Hàn Bách đã hẹn được Vũ tổng bên công ty Vũ Hợp tối mai sẽ bàn về việc kiện, trước đó cô phải điều tra xong vụ này đã.
Đang suy nghĩ thì có tiếng gõ cửa vang lên: "Vào đi"
"Đại tỷ em biết hung thủ là ai rồi, là Lý Mộc của phòng lưu trữ bản thiết kế" Lộ Khiết thở hồng hộc tiến vào nói.
"Em chắc chắn?" Hàn Bách hỏi lại.
"Vâng chắc chắn 100% luôn, hồi nãy khi chị bảo em để ý đến phòng lưu trữ, lúc em đang về thì thấy 1 nhân viên phòng lưu trữ lén lút ra ngoài hành lang gọi điện, em nghi ngờ nên đã quay lại cho chị xem" Lộ Khiết nói xong lôi điện thoại ra mở đoạn video đã quay cho Hàn Bách.
"Làm tốt lắm, kêu cô bé đó lên đây" Hàn Bách xem xong gửi video vào mail máy tính.
"Vâng" Lộ Khiết vui vẻ đi.
"Hàn tổng, chị cho gọi em sao?" Lý Mộc tiến vào, lúc nghe thấy Hàn tổng gọi mình cô rất lo lắng.
"Ừ, ngồi xuống đi" Hàn Bách gật đầu nói.
Lý Mộc mang tâm trạng thấp thỏm ngồi xuống lại hỏi: "Có chuyện gì vậy Hàn tổng?"
"Tôi nghĩ tôi cần một lời giải thích từ cô"
"Giải thích...giải thích gì cơ ạ, Hàn tổng nói em không hiểu" Lòng bàn tay Lý Mộc nắm chặt nhau.
Hàn Bách cười không nói gì tay bấm mở đoạn video vừa lưu quay trực tiếp vào mặt Lý Mộc.
Lý Mộc sau khi xem xong biểu cảm dần trở nên cứng ngắc sau đó là vẻ mặt sợ hãi, đôi môi run rẩy lắp bắp nói: "Hàn...Hàn tổng...đây..."
"Lý do?" Hàn Bách tắt video đi hai tay đan vào nhau để lên trước mặt lạnh lùng nói với Lý Mộc.
"Hàn...Hàn tổng chuyện này tôi không biết gì cả, có người muốn hại tôi...chắc chắn là vậy" Lý Mộc Sợ sệt nhìn Hàn Bách khuân mặt sớm đã tái nhợt.
"Không biết? Vậy cô nói xem, ai là người hại cô" Hàn Bách nhàn nhạt cười nói.
"Là...là tổ trưởng Triệu chắc chắn là cô ấy đã vu khống cho tôi, Hàn tổng xin cô hãy tin tôi" Lý Mộc nắm chặt tay, căng thẳng đến mức toát mồ hôi hột.
"Thật không?" Hàn Bách hắng giọng nói.
"Là thật ạ" Lý Mộc mở to mắt cắn răng nói.
"Cô có bằng chứng gì để chứng minh tổ trưởng Triệu hại cô?" Hàn Bách hỏi.
"Cô ta không thích tôi" Lý Mộc tìm đại một lý do.
"Chỉ như vậy?" Hàn Bách khẽ liếc Lý Mộc.
.
Tìm truyện hay tại || T г Ц м t г u у e И .Vn ||
"Đúng vậy" Lý Mộc căng thẳng đến mức đổ mồ hôi hột.
"Tôi đã cho cô cơ hội nhưng cô lại không cần, từ bây giờ cô chính thức bị đuổi việc" Hàn Bách không nhanh không chậm nói.
Công ty cô không chấp nhận loại nhân viên như vậy.
"Dựa vào đâu mà cô đuổi việc tôi" Lý Mộc nghe vậy lập tức nổi đoá.
"Đựa vào việc cô vi phạm quy tắc của công ty, vu khống đồng nghiệp" Hàn Bách thả từng chữ ra.
"Cô...được nghỉ thì nghỉ, nói cho cô biết cái công ty này sẽ sớm rơi vào tay Vũ Hợp thôi" Lý Mộc nói xong hất cằm rời khỏi phòng giám đốc.
Tối hôm đó Hàn Bách vừa ăn cơm xong đã chui vào phòng làm việc, suy nghĩ cách giải quyết vụ kiện, trong tay của Lý Mộc không biết còn bao nhiêu bản vẽ của công ty nữa, nhất định phải đòi lại cô gọi cho Diệp Tử Kì chuông kêu hai tiếng thì đã có người bắt máy: "Bách Bách, có chuyện gì sao?" Diệp Tử Kì đang ở ngoài nên không hề biết chuyện sảy ra trong công ty.
Hàn Bách dùng vài câu thuận lại cho Diệp Tử Kì nghe sau đó nói: "Trong tay cô ta hiện tại vẫn còn bản vẽ, cậu xử lí chuyện bản vẽ, mình sẽ giải quyết vụ kiện"
"Được" Diệp Tử Kì nói xong hừng hực đi đòi bản vẽ.
Khi Tôn Mặc Thiên về nhà đã là tối muộn, công việc gần đây khá nhiều, không thấy Hàn Bách đâu hỏi dì Trương thì biết cô từ lúc ăn xong đã chui vào phòng làm việc không thấy ra lần nào.
Đẩy cửa phòng làm việc ra thấy cô gái đang ngồi trước màn hình chống tay lên cằm đôi mày khẽ nhíu lại.
Tôn Mặc Thiên tiến lại hỏi: "Sao vậy?"
"Sao anh về muộn thế?" Hàn Bách giật mình, lại thấy anh một thân âu phục tiến vào.
"Ừ công việc hơi bận" Tôn Mặc Thiên vừa nhìn thấy cô cảm xúc mệt mỏi đều nhanh chóng tan biến.
Lại hỏi cô: "Sảy ra chuyện gì sao?"
"Không có việc gì lớn chỉ là công ty có nội gián, bản vẽ bị truyền ra ngoài giờ bị người ta nói là ăn cướp bản vẽ, công ty em bị kiện mất rồi" Hàn Bách ỉu xìu nhìn Tôn Mặc Thiên.
"Ai kiện?" Tôn Mặc Thiên hỏi.
"Bên tổng công ty Vũ Hợp"
Tôn Mặc Thiên nghe xong không nói gì đưa tay rút điện thoại ra, Hàn Bách thấy vậy đè tay anh lại hỏi: "Anh muốn làm gì?"
"Dọn đường giúp em" Tôn Mặc Thiên nhẹ nhàng nói.
"Bằng cách nào?" Hàn Bách nghi ngờ hỏi.
"Thu mua Vũ Hợp" Tôn Mặc Thiên không nhanh không chậm nhả ra 4 chữ khiến Hàn Bách câm nín, cho em xin đi được không? Giải quyết như anh thì làm gì có chỗ cho người khác làm việc.
"Không được, em đã hẹn người ta đàm phán rồi" Hàn Bách lập tức phản đối.
"Có anh ở đây, em không cần phải đàm phán với hạng tiểu nhân, anh sẽ xử lí giúp em" Tôn Mặc Thiên thản nhiên nói.
"Tôn đại nhân à cách này thật sự không ổn đâu, nếu em không giải quyết được nhất định sẽ gọi anh, trước tiên hãy để em nói chuyện trước được không?" Hàn Bách đỡ trán nói, thật hết nói nổi với Tôn Mặc Thiên.
"Nếu có chuyện gì phải lập tức báo với anh, nên nhớ phía sau em luôn có anh" Tôn Mặc Thiên xoa xoa đầu Hàn Bách.
"Vâng, nhất định" Hàn Bách nghe câu nói đó cảm động không thôi vươn người ôm lấy Tôn Mặc Thiên.
Tôn Mặc Thiên khẽ cười rồi cúi xuống hôn lên đỉnh đầu Hàn Bách..