Tổng Tài Mỹ Nhân Yêu Cận Vệ


Diệp Lăng Thiên trực tiếp lái xe vào trong sân, sau đó xách đồ đi vào trong nhà, tìm kiếm một hồi, cuối cùng chọn một phòng ngủ chính ở tầng hai làm phòng ngủ của mình.

Nói thật, bây giờ anh có hơi ghét điều này rồi, không phải bởi vì cái khác, chỉ vì căn nhà này quá to, một căn nhà to như vậy cộng thêm hai cái sân lớn ở trước sau, một mình anh ở, càng cảm thấy cô đơn, nhưng anh hết cách, chỉ có thể sống ở đây.

Sắp xếp đơn giản đồ đạc một chút thì cũng đều làm xong rồi, dù sao mọi thứ của nơi này đều là mới cả, bao gồm tất cả đồ dùng trên giường và tất cả đồ dùng hằng ngày, có khi không thể không nói, Lưu Thượng Vinh làm việc quả thật rất tỉ mỉ.

Sau khi sắp xếp đồ xong thì trời vừa tối, Diệp Lăng Thiên lúc này mới phát hiện, bụng của mình có hơi đói, thì ra anh quên mất chuyện phải ăn tối.

Trong nhà thứ gì cũng có, dụng cụ làm bếp cái gì cũng đều là đồ mới hết, nhưng lại không có bất kỳ nguyên liệu nấu nào.

Diệp Lăng Thiên có hơi cạn lời, anh pha một ly trà rồi đi đến trong hậu hoa viên, uống một ngụm trà rồi nhìn ngắm, vừa hay nhìn thấy nhà của Lý Vũ Hân, anh có thể nhìn thấy căn nhà Lý Vũ Hân đang ở, nghĩ đến đây, Diệp Lăng Thiên trực tiếp rút điện thoại ra gọi điện cho Lý Vũ Hân.

“Alo’
“Alo, về nhà chưa?”
“Ừm, vừa về.


“Sao giờ mới tan làm?”
“Lúc tan làm có ít việc chưa làm xong, trên đường lại kẹt xe, có chuyện gì không?”
“Anh chuyển nhà rồi.


“Chuyển nhà rồi? Chuyển đi đâu rồi?” Lý Vũ Hân tò mò hỏi.

“Anh cố tình gọi điện bảo em qua ăn cơm kết quả lại nói với em rằng anh chưa có mua gạo cũng chưa mua nguyên liệu nấu? Vậy anh kêu em ăn cái gì?”
“Quên mất chuyện này, rất lâu không có tự mình động thủ vào bếp cũng sắp quên những chuyện này rồi.

Hay là chúng ta ra ngoài ăn đi, em sống ở đây lâu như vậy xung quanh nơi này có nơi nào ăn uống không?” Diệp Lăng Thiên ngại ngùng nói.

Lý Vũ Hân đi lại nhìn ngắm trong căn nhà rồi nói: “Nhìn kiểu này anh chắc cũng chỉ là xách vài bộ quần tới, cái gì cũng không mua phải không?”
“Phải, trong này cái gì cũng có, hình như không cần mua cái gì cả.

” Diệp Lăng Thiên nhìn rồi nói.

“Anh chắc chắn? Kem đánh răng bàn chải đánh răng có chưa? Khăn lông có chưa? Giấy vệ sinh có chưa?” Lý Vũ Hân sau khi đi một vòng thì hỏi.

“Những cái này hình như thật sự là chưa có.

” Diệp Lăng Thiên lại ngại ngùng.

“Đi thôi, em cùng anh đi siêu thị, em cũng không thích ăn ở bên ngoài, đi mua ít gạo với nguyên liệu, thuận tiện cũng mua cho anh ít đồ dùng sinh hoạt, với dáng vẻ này anh, đoán chắc kêu anh đi mua cũng không biết mua cái gì.

” Lý Vũ Hân lườm Diệp Lăng Thiên một cái, sau đó đi ra ngoài.

Diệp Lăng Thiên mỉm cười, châm điếu thuốc, cũng đi theo Lý Vũ Hân, cuối cùng ngồi xe của Lý Vũ Hân đến một siêu thị lớn ở gần đó, siêu thị không xa, ở đối diện với tiểu khu của nhà Lý Vũ Hân, Diệp Lăng Thiên muốn tới cũng chỉ cần mấy phút lái xe thôi.

.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui