Tổng Tài Ngược Thê Yêu Không Lối Thoát Cô Vợ Bị Bỏ Rơi Của Tổng Tài Hung Dữ


Vừa rời khỏi Song Tu Lâu chưa được bao xa, vốn Lạc Nam muốn trực chỉ Thiên Đình, nhưng đột ngột hắn phải thay đổi ý định…
Có người theo dõi…
Khả năng ẩn thân của người này có thể nói là lô hỏa thuần thanh, tiềm hành trong hắc ám, Thiên Đế bình thường e rằng cũng khó lòng phát hiện.

Đáng tiếc Lạc Nam thuộc dạng ngoại lệ, không nói trực giác của giống loài Thần Thú biến dị như Nghịch Long thuộc hàng đầu, chỉ riêng việc hắn cẩn thận mở Âm Dương Nguyệt Hồn Nhãn quan sát xung quanh cũng đủ để phát hiện có kẻ nhắm vào mình.

Nở nụ cười lạnh lùng, Lạc Nam thi triển Mị Ảnh Tiêu Dao Bộ, dùng tốc độ nhanh nhất rời khỏi phạm vi lãnh thổ Song Tu Lâu, tiến ra bên ngoài tinh không rộng lớn.

Tốc độ của kẻ theo đuôi cũng cực kỳ kinh khủng, từ đầu đến cuối vẫn duy trì một khoảng cách nhất định với hắn nhưng chưa hề mất dấu, rõ ràng thực lực của kẻ này không tồi.

“Nhất định là Thiên Ma Đế…” Lạc Nam trong lòng thầm nghĩ.

Kiện áo choàng hắn đang khoác trên người đạt đến Đế Cấp Thượng Phẩm, vốn tưởng rằng như vậy đã đủ trở về Tiên Giới mà không bị dòm ngó, nào ngờ vừa rời Song Tu Lâu chưa lâu đã bị bám đuôi.

“Là người của thế lực nào đây? Chẳng lẽ là Ma Đình, Tru Tiên Điện hay Ma Thương Thị?”
Trong đầu Lạc Nam xuất hiện ba cái tên mà mình từng lấy thân phận Văn Lang đắc tội ở Ma Giới, về phần Ma Long Tộc không nằm trong nhóm này, không có động cơ nhắm vào Văn Lang.

“Hừ, mặc kệ ngươi là ai…tìm nơi hoang vắng ta sẽ làm thịt!” Lạc Nam cười lạnh lùng.

Đơn đả độc đấu, Lạc Nam không sợ bất kỳ Thiên Ma Đế nào, dù đánh không lại thì hắn vẫn có thể bỏ trốn.

Nhưng nếu chiến đấu xảy ra ở nơi đông đúc, chắc chắn sẽ có vô số người vây xem, khi đó tung tích của hắn bại lộ…kiểu gì cũng sẽ bị Ma Thương Thị và Ma Đình truy sát.

Với thực lực hiện nay của hắn, lại thêm thân phận Văn Lang sẽ hạn chế nhiều thủ đoạn, rất khó một mình chống lại hai thế lực cao cấp như vậy.

Nghịch Chuyển Tiên Ma triển khai, các tôn Đại Đỉnh bên trong đan điền chuyển Tiên Lực sang Ma Lực.

Kích hoạt Cốt Môn trong Bát Môn Độn Giáp, một đôi cánh bằng xương cốt xuất hiện sau lưng, lại thêm Tứ Phương Quang Dực đen kịch gia trì vào, tạo thành một đôi Cốt Dực khổng lồ chưa từng xuất hiện.

Tốc độ gia tăng, Lạc Nam biến mất tại chỗ.

Hắn muốn tìm một nơi thật sự hoang vu như chiến trường lần trước đánh nhau với Vô Chi Kỳ, dù kinh thiên động địa cũng không lo có người đánh hơi tìm đến.

Vũ trụ rộng lớn, Lạc Nam hành tẩu liên tiếp hai ngày, kẻ bám theo dường như cũng biết mình đã bị phát hiện, đồng thời nhận ra ý đồ của hắn.

Thế là sát cơ bùng nổ…
Từ trong không gian, một thanh roi dài hướng Lạc Nam vụt đến.

“Trích Tinh Thủ!”
Lạc Nam hừ lạnh một tiếng, cánh tay duỗi ra, Ma Lực ngập trời gào thét ngưng kết thành một thanh đại thủ khổng lồ như có thể hái sao bắt nguyệt, muốn chụp lấy thanh roi, kéo kẻ địch về phía mình.

Nào ngờ thanh roi đột nhiên bùng cháy, thiêu đốt cuồn cuộn khí tức của sự tử vong, nhiệt độ nóng lên đến mức chưa từng có, mang theo ngọn lửa chết chóc hung hăng quất đến.

Trích Tinh Thủ do Bá Lực ở trạng thái Ma Lực tạo thành vậy mà dễ dàng bị thanh roi quật nát, thế công khủng bố vẫn tiếp tục nhắm đến Lạc Nam.

“Ngọn lửa này…”
Đồng tử trong mắt Lạc Nam co rụt lại, lúc này hắn cũng nhìn ra thanh roi kia chính là do một nhánh cây của Ngô Đồng Thụ hóa thành.

Trong đầu lóe lên một người, Lạc Nam bừng tỉnh đại ngộ, khóe miệng mỉm cười:
“Xem ra ta đã đoán lầm, không ngờ người truy sát ta lại là nàng…”
“Nữ nhân này ở Săn Ma Điện cũng không dễ dàng nha, vậy mà phải mạo hiểm tiến vào Ma Giới để chấp hành nhiệm vụ!”
“Được rồi, để ta xem thử sự lợi hại của Tịch Diệt Thánh Viêm!”
Dựa theo ý nghĩ, Lạc Nam đã điên cuồng ngưng tụ thế công.

Tay phải là Súc Năng Phong Bạo, tay trái là Hắc Diện U La Chưởng.

Hai môn Vũ Kỹ hàng đầu của hai vị Thiên Ma Đế nổi danh tại Ma Giới đã được Lạc Nam thi triển một cách lô hỏa thuần thanh.

60 đường Hồng Hoang Ma Văn lúc này đang toàn diện gầm thét, mỗi bên 30, phân chia gia trì sức mạnh cho hai loại Vũ Kỹ.

Nhìn Xuyên Yếu Điểm kích hoạt, Lạc Nam khóa chặt thân ảnh đang tiềm hành trong hư không, hai loại Vũ Kỹ hung hăng chưởng đến.

ẦM ẦM ẦM…
Đứng trước thế công dữ dội của hắn, trong không gian truyền ra tiếng quát lạnh lùng:
“Phượng Vũ Cửu Thiên!”
GÁY!
Thanh âm vừa dứt, chỉ nghe tiếng gáy kiệt ngạo bất tuần vang vọng thương khung, một đôi cánh khổng lồ màu đen kịch ẩn chứa khí tức âm u của sự tử vong và ngọn lửa hủy diệt kinh người hiện thế.

Đôi cánh khổng lồ do Tịch Diệt Thánh Viêm hóa thành, dữ tợn đập vào hai loại Vũ Kỹ do Lạc Nam vừa đánh tới.

ĐÙNG ĐÙNG!
Không gian nổ tung, lực lượng quét ngang bốn phương tám hướng, vô số thiên thạch lân cận bị nghiền thành tro bụi.

Lạc Nam áo choàng tung bay, ánh mắt chăm chú nhìn về phía đối diện.

Bởi vì không gian băng liệt, người kia đã không còn chỗ ẩn thân, rốt cuộc lộ ra trong tầm mắt, toàn thân mặc áo choàng đen, một đôi cánh với từng sợi lông vũ do ngọn lửa đen kết thành hiển hiện sau lưng.

Khi Lạc Nam muốn dùng Nhìn Xuyên Yếu Điểm quan sát dung nhan sau lớp áo choàng, người kia đã dùng ngọn lửa màu đen che phủ bốn phía, ngăn cản dò xét của hắn.

“Tịch Diệt Thánh Viêm quả nhiên bất phàm, không kém chút nào so với Thiên Sương Thủy Lực của con khỉ kia…” Lạc Nam nhẹ giọng cảm thán nói.

Bá Lực của hắn từng bị Thiên Sương Thủy Lực ngăn cản, thì nay lại bị Tịch Diệt Thánh Viêm đối kháng.

Chênh lệch hai tiểu cảnh giới khiến Bá Lực khó mà vượt qua những lực lượng hùng mạnh như Thiên Sương Thủy Lực, Tịch Diệt Thánh Viêm do Thiên Đế đánh ra.

“Chết!”
Sát cơ một lần nữa bạo tẩu, người mặc áo choàng không muốn cho Lạc Nam bất kỳ cơ hội nào, Tịch Diệt Thánh