Trên đường về Tôn Mặc Thiên bỗng quay ra hỏi Hàn Bách: "Thứ hai tuần sau anh về thành phố A rồi, em có muốn về cùng không?"
"Công việc bên này xử lý xong rồi sao?" Hàn Bách không trả lời mà hỏi ngược lại anh, cô chưa muốn về nhà nhưng nghĩ đến việc nếu cô không về cả hai người sẽ phải yêu xa, mà về thì lại gặp phải người không muốn gặp, nên cô có chút do dự.
"Ừ, rắc rối lần này không nhỏ nên anh phải ở lại lâu chút, nhưng bây giờ đã ổn thỏa, đợi vài ngày nữa nếu không có chuyện gì sảy ra anh sẽ về nước" Nhận được sự đó dự của cô anh cũng không gặng hỏi, anh biết hết mọi chuyện sảy ra với cô.
"Vậy em sẽ theo anh về" Suy nghĩ thêm vài phút, dù sao cô cũng muốn gần anh nên quyết định sẽ về, cùng lắm thì cô đến biệt thự riêng mà ông đã tặng mình ở ngoại ô.
Về đến nhà sau khi thay đồ xong thấy chán quá Hàn Bách liền vào thư phòng của anh kiếm sách đọc để giết thời gian, kệ sách của anh không phải sách nước ngoài thì là mấy văn kiện, các loại tài liệu liên quan đến kinh doanh, tìm mãi đến cuối giá sách Hàn Bách chợt thấy mấy cuốn tiểu thuyết thì lấy ra, đây là tiểu thuyết...ngôn tình, không ngờ anh cũng đọc mấy loại này.
Lật được vài trang thì cánh cửa phòng bỗng bật mở, bóng dáng Tôn Mặc Thiên xuất hiện ở cửa phòng, anh tiến lại ngồi xuống cạnh cô ôm vai cô hỏi: "Em đang đọc gì?"
"Em tìm thấy mấy cuốn này ở cuối kệ sách" Hàn Bách gấp sách lại quay bìa ra cho Tôn Mặc Thiên thấy, lại hỏi: "Anh cũng đọc tiểu thuyết à?"
"...." Tôn Mặc Thiên đen mặt nhìn chằm chằm vào cuốn sách trên tay Hàn Bách rồi lại rời mắt lên phía cuối kệ sách, thấy có vài cuốn tiểu thuyết mới nhớ ra, khẽ thở dài rồi nói với Hàn Bách: "Là mẹ anh nhét vào bà ấy muốn có con dâu đến phát điên rồi, nên toàn nhét mấy thứ này cho anh đọc, nhưng anh chưa động đến lần nào"
"...." Hàn Bách câm nín nhìn Tôn Mặc Thiên, có đứa con nào ai đời lại bảo mẹ mình phát điên, nhưng lời ảnh nói là thật, mấy cuốn sách này không hề có dấu hiệu bị lật qua, hoàn toàn mới toanh.
Hàn Bách lại mở sách ra đọc tiếp, Tôn Mặc Thiên không quấy rầy cô nữa mà cũng đi lại bàn làm việc lấy laptop với vài văn kiện ra ngồi cùng cô.
### Bầu không khí yên tĩnh nhưng lại hoà hợp đến đáng sợ.
Buổi tối lúc vừa ăn xong Tôn Mặc Thiên có điện thoại nên ra ngoài nghe, Hàn Bách ở lại trong bếp vừa dọn giúp Tiểu Nhã vừa nói:"Tiểu Nhã em chuẩn bị dần đi thứ hai tuần sau chúng ta về nước"
"Dạ vâng, nhưng chị tiểu Bách...liệu chị có bị...kích thích...?" Nếu về sớm như vậy sợ rằng chị ấy vẫn chưa quên chuyện cũ sẽ bị đôi cẩu nam nữ kia kích thích chứ?
Hiểu được suy nghĩ của cô bé Hàn Bách cười đáp: "Yên tâm đi chị em là người dễ bị kích thích vậy sao? Vả lại chị em còn có chỗ dựa cứng lắm" nói xong còn nháy mắt với Tiểu Nhã.
"### Vâng ạ" Tiểu Nhã cười ngọt ngào.
Chẳng mấy đã đến thứ hai tuần sau Hàn Bách xách hành lý cùng Tôn Mặc Thiên và Tiểu Nhã ra sân bay.
Xế chiều 3 người họ mới về đến thành phố A, vừa đặt chân xuống máy bay, từ xa đã thấy trợ lý Tần Minh đứng đợi ở xe, anh nhận lấy hành lý rồi nói: "Giám đốc Tôn, Hàn tiểu thư!"
Tôn Mặc Thiên chỉ gật đầu một cái rồi mở cửa cho Hàn Bách lên, Tiểu Nhã giúp trợ lý Tần cất hành lý vào xe rồi cũng lên xe.
Xe vừa khởi động Tôn Mặc Thiên nói với Tần Minh: "Về Hàn gia trước"
Trợ lý Tần lập tức hiểu vấn đề, vâng dạ rồi lái xe thẳng về Hàn gia.
Sau khi về đến Hàn gia, Hàn Bách một tay kéo hành lý vừa đi vào vừa vẫy tay với Tôn Mặc Thiên, thật ra anh muốn đưa cô vào hẳn nhà nhưng cô lại từ chối anh đành phải thoả hiệp, mãi đến khi không thấy bóng dáng Hàn Bách đâu Tôn Mặc Thiên mới lệnh lái xe đi.
Hàn Bách vào đến nhà thì không thấy ai trong nhà cả, thím Hạ trong bếp thấy có động tĩnh đi ra thấy Hàn Bách vội nói: "Ôi con về rồi à, mọi người trong nhà đã ra sân bay đón gia đình cô Y Nhi rồi chắc sắp về đến nhà rồi" Y Nhi là chị họ của cô, mẹ chị ấy là Hàn Thanh Sam con gái duy nhất của ông nội cũng là chị gái của bố cô, bố chị ấy là Tề Lôi chủ nhân nhà họ Tề.
"Dạ, con biết rồi ạ"
"Vậy con lên tắm rửa thay đồ đi cho thoải mái, đi đường xa chắc mệt rồi" Thím Hạ rất yêu thương Hàn Bách coi như con gái vậy, vì từ nhỏ Hàn Bách đã mất mẹ rồi, ba cô bé lại còn cưới vợ lẽ nữa.
"Vâng" Hàn Bách nói rồi đi thẳng lên phòng..