Tổng Tài Ngược Thê Yêu Không Lối Thoát Cô Vợ Bị Bỏ Rơi Của Tổng Tài Hung Dữ


Toàn thân Phạm Chí cứng đờ, nhìn người vừa xuất hiện trước mặt mình nghiến răng nói:
“Lạc Nam!”
Không sai, người tìm Phạm Chí gây phiền phức không ai khác chính là Lạc Nam.

Hắn đã hứa với Mộng Thải Vân sẽ đá đít con hàng này, đương nhiên sẽ không quên.

Huống hồ Phạm Chí đang xếp thứ 16, cũng là một miếng mồi ngon béo bở, nếu có thể đoạt sạch Điểm Sinh Mệnh của hắn, so với săn bắt số lượng lớn thành viên Phá Đỉnh Đội cũng không kém bao nhiêu.

“Lạc công tử, ngươi và Thiên Địa Hội có giao tình không tệ, đối thủ xung quanh vẫn còn rất nhiều, đợi đến vòng cuối cùng chúng ta phân chia cao thấp cũng không muộn…” Phạm Chí thái độ ung dung nói.

Mặc dù biết Lạc Nam mạnh mẽ, nhưng hắn cũng không ngại chiến một trận.

Bất quá không phải thời điểm này, mục tiêu của Phạm Chí là an toàn lọt vào top 18 sau đó mới chiến với Lạc Nam.

Lạc Nam lại không nghĩ vậy, hắn lắc đầu cười nói:
“Chẳng phải trước khi Thiếu Đế Chi Chiến bắt đầu, các hạ từng muốn chiến cùng ta hay sao? hiện tại sao lại từ chối?”
“Hừ, chúng ta sẽ phân cao thấp vào vòng cuối cùng!” Phạm Chí gằn giọng nhấn mạnh nói: “Hiện tại nếu lưỡng bại câu thương, chỉ tạo cơ hội cho người khác ngư ông đắc lợi mà thôi!”
“Lưỡng bại câu thương? Các hạ đánh giá mình quá cao…” Lạc Nam nhếch miệng:
“Cùng ta lưỡng bại câu thương? Ngươi xứng sao?”
“Ngươi…” Phạm Chí tức giận, sắc mặt âm trầm, kẻ này thật sự khinh người quá đáng.

“Ngươi cái gì mà ngươi?” Lạc Nam cười lạnh: “Đời ta xem thường nhất là những kẻ đạo đức giả như ngươi, rõ ràng là ghen tị Chi Tiên dành tình cảm cho ta, lại ra vẻ quân tử bình thản không thèm để ý!”
“Trước đó thì vô cùng tự tin khiêu chiến với ta, sau khi nhìn thấy ta mạnh mẽ, biết ta khó nhằn thì lại tìm cớ? loại người như ngươi chẳng trách Chi Tiên sẽ không xem trọng!”
“Ngươi…khốn kiếp!” Phạm Chí sắc mặt tái xanh, cảm giác bị đối thủ nói trúng tim đen khiến hắn vừa nhục nhã vừa phẫn nộ.

Quả thật, trước khi Thiếu Đế Chi Chiến bắt đầu, hắn chưa từng xem trọng Lạc Nam, một tên Thiếu Chủ Côn Lôn mà thôi, làm sao so được với người sở hữu Hợp Bảo Chiến Thể và là Đế Tử Thiên Địa Hội như hắn?
Nhưng sau khi nhìn thấy chiến tích mà Lạc Nam đạt được, hắn sinh ra lòng e ngại, không muốn đụng độ Lạc Nam quá sớm…
Nào ngờ Lạc Nam không chút khách khí vạch trần, chẳng nể nang Thiên Địa Hội sau lưng hắn một chút.

Phạm Chí sắc mặt đỏ lên, cảm thấy nếu lần này mình còn rụt rè lùi bước, chỉ sợ cả đời khó mà ngóc đầu lên được.

Hít sâu một hơi, Phạm Chí chiến ý bùng phát:
“Nếu ngươi đã muốn chiến, ta đây phụng bồi!”
Nói xong, tiên hạ thủ vi cường.

Tay phải nâng lên, Hạo Thiên Phủ oanh động, uy lực của Đế Cấp Thượng Phẩm Pháp Bảo bùng nổ đến mức cao nhất, mang theo Đế Lực cuồn cuộn nện thẳng xuống đầu Lạc Nam.

