Tổng Tài Ngược Thê Yêu Không Lối Thoát Cô Vợ Bị Bỏ Rơi Của Tổng Tài Hung Dữ


“Các ngươi…”
Mặc dù đang trong cơn đê mê khoái cảm, Âu Dương Thương Lan vẫn là bị cảnh tượng trước mặt làm cho trợn mắt há hốc mồm.

Lạc Nam vậy mà từ nơi tư mật của Độc Cô Ngạo Tuyết lấy ra một hạt châu tròn trịa như quả cầu…
Hơn nữa liếc mắt nhìn qua, nàng lập tức biết hạt châu này chẳng phải pháp bảo hay thứ gì hỗ trợ cho việc tu luyện, trái lại chỉ là một thứ để Lạc Nam đùa nghịch đam mê mà thôi.

Khó có thể tin tưởng một người có danh xưng tuyệt tình kiếm, ngày thường trong trẻo như tiên nữ không nhiễm bụi trần lại bằng lòng cho hắn làm ra hành vi đáng xấu hổ như vậy.

“Chàng là tên biến thái…” Nàng nhịn không được mắng Lạc Nam một tiếng.

Độc Cô Ngạo Tuyết gương mặt đỏ bừng như trái đào chín, chẳng biết vì sao bị hắn lấy ra, nàng còn hơi cảm giác không quen, dù sao đã để ở bên trong lâu như vậy rồi…
Lạc Nam cầm lấy hạt châu trong tay, bên trên thấm đẫm hương thơm và chất mật từ lâu ngày trong u cốc Độc Cô Ngạo Tuyết.

Nghe thấy Âu Dương Thương Lan bất mãn, hắn nở nụ cười tà…bất chợt vùng hông dùng sức, đem côn thịt cắm thật sâu vào tận cùng hoa tâm của nàng, động tác vô cùng mạnh bạo.

“Á…ưm…” Âu Dương Thương Lan bất ngờ bị trùng kích, khoái cảm trào dâng, vô thức hé mở đôi môi kiều diễm rên rỉ.

Nhân cơ hội đó, Lạc Nam nhanh chóng đút hạt châu vào trong miệng nàng.

Âu Dương Thương Lan chỉ có thấy một mùi vị đặc trưng nữ tính ập vào vị giác và khứu giác, mắt đẹp tròn xoe, đầu lưỡi vô thức liếm liếm.

“Chàng…” Ngay cả Độc Cô Ngạo Tuyết cũng giật mình, không nghĩ đến hắn sẽ chơi như vậy.

Nhìn thấy đại tỷ vừa được nam nhân sủng ái, trong miệng lại ngậm lấy hạt châu lấy ra từ nơi đó của mình, Độc Cô Ngạo Tuyết hô hấp trở nên dồn dập, toàn thân nóng bừng, nhịp tim gia tốc, bầu sữa tròn trịa cũng trập trùng gợn sóng.

“Chút thú vui chốn khuê phòng của phu thê chúng ta mà thôi!” Lạc Nam hô hấp như lửa, tà mị cười nói:
“Các nàng không thấy thú vị sao?”
Nói xong cúi đầu hôn lấy bờ môi đỏ thẳm của Âu Dương Thương Lan, đoạt lấy hạt châu từ trong miệng nàng, trao đổi qua lại.

Hương thơm từ miệng của Âu Dương Thương Lan hòa cùng mùi vị u cốc của Độc Cô Ngạo Tuyết, quả thật mang đến vị đạo vô pháp diễn tả.

“Chàng thật là xấu…” Độc Cô Ngạo Tuyết thở gấp, khe rãnh hồng hào đã sớm ướt đẫm một mảnh.

Mà cô bé của Âu Dương Thương Lan lúc này cũng đang co thắt vô cùng dữ dội, hiển nhiên bị hành vi của Lạc Nam kích thích.

Hai nữ trước khi đến với hắn đều là một thân trinh nguyên tinh khiết, cả đời chỉ tập trung vào tu luyện, làm sao kháng cự nổi hành vi phóng túng của Lạc Nam.

Nhận thấy địa phương mềm mại chật chội của Âu Dương Thương Lan đang nồng nhiệt xoắn lấy mình như vô nhiều đầu xúa tua đang hoạt động, Lạc Nam cũng biết nàng động tình đến cực điểm rồi.

Hắn đem nàng lập úp lại, ra hiệu Âu Dương Thương Lan vểnh cao bờ mông bạo mãn…
Côn thịt từ phía sau một lần nữa hung hăng sát nhập, tần suất liên miên bất tuyệt…
Bạch bạch bạch bạch bạch…
Thanh âm da thịt xung đột vang lên dữ dội, u cốc mê người của Âu Dương Thương Lan liên tiếp đóng vào mở ra, vô số dây thần kinh của nàng căng cứng…
“Ưm…ư…ư…sướng…sướng…thiếp sắp tới…”
Vì mãi mê rên rỉ, hạt châu rơi ra khỏi miệng nàng, trơn bóng lóa mắt.

Lạc Nam mỉm cười, đem hạt châu nhặt lên, lại kéo Độc Cô Ngạo Tuyết đến đút vào chỗ đó của nàng.

“Ưm…” Độc Cô Ngạo Tuyết toàn thân run rẩy, ánh mắt đầy u oán nhìn nam nhân, hướng về môi hắn hôn đến.

Lạc Nam yêu chiều vươn ra đầu lưỡi, rất nhanh đã âu yếm lấy nàng, môi lưỡi triền miên quấn quít.

“Á, thiếp ra…” Âu Dương Thương Lan cùng lúc giật giật toàn thân, một cổ thủy dịch như núi lửa phun trào.

Trong lòng gầm lên một tiếng, Lạc Nam cũng thả lỏng toàn thân, chạy nước rút những cú cuối cùng, cắm vào nơi sâu nhất của nàng phóng xuất.

Thân thể hai người cùng lúc chấn động, thoải mái không thể hình dung, hỗn hợp lầy lội nhiều đến mức ướt đẫm hai bắp đùi ngọc.

“Hừ…” Thoải mái yêu kiều rên một tiếng, Âu Dương Thương Lan lười biếng trườn vào hồ nước nóng nằm ngửa ra, hai mắt khép hờ, môi nở nụ cười thỏa mãn.

Lạc Nam lúc này chuyển sang ôm trọn Độc Cô Ngạo Tuyết, tách rời môi nàng, điên cuồng hôn xuống cổ, xương quai xanh, bầu sữa thơm ngát…
Hắn hôn khắp ngõ ngách da thịt nàng, Độc Cô Ngạo Tuyết uốn éo thân thể, cắn lấy môi mềm, bàn tay không tự chủ được vuốt ve khắp từng khối cơ bắp trên người nam nhân.

“Thiếp muốn…cho vào luôn đi chàng!” Độc Cô Ngạo Tuyết thủ thỉ.

“Muốn từ khi nào rồi?” Lạc Nam cắn nhẹ đầu nhũ hoa của nàng cười trêu.

“Lúc chàng tỏa sáng ở Thiếu Đế Chi Chiến…thiếp đã muốn!” Độc Cô Ngạo Tuyết yêu kiều thở dốc từng trận:
“Nam nhân xuất chúng nhất là của thiếp, chỉ muốn được chàng hung hăng làm…”
Bản thân nàng cũng là nữ nhân hiếu chiến và kiêu ngạo, ở Thiếu Đế Chi Chiến nhìn thấy Lạc Nam tung hoành ngang dọc đã sớm ý loạn tình mê, muốn dùng chính mình làm phần thưởng cho hắn.

Bất quá khi đó bên cạnh có quá nhiều cường giả và các tỷ muội, nàng chỉ đành nhẫn nhịn và áp chế cảm xúc, ra dáng Tuyệt Tình Kiếm vốn có của mình.

Lúc này không có người ngoài, Độc Cô Ngạo Tuyết triệt để buông thả nội tâm.

“Đều nói nữ nhân các nàng diễn rất giỏi, quả là không sai…” Lạc Nam bật cười:
“Bất quá ta thích các nàng ở trước mặt người ngoài biểu hiện càng kiêu ngạo càng tốt, ở trên giường với ta biểu hiện càng quyến rũ, càng mê người…”
“Thiếp chỉ như vậy trước mặt chàng…” Độc Cô Ngạo Tuyết nỉ non, vươn bàn tay thon dài tinh xảo xuống giữa hai chân lấy ra hạt ngọc.

Nàng chủ động ngậm lấy hạt ngọc vào trong miệng mình, tách đôi chân ra, để lộ đóa hoa hồng không chút phòng thủ ấy.

“Hít…” Lạc Nam hít một ngụm khí lạnh mắng: “Tiểu yêu tinh!”
Hắn chịu hết nổi vẻ kiều mị của nàng, côn thịt tìm đúng vị trí, từng tấc từng tấc len lõi mà vào.

“Ừm…đúng rồi…chàng biết thiếp thích chàng vào từ từ như thế…” Độc Cô Ngạo Tuyết chân mày giãn ra, sóng mắt lưu chuyển, làn da ửng hồng rợn lên từng lớp da gà, hiển nhiên cực kỳ hưởng thụ.

Lạc Nam có cảm giác mỗi một tấc mình tiến vào, bên trong của nàng lại càng co thắt, như đang xoa bóp lấy.

“Á, vào hết rồi…” Độc Cô Ngạo Tuyết thở hổn hển, lắc lư eo thon: “Động đi chàng…mạnh lên, chiếm lấy thê thiếp!”
“Tuân mệnh…” Lạc Nam cười lớn sảng khoái, nắm lấy đôi chân thon thả của nàng, dùng sức xâm nhập.

Bạch bạch bạch bạch bạch…
Một bữa tiệc tình ái lại được diễn ra.

“Không ngờ Tiểu Tuyết ở phương diện này so với ta càng thêm phóng khoáng…” Âu Dương Thương Lan ở một bên nhìn cho ra đánh giá.

Chính nàng là người đã đưa ra điều kiện Lạc Nam phải ăn Độc Cô Ngạo Tuyết trước sau đó mới đến lượt mình, bởi vì nàng lo lắng tính cách của muội muội lạnh lùng trong trẻo, sẽ khó phát sinh quan hệ với hắn.

Hiện tại xem ra là nàng lo xa…
“Cũng phải thôi, mọi thứ đều là vỏ bọc mà tỷ muội chúng ta tạo ra, nhưng đối với hắn vỏ bọc là thứ không cần thiết!” Âu Dương Thương Lan lẩm bẩm, hai mắt đầy mê ly.

Các nàng đều là trẻ mồ côi của Tiên Ma Cung, từ nhỏ đã sở hữu nhan sắc tuyệt trần dẫn đến vô số người ngấp nghé, muốn hãm hại.

Chính vì như vậy, các nàng cố gắng che giấu dung mạo, tạo ra một lớp vỏ bọc để ngăn cách bản thân với người xa lạ, nhất là nam nhân.

Độc Cô Ngạo Tuyết tạo ra một vỏ bọc lạnh lùng, cao cao tại thượng, không thể khinh nhờn.

Mà Âu Dương Thương Lan nàng thì tạo ra một vỏ bọc hành sự quyết liệt, bá đạo khiến người khác không dám đối mặt.

Nhưng ở trước mặt Lạc Nam, lớp vỏ bọc của các nàng yếu ớt không chịu nổi, hay nói đúng hơn là các nàng chủ động trút bỏ lớp vỏ bọc để ở bên cạnh hắn.

Không phải một sớm một chiều, để quan hệ của các nàng và hắn được như ngày hôm nay đã phải trải qua một khoảng thời gian dài cùng chung hoạn nạn, trải qua các trận chiến sinh tử, đối mặt những kẻ thù cường đại.

Nghĩ đến đây, Âu Dương Thương Lan nở nụ cười đẹp không thể nào tả hết, chủ động tiến lên, từ phía sau ôm lấy lưng nam nhân, dùng đôi gò bông đào của mình hầu hạ hắn.

“Hừ…hừ…hừ…chết thiếp rồi, giết thiếp…á!”
Bị Lạc Nam ra ra vào vào không biết bao nhiêu lần, chuyển đổi liên tục vài tư thế, Độc Cô Ngạo Tuyết nối gót đại tỷ, lên đỉnh mây xanh.

Lạc Nam không chút giữ lại đem tinh hoa bùng cháy, tưới tắm đầy đủ cho đóa hoa kiều diễm của nàng.

Đạt đến đẳng cấp tu vi của hắn và các nàng, khả năng châu thai ám kết là cực kỳ thấp, nếu như ngoài ý muốn làm chúng nữ mang thai…như vậy xem như đó là phần quà mà tạo hóa ban tặng, vui vẻ tiếp nhận.

Vì thế, Lạc Nam đều xuất vào tận cùng thân thể nữ nhân của mình sau mỗi lần ân ái, điều này khiến một kẻ có ham muốn chiếm hữu như hắn được thỏa mãn.

“KENG, Cửa Hàng May Mắn nâng cấp thành công!”
“KENG, xuất hiện Gói Quà Thăng Cấp Cửa Hàng, giá bán 1000 tỷ Điểm Danh Vọng, tồn tại trong vòng 24 canh giờ!”
Nghe Hệ Thống vang lên âm thanh thông báo, Lạc Nam trong lòng vui vẻ.

Vừa mới thỏa mãn cả thể xác và tinh thần, lúc này niềm vui lại tiếp tục ập đến.

Không chút do dự, hắn ôm lấy hai nữ tiến vào trong hồ nước, tay phải ôm Âu Dương Thương Lan, tay trái ôm Độc Cô Ngạo Tuyết, để các nàng tựa vào người mình.

Hai nữ nhìn nhau, có chút bẻn lẻn, nhẹ nhàng nhón chân đặt môi hôn vào hai bên má của hắn, sắc mặt hạnh phúc.

Độc Cô Ngạo Tuyết lên cơn tinh nghịch, đem hạt châu nhét vào u cốc của Âu Dương Thương Lan.

“Ưm…” Âu Dương Thương Lan thở hắt ra, trừng mắt nhìn muội muội, chỉ cảm thấy hạ thể bị trướng đầy, có chút là lạ.

Lạc Nam ngửi hương thơm mỹ diệu từ cơ thể hai nàng, ôn nhu cười nói:
“Ngoan, sư phụ Kim Nhi vừa gửi đến cho ta ít đồ, lát nữa xem có quà cho các nàng hay không…”
“Sư phụ Kim Nhi?” Hai nữ giật mình kinh hãi, các nàng đang trần truồng ôm ấp với nam nhân, bị sư phụ khủng bố của hắn nhìn thấy còn ra thể thống gì?
“Đừng lo, sư phụ đã sớm quen rồi…nàng là nữ!” Lạc Nam cười xấu xa.

“Phi…phi…phi…ai mà thèm nhìn!” Kim Nhi liên tục bĩu môi, dùng ánh mắt khinh bỉ nhìn Lạc Nam, gò má đỏ thẳm vô cùng đáng yêu.

“Chờ ta có biện pháp giúp nàng thoát khỏi Hệ Thống, nàng cũng không cần nhìn…chúng ta trực tiếp thực hành!” Lạc Nam nhìn Kim Nhi khiêu khích nói.

“Hứ, công tử lo Bắc Cung Hàm Ngọc với mấy nữ trong đan điền trước đi!” Kim Nhi thở phì phò.

Bởi vì Cửa Hàng Nâng Cấp thành công nên nàng mới xuất hiện, bằng không ai sẽ ra xem hắn và nữ nhân ái ân?
Nghe Kim Nhi nhắc nhở, Lạc Nam mới giật mình…
Bởi vì đã quen thuộc nên hắn quên mất cân nhắc đến cảm xúc của Bắc Cung Hàm Ngọc, chẳng lẽ các trận ân ái đều bị nàng xem hết rồi?
“Hàm Ngọc…Hàm Ngọc…” Lạc Nam kêu gọi.

Trong Dưỡng Hồn Châu, tàn hồn của Bắc Cung Hàm Ngọc sắc mặt vừa thẹn vừa giận.

Mỗi lần hắn ân ái với nữ nhân đều quên mất sự tồn tại của nàng, mà nàng cũng không thể chủ động lên tiếng để nhắc nhở chuyện tế nhị như vậy, chỉ có thể cam chịu xấu hổ chứng kiến toàn cảnh.

Năm đó mình là trưởng lão của Tiên Ma Cung, cũng chưa từng nhìn thấy dạng này.

Tuy nhiên suy cho cùng nàng là Thiên Đế cấp cường giả, tâm cảnh vô cùng vững chắc, nghĩ thầm nam nữ giao hoan cũng chẳng phải chuyện gì kinh thiên động địa, vì thế không thèm quan tâm, cũng không trả lời hắn.

Bất quá vì sao mỗi lần hắn làm, nhìn đám nữ nhân đều biểu lộ thoải mái đến mức độ như vậy? chẳng lẽ chuyện đó sung sướng đến thế sao?
Thấy Bắc Cung Hàm Ngọc im lặng, Lạc Nam thầm mắng mình hồ đồ…
Dù sao quan hệ giữa hai người còn chưa chính thức thiết lập, lại để nàng xem hết như vậy, dù da mặt dày như hắn phải nóng lên.

Về phần mấy nữ trong đan điền như Phong Nhi, Ám Nhi, Hồn Nguyệt Ánh…
Các nàng đều đã định trước là nữ nhân của hắn, với lại ở trong đan điền chỉ cần không chủ động quan sát, sẽ không nhìn thấy tình cảnh bên ngoài.


“Mua Gói Quà Thăng Cấp!” Tạm gác tâm tình sang một bên, Lạc Nam ôm hai vị đảo chủ trần trụi thư giãn, đồng thời hướng trong lòng hạ lệnh.

“KENG, Mua sắm thành công, Điểm Danh Vọng tiêu trừ 1000 tỷ!”
Nhìn mình từ hơn 3000 tỷ chỉ còn lại hơn 2000 tỷ, Lạc Nam nghiêm túc: “1000 Tỷ a, đừng để ta thất vọng!”
“Mở ra gói quà!” Hắn quyết đoán hạ lệnh.

“KENG! Thành công mở Gói Quà Thăng Cấp Cửa Hàng!”
Theo tiếng thông báo vừa dứt, hàng loạt âm thanh khác đã liên tục vang bên tai Lạc Nam:
“KENG! Chúc mừng Ký Chủ nhận được năm lần Đế Giả Quán Đỉnh!”
“KENG! Chúc mừng Ký Chủ nhận được Hỗn Độn Kim Khí, Hỗn Độn Thủy Khí, Hỗn Độn Mộc Khí, Hỗn Độn Hỏa Khí, Hỗn Độn Thổ Khí!”
“KENG! Chúc mừng Ký Chủ nhận được một lần triệu hoán Siêu Việt Đế Cấp Phù Chú!”
“KENG! Chúc mừng Ký Chủ nhận được một lần triệu hoán Siêu Việt Đế Cấp Công Pháp!”
“KENG! Chúc mừng Ký Chủ nhận được một lần triệu hoán Binh Nhân Tộc!”
“KENG! Chúc mừng Ký Chủ nhận được một lần triệu hoán Bí Tự bên trong Cửu Bí Tự!”
Sáu lượt thông báo kết thúc, nhịp tim của Lạc Nam gia tốc một cách dữ dội.

Không thể nhịn được, hắn hưng phấn ôm lấy hai vị thê tử đề ra hôn loạn xà ngầu một trận.

“Hahaha” Ngửa đầu cười dài…
Không vì gì khác, chỉ vì một lần triệu hoán Binh Nhân Tộc cũng đáng giá 1000 tỷ rồi.


Qua tết e nhiều việc quá, hẹn cả nhà mai tiếp nhé!
Chúc cả nhà ngủ ngon.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui