“Được thôi.”
Giang Yến Ly nâng mí mắt lên, giọng điệu rất bình tĩnh: "Nếu tôi muốn tự mình thành lập công ty quản lý thì cần phải chuẩn bị những gì?"
Tự mở một công ty quản lý?
Tống Du khó tránh khỏi nhìn cô thêm vài lần, đoán được cái gì, nhịn không được liền cười hỏi: "Như thế nào, cô định tách ra làm một mình à?”
Giang Yến Ly mím môi, không nói gì.
Bây giờ ai cũng có thể nhìn ra Giang Yến Ly cô đang ở tình thế khó khăn.
Nếu cô còn không tìm một đường khác để đi, vậy thật sự sẽ là ngõ cụt rồi.
Giang Yến Ly còn đang muốn nói gì để giải thích một chút, liền nghe Tống Du nói tiếp:
"Mở công ty quản lý yêu cầu cũng không cao.
Có một người quản lý hợp pháp cộng với đủ tài chính thì liền không có vấn đề gì nữa rồi.”
Giọng điệu của Tống Du rất ôn hòa, thanh âm trong trẻo:
"Hơn nữa cô còn có nhiều mối quan hệ và tài nguyên trong giới, mở công ty cũng không phải việc khó, đến lúc đó tôi cũng có thể hỗ trợ pháp lý cho cô.”
Không đợi Giang Yến Ly đáp lại, anh lại lập tức chuyển đề tài: "Nhưng mà, tất cả những thứ này trước hết phải được ông chủ của cô đồng ý đã."
Giang Yến Ly ngẩn ra.
"Bây giờ cô vẫn đang là nghệ sĩ ký hợp đồng với Giang Giải, bất kỳ dự án nào có lợi nhuận ở ngoài Giang San đều phải có được sự đồng ý của Ân Tuấn, nếu không cô sẽ phải trả ít nhất gấp ba lần tiền bồi thường."
Nghe được một câu cuối cùng, thần sắc Giang Yến Ly chợt trở nên ngưng trọng.
Hiện tại ngay cả tiền bồi thường hủy hợp đồng cô còn không trả nổi, chứ đừng nói đến việc bồi thường gấp ba lần.
Cảm giác được bầu không khí nặng nề, Tống Du an ủi: "Yên tâm đi.
Đến lúc đó cô ký một thỏa thuận chia sẻ doanh thu với Ân Tuấn.
Chắc cậu ta không có lý do gì để cự tuyệt đâu.”
Ngón tay Giang Yến Ly hơi cong lên, muốn nói là không đơn giản như vậy đâu.
Nếu hắn ta thực sự có thể để cho cô muốn làm gì làm, thì tại sao hắn lại đóng băng thẻ ngân hàng của Giang Dự?
Nhưng những lời này cô cũng không cần nói với Tống Du, dù sao anh và Tiêu Ân Tuấn quen biết đã lâu, quan hệ giữa hai người rất tốt, cô cũng không muốn gây chuyện.
Hai người nói thêm mấy câu nữa thì lại nhìn thấy Tiêu Ân Tuấn mang theo Tần Di Y đẩy cửa ra, cũng đi vào quán cà phê này.
Giang Yến Ly theo bản năng muốn cúi đầu, không muốn hai người kia nhìn thấy mình.
Nhưng Tống Du lại không ý thức được, thậm chí còn chủ động chào hỏi: "Ân Tuấn, không ngờ lại gặp nhau ở đây.
Thật trùng hợp nha!”
Ánh mắt Tiêu Ân Tuấn nhàn nhạt ném tới, khi nhìn thấy Giang Yến Ly ở đối diện, chỉ hơi nhíu mày một chút, liền dời tầm mắt.
Như thể anh không muốn gặp cô.
Tần Di Y cũng thấy được Giang Yến Ly, lập tức lộ ra vẻ khẩn trương, vội vàng ngẩng đầu liếc nhìn Tiêu Ân Tuấn, phát hiện trong mắt hắn có vẻ xa cách, liền cảm thấy yên tâm.
Cô nàng ôm chặt cánh tay của Tiêu Ân Tuấn, thẹn thùng cười với Giang Yến Ly cùng Tống Du.
Đầu tiên là ánh mắt đảo qua hai người bọn họ, sau đó trên mặt liền như hiểu rõ, nháy mắt nói:
"Chị Yến Ly và luật sư Tống cũng tới đây hẹn hò sao?”
Câu hỏi tưởng chừng đơn giản này liền khiến ba người lập tức thay đổi.
Tiêu Ân Tuấn vẫn như trước mặt không chút thay đổi, chỉ là tùy ý liếc nhìn Giang Yến Ly, trong mắt mang theo vài phần thâm ý:
“Thật à?”
Giang Yến Ly lập tức đứng lên, tay rủ xuống bên cạnh siết chặt: "Anh hiểu lầm rồi, tôi chỉ là đang tìm luật sư Tống nhờ tư vấn một số vấn đề pháp lý thôi.”
Tống Du gật đầu, trên mặt vẫn nụ cười như cũ: "Tần tiểu thư thật sự là hiểu lầm rồi.
Tôi và Giang Yến Ly chỉ là bạn bè."
"Cho dù là bạn bè, cũng có thể thử phát triển quan hệ một chút nha."
Tần Di Y cười hì hì, trực tiếp làm bà mối, muốn mai mối cho bọn họ:
"Em cảm thấy chị Yến Ly và luật sư Tống rất xứng đôi.
Tuấn Tuấn, anh có thấy đúng không?”