KENG!
Lạc Nam rút ra Lạc Hồng Kiếm, tiếng kiếm ngâm oanh minh, hy vọng nhìn thấy đám Pháp Bảo trên người Phạm Chí sợ hãi trước uy thế của Binh Nhân Tộc.

Nào ngờ Phạm Chí vẫn dửng dưng như không, động tác chẳng bị ảnh hưởng chút nào, Hạo Thiên Phủ vẫn thô bạo đập xuống.

Lạc Nam nhíu mày, Bá Lực bao trùm thân kiếm, không chút do dự trảm xuống Hạo Thiên Phủ.

Phạm Chí cười lạnh, tay trái nâng lên Phản Lực Thuẫn đón đỡ Lạc Hồng Kiếm, công kích mạnh mẽ không ngừng.

“Binh Nhân Tộc vô hiệu?” Lạc Nam kinh ngạc, bất quá cũng phản ứng cực nhanh.

Tay phải cầm Lạc Hồng Kiếm trảm vào Phản Lực Thuẫn, mà tay trái cũng ngưng tụ Bá Lực tạo thành Côn Lôn Ấn, chưởng vào Hạo Thiên Phủ.

ĐÙNG ĐÙNG!
Va chạm dữ dội giữa hai người, Bá Lực thể hiện sự bá đạo của nó, Đế Lực của Phạm Chí hoàn toàn không thể so sánh, liên tục lùi bước trên không trung.

“Baba, những Pháp Bảo kia đã không còn là Pháp Bảo, chúng nó đã trở thành thân thể của Phạm Chí, chỉ cần Phạm Chí không bị khí thế của ta ảnh hưởng, thì các Pháp Bảo đó cũng không hề sợ ta!” Tiểu Hồng Nhi truyền âm cho Lạc Nam.

“Không hổ là Thể Chất được cao tầng Thiên Địa Hội phải xem trọng!” Lạc Nam âm thầm gật đầu.

Thiên Tôn bình thường muốn điều động cùng lúc hai kiện Đế Cấp Pháp Bảo đã khó rồi, nhưng nhờ vào Hợp Bảo Chiến Thể, Phạm Chí một lần điều động hàng loạt Đế Cấp Thượng Phẩm Pháp Bảo vẫn nhẹ nhõm ung dung.

Thể Chất này chẳng khác nào Na Tra luôn kích hoạt trạng thái Thần Thông – Ba Đầu Sáu Tay cả, thậm chí còn siêu việt Ba Đầu Sáu Tay vì Phạm Chí không tiêu hao nhiều lực lượng như Na Tra khi vận dụng lượng lớn Pháp Bảo.

Thử tưởng tượng nếu tất cả Pháp Bảo trên người Phạm Chí đều là Đế Binh mà xem, sẽ mạnh mẽ đến mức nào?
Hợp Bảo Chiến Thể sẽ càng mạnh khi đẳng cấp Pháp Bảo dung hợp vào chủ nhân càng mạnh.

Thân là Đế Tử của thế lực giàu có như Thiên Địa Hội, Phạm Chí được trang bị toàn hàng Đế Cấp Thượng Phẩm, vô cùng đáng gờm…chẳng trách trước đó Phạm Chí tự tin đến như vậy,
Đáng tiếc, đối thủ của hắn là Lạc Nam.

Thu hồi Lạc Hồng Kiếm, hai tay cấp tốc kết ấn.

“Thiên Thủ Quan Âm!”
Bá Đỉnh trong đan điền gào thét dữ dội, Bá Lực như thác lũ phá thể mà ra, hư ảnh một tôn đại phật quan âm vạn trượng với vô vàn cánh tay ngạo nghễ hiện lên.

35 đường Hồng Hoang Tiên Văn gia trì vào từng nắm đấm.

“Đánh nát mai rùa của ngươi!”
Lạc Nam ánh mắt nghiêm nghị, hàng vạn cánh tay phô thiên cái địa oanh tạc trực diện về hướng Phạm Chí.

Phạm Chí biến sắc, hắn cảm nhận được sự nguy hiểm đến từ Bá Lực và đám Hồng Hoang Tiên Văn.

Nếu trúng phải công kích cấp độ này, sợ rằng ngay cả Đế Cấp Thượng Phẩm Pháp Bảo cũng không chịu đựng nổi.

Nghĩ đến đây, Lôi Đình Luân dưới hai chân điên cuồng xoay tròn, tốc độ như sấm sét, Phạm Chí biến mất ngay tại chỗ.

Hiển nhiên hắn muốn né tránh phạm vi công kích của Thiên Thủ Quan Âm.

Tuy nhiên, phạm vi oanh tạc của Thiên Thủ Quan Âm là quá lớn, vẫn có hàng loạt cánh tay đuổi theo nện xuống Phạm Chí.

Phản Lực Thuẫn ở tay trái cấp tốc phóng đại thành một bức tường thành kiên cố, đem cả thân thể Phạm Chí bảo vệ phía sau.

OÀNH OÀNH OÀNH…
Thiên Thủ Quan Âm thô bạo oanh tạc, Phản Lực Thuẫn đem lực đạo phản chấn, vẫn bị sự mạnh mẽ đến từ 35 đường Hồng Hoang Tiên Văn đánh cho méo mó.

Phạm Chí ánh mắt oán giận, bất chợt mở miệng.

VÈO!
Một thanh Phi Kiếm xuyên thấu không gian bắn mạnh mà ra, chỉ thoáng chốc đã nhắm ngay đầu Lạc Nam lao tới.

Nhưng chẳng biết từ bao giờ, Bá Lực Chưởng đã chậm rãi xoay tròn giữa lòng bàn tay của Lạc Nam.

Chứng kiến Phi Kiếm tập sát mình, hắn cười gằn một tiếng, Bá Lực Chưởng toàn lực đẩy ra.

RĂNG RẮC…
Luồng Bá Lực như tia hủy diệt xẹt ngang hư không, đem Phi Kiếm vừa mới tiếp cận nghiền thành tro bụi.

Bá Lực Chưởng hung hăng càn quấy không gì cản nổi, thô bạo nghiền ép trực diện Phản Lực Thuẫn của Phạm Chí.

ẦM ẦM ẦM ẦM…
Khả năng phản lực của Phản Lực thuẫn kích hoạt, đem một phần Bá Lực Chưởng đẩy ngược trở về.

RĂNG RẮC…
Nhưng rất nhanh sau đó, trong ánh mắt khó tin của Phạm Chí, âm thanh tan vỡ vang lên bên tay, hàng loạt vết nứt lan tràn xuất hiện trên Phản Lực Thuẫn.

“Hạo Thiên Phủ!” Phạm Chí gầm lên một tiếng, nâng lên cánh tay còn lại, Hạo Thiên Phủ triệu hồi Cửu Sắc Lôi Kiếp oanh tạc mà xuống, đánh trực diện đỉnh đầu Lạc Nam.

RỐNG!
Mộc Thần Tướng như chiến thần hộ mệnh ngạo nghễ hiện ra, nâng lên Phệ Thiên Mộc và Phản Thiên Mộc đón lấy Lôi Kiếp đang oanh tạc.

Trước khả năng oanh tạc mạnh mẽ của Đế Cấp Thượng Phẩm Pháp Bảo – Hạo Thiên Phủ, Mộc Thần Tướng vẫn hiên ngang bất khuất, toàn thân như một pháo đài bất khả xâm phạm.

BÙM!
Theo một tiếng nổ tung vang lên, Phản Lực Thuẫn bị Bá Lực Chưởng nghiền nát, Phạm Chí chẳng khác nào mất đi một cánh tay.

Gánh cả Thiên Thủ Quan Âm và Bá Lực Chưởng có 35 đường Tiên Văn gia trì, Phản Lực Thuẫn cũng chịu không thấu, huống hồ trước đó nó cũng bị Ngưu Ma Vương tiêu hao rất nhiều rồi.

“Trò chơi nên kết thúc!” Lạc Nam chậm rãi lắc đầu.

KENG KENG KENG KENG KENG KENG…
Kiếm ngâm chấn động cửu thiên, 109 thanh Vũ Hoàng Kiếm bao trùm Bá Lực từ trong không gian xuyên phá mà ra.

“Vạn Kiếm Quy Tông!” Lạc Nam nhẹ điểm ngón tay.

Xét về Pháp Bảo, hắn cũng đâu thua gì ai?
Từ bốn phương tám hướng, 109 thanh Vũ Hoàng Kiếm sát khí sôi trào, lấy Phạm Chí làm mục tiêu toàn diện đâm đến.

“Đừng có mơ!” Phạm Chí sắc mặt lạnh lùng, Hạo Thiên Phủ gầm rống bộc phát sức mạnh, triệu hoán Lôi Kiếp hàng thế.

Lôi Đình oanh phá trường không liên tục oanh tạc, biển sét bao phủ ngàn dặm, đánh xuống từng thanh Vũ Hoàng Kiếm.

Đáng tiếc, Bá Lực hiện tại là không thể cản phá, Lôi Kiếp đánh xuống đều bị Bá Lực vây quanh Vũ Hoàng Kiếm dễ dàng nghiền nát.

Bên trong Bá Lực ẩn chứa Phong Đế Lực, Độc Đế Lực, Hỏa Đế Lực, Lôi Đế Lực…bốn loại Đế Lực dung hợp.

Chỉ là Cửu Sắc Lôi Kiếp làm sao có thể ngăn cản?
“Sao lại mạnh như vậy?” Phạm Chí khó có thể tin.

Mặc dù đã từng thấy Bá Lực khủng bố, nhưng không ngờ nó mạnh đến mức này, dù sao đây cũng là lần đầu tiên hắn đối kháng cùng Bá Lực.

Lôi Đình Luân dưới chân xoay tròn kịch liệt, mang theo Phạm Chí xuyên qua tầng tầng không gian bỏ trốn.

Hắn đã nhận ra mình không phải đối thủ của Lạc Nam.

Lôi Đình Luân phát huy ưu thế to lớn của một kiện Đế Cấp Thượng Phẩm Pháp Bảo thiên về tốc độ, Vũ Hoàng Kiếm vậy mà đuổi theo không kịp Phạm Chí.

Vũ Hoàng Kiếm đuổi theo không kịp, nhưng Lạc Nam lại đuổi kịp…
Hắn kích hoạt Tốc Môn, vận dụng hết các loại Dị thuộc tính gia tăng tốc độ, Thiên Hạ Vô Cực triển khai, thân ảnh như quỷ mị truy đuổi, chỉ thoáng chốc đã xuất hiện trước mặt Phạm Chí.

“Phật Nộ Hàng Ma Quyền!”
Sức mạnh của Thể Tôn Hậu Kỳ bùng phát, Bá Lực hội tụ vào đầu nắm tay, 35 đường Hồng Hoang Tiên Văn như ẩn như hiện.

“Định Hồn – Siêu Hồn!”
Để cho chuẩn xác, Lạc Nam thi triển Hồn Kỹ, đem thân thể Phạm Chí cứng đờ tại chỗ.

Một quyền kinh thiên đem không gian phá toái, hung hăng nện vào đầu Phạm Chí.

Đây là chỗ yếu nhất trên cơ thể hắn, phần đầu không có Pháp Bảo dung hợp vào.

“Kháng Hồn Giáp!” Trong lúc ngàn cân treo sợi tóc, Phạm Chí hoảng loạn thốt lên.

ONG ONG ONG…
Đế Cấp Thượng Phẩm Pháp Bảo - Kháng Hồn Giáp đang hóa thành thân thể của Phạm Chí kích hoạt, một luồng lực lượng có thể đối kháng Hồn Kỹ phát ra, giúp Phạm Chí thoát khỏi trạng thái Định Hồn.

Nâng lên Hạo Thiên Phủ đón đỡ…
ĐÙNG!
Phật Nộ Hàng Ma Quyền nện vào Hạo Thiên Phủ, Phạm Chí chỉ cảm thấy toàn thân rã rời, quyền kình khủng bố đem hắn đánh bay.

“Phốc!”
Phạm Chí phun ra một ngụm máu, Hạo Thiên Phủ như muốn tan vỡ, hắn dùng ánh mắt như nhìn quái vật xem Lạc Nam.

Bởi vì Lạc Nam vậy mà dùng tay không đấm vào Hạo Thiên Phủ của hắn.

Kết quả, có Bá Lực gia trì, tay của Lạc Nam chỉ hơi tê dại một chút, hoàn toàn không bị thương.

“Nể mặt Thiên Địa Hội ta không giết ngươi, nhưng muốn ghi tên lên Thiếu Đế Bảng, chờ 6000 năm sau vậy!” Lạc Nam nghiêm túc nhìn xuống.

Tay cầm Lạc Hồng Kiếm giương cao, lóe lên sắc đỏ, Bá Lực và 35 đường Hồng Hoang Tiên Văn hội tụ vào thân Kiếm.

Một kiếm này, có thể trảm nát Hợp Bảo Chiến Thân.

“Cứu ta!” Phạm Chí khiếp vía, nào còn chút dáng vẻ thong dong bình tĩnh như lúc ban đầu?
“Muốn động vào hắn, bước qua ta trước!” Đúng lúc này, Viên Hồng Ma phá không lao tới, Đế Ma Lực gào thét, hai tầng Côn Vực bùng nổ.

Ma Côn biến lớn như cột chống trời, hung hăng đập xuống Lạc Nam từ phía sau.

Một Côn này, Viên Hồng Ma đã sử dụng toàn bộ lực lượng.

RỐNG!
Đáp lại hắn, Lạc Nam triệu hồi Hỏa Thần Tướng quay về, bốn cánh tay mang theo Dị Hỏa ngút trời đón tiếp Ma Côn đầy uy lực.

Chưa dừng lại ở đó, Phong Thần Tướng đang càn quét quần Long cũng thấy tình cảnh này, bằng tốc độ nhanh nhất tiếp cận, Phong Nguyệt Đao trong tay trảm ngang lưng Viên Hồng Ma.

Hai tôn Thần Tướng mạnh nhất của Lạc Nam ngăn cản, Viên Hồng Ma sắc mặt trở nên cực kỳ khó coi.

“Vạn Ngục Trận!”
Bất thình lình, vô số Trận Văn đem Lạc Nam vây vào bên trong, hình thành tầng tầng lớp lớp Ngục Giam nhốt lấy hắn.

Linh Trần từ hư không xuất hiện, hai tay kết ấn, triển khai Trận Pháp ngăn cản Lạc Nam.

Hai vị Đế Tử của Thiên Địa Hội quyết tâm cứu đồng bọn.

Linh Trần thở phào nhẹ nhõm, nhanh chóng tiếp cận Phạm Chí, muốn kéo hắn bỏ chạy.

Hắn biết mình không phải đối thủ của quái vật như Lạc Nam, mang theo Phạm Chí chạy là thượng sách, đối kháng chính diện là bất khả thi.

“Ngươi là đệ đệ của Linh Khê Trận Đế đúng không? Cút sang một bên cho ta!”
Bỗng có âm thanh bên tai khiến đồng tử của Linh Trần co rút lại, quay mặt nhìn sang, phát hiện Lạc Nam đang đứng sát bên cạnh mình như ma quỷ.

“Làm sao có thể?” Linh Trần cả kinh quay đầu, nhìn thấy tàn ảnh của Lạc Nam đang tan biến trong Vạn Ngục Trận.

Một cảm giác không dám tin hiện lên trong lòng Linh Trần, Lạc Nam ra ngoài từ bao giờ? Hắn chẳng phải bị mình vây trong Trận rồi sao?
Lạc Nam âm thầm cười nhạt, có Xích Nha Hắc Ám luôn quan sát toàn trường, Linh Trần muốn dùng Trận Pháp nhốt hắn đúng là chuyện cười.

Để bố trí Trận Pháp, Chiến Trận Sư phải tốn một khoảng thời gian.

Trong khoảng thời gian đó, Linh Trần đã sớm bị Xích Nha Hắc Ám phát hiện.

Không kịp suy nghĩ nhiều, Linh Trần sắc mặt nghiêm nghị, một tiếng gầm rống như đến từ thời đại thượng cổ trong cơ thể hắn gầm lên:
“Tỳ Hưu Cước!”
Đỉnh đầu Linh Trần xuất hiện hư ảnh Thần Thú Tỳ Hưu uy nghiêm mạnh mẽ, nghiền nát không gian, tung cước đạp xuống Lạc Nam.

Lạc Nam lười để ý, Băng Thần Tướng và Kim Thần Tướng ngạo nghễ hiện ra, hung hăng cùng Tỳ Hưu đối kháng.

Dư ba phản chấn đem Linh Trần hất văng.

Mọi thứ diễn ra chỉ trong nháy mắt, Lạc Nam đã đuổi đến trước mặt Phạm Chí.

Cường hoành đến cực điểm.

Khung cảnh khiến vô số người nuốt một ngụm nước bọt.

Ai có thể nghĩ đến, ba vị Đế Tử hàng đầu của Thiên Địa Hội đã liên thủ chặt chẽ vẫn không ngăn được sự bá đạo của Lạc Nam?
KENG!
Kiếm ngâm vang trời.

Gương mặt hãi hùng của Phạm Chí được phản chiếu dưới ánh sáng đỏ rực trên lưỡi kiếm Lạc Hồng.

“Không…”
Phát ra tiếng hét thảm không cam lòng tê tâm liệt phế, Hợp Bảo Chiến Thể vỡ tan.

Sinh Mệnh Bài tuột về con số 0, kích hoạt công năng truyền tống, thân thể Phạm Chí biến mất tại chỗ.

Toàn trường thoáng chốc yên lặng.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui