang tự đem hắn của hiện tại và ngày trước ra so sánh.
Cô hồi tưởng lại bản thân lúc ngồi trên xe của Thái Vũ.

Thực chất cô cũng biết Thái Vũ với Hoắc Thái Gia cùng là một loại người, nhưng mà trong giây phút nào đó lòng cô lại trở nên yếu đuối một cách đáng hận.

Vậy là cô đồng ý để Thái Vũ đưa mình về nhà.
Cũng đúng, nếu như Khưu Tịnh Y không làm vậy thì e là còn chưa về đến cửa đã sụp đổ mất rồi.
Thái Vũ giúp cô thắt lại dây an toàn còn bản thân ngồi trước vô lăng, Khưu Tịnh Y biết hắn cố ý giảm tốc độ lại, đường về trở nên dài hơn bao giờ hết.
_ Chị Khưu không đau lòng sao?
Khưu Tịnh Y bất ngờ với sự thản nhiên của hắn.

Cô có thể đọc được suy nghĩ của đàn ông, chỉ không ngờ đến chuyện bản thân sẽ bị dò hỏi một cách trực tiếp.
_ Không đâu.
_ Nói dối.

- Thái Vũ mỉa mai nói với cô.
_ Cũng giống anh thôi.
Khưu Tịnh Y châm chọc lại, không buồn để ý đến thái độ của hắn.

Thái Vũ nhìn sang phía cô, hắn điều chỉnh xe sang chế độ tự lái, trên môi vẽ nên nụ cười quỷ dị.
_ Chị Khưu biết tôi quan tâm chị sao?
_ Tuy không rõ lý do là gì, nhưng tôi nghĩ ai cũng biết.
Thái Vũ đơ ra một lúc, sau đó ôm bụng cười phá lên.
_ Haha, vậy bây giờ chị định thế nào?
Khưu Tịnh Y có chút cảnh giác đối với loại câu hỏi này, cô tỏ vẻ khó chịu tạo khoảng cách với Thái Vũ.
Thái Vũ nhìn thấy không phải không biết.


Hắn không những không biết giữ chừng mực, động thái tiếp theo còn trở nên táo bạo hơn.

Hắn một tay nâng cằm Khưu Tịnh Y lên, đầu ngón tay dịu dàng vuốt ve làn da trắng hồng đó.
_ Cô nam quả nữ ở cùng nhau, Hoắc Gia có quyền ở với phụ nữ, chẳng lẽ chị Khưu không nghĩ đến việc đi với đàn ông khác sao?
Khưu Tịnh Y sững sờ nhìn hắn.

Bọn họ vốn không phải là anh em tốt sao? Hay là cô đã nhầm lẫn gì rồi? Trong lúc cô mải mê suy nghĩ, Thái Vũ nhân cơ hội nói tiếp.
_ Chị nghĩ không sai, nhưng Hoắc Gia thường không để tâm đến phụ nữ, lão đại còn có xu hướng chia sẻ đồ tốt cho anh em...
Hắn tiến gần hơn đến phía cô, hơi thở nóng bỏng chạm vào nơi sau gáy khiến cô có chút rùng mình.

Khưu Tịnh Y kinh hãi nhìn hắn, miệng lắp bắp không nói nên lời.
Thái Vũ cảm thấy đùa giỡn cô rất vui, hắn nghiêng đầu nhìn biểu cảm trên mặt cô được một lúc thì lại phá lên cười.
_ Trời đất, chị Khưu nghĩ tôi nói thật sao?
_ Anh...anh đùa cũng phải có chừng mực chứ.

- Khưu Tịnh Y giận đến đỏ mặt tía tai, thầm nguyền rủa Thái Vũ trong đầu.
_ Thật tình, tôi không hiểu rốt cuộc nên khen chị thông minh hay đáng yêu nữa?
Thái Vũ sau đó nghiêm túc đưa cô trở về nhà.

Suốt đoạn đường đi hắn cũng không nói gì quá đáng, bất quá chỉ hỏi thêm vài ba câu về mối quan hệ của cô với Hoắc Thái Gia.

Đến nơi, Khưu Tịnh Y lạnh lùng tháo dây an toàn trên người định bụng lập tức rời khỏi xe, thế nhưng lại phát hiện cửa xe bị khoá, cô uất hận quay sang Thái Vũ để xem rốt cuộc hắn muốn giở trò gì.
_ Chị Khưu vội vàng như vậy khiến tôi thấy buồn đó? - Thái Vũ mỉm cười nhìn cô - số điện thoại nhân lúc chị không để ý tôi đã lưu trong máy chị rồi, bất cứ khi nào cảm thấy nghẹt thở thì cứ gọi cho tôi.
_ Để làm gì? - Khưu Tịnh Y hoài nghi nhìn hắn.
_ Tôi sẽ đưa chị đi trốn.
__________oOo__________
Kết thúc hồi tưởng của mình.
Khưu Tịnh Y mơ màng tỉnh giấc, hoá ra lúc nãy cô đã ngủ quên mất, trong vô thức giấc mơ lặp lại cuộc đối thoại ban nãy, chân thực hệt như vừa xảy ra.
Hay là như lời Thái Vũ nói, cô cũng bỏ trốn đi?
Khưu Tịnh Y giật mình, cô vỗ nhẹ lên hai má, tự nhủ Thái Vũ là đang thay Hoắc Thái Gia thử lòng cô, nếu cô thật sự có ý định rời đi thì đừng bảo mạng nhỏ của mình, gia đình cô ở lại cũng khó bề yên thân.
Cũng như mọi ngày bình thường khác, khi cô nhìn qua vị trí bên cạnh mình, Hoắc Thái Gia luôn rời đi trước.
Cô chưa bao giờ hưởng thụ cảm giác tỉnh giấc cùng hắn trên một chiếc giường.
Khưu Tịnh Y có chút chua chát nhưng sớm vực dậy tinh thần của mình, bước vào phòng tắm chuẩn bị gột rửa cho một ngày làm việc mới.
Hôm nay Khưu Tịnh Y ăn mặc trang trọng hơn ngày thường, thậm chí còn kì công trang điểm.

Bởi vì cô có một vị khách đặc biệt cần phải tiếp.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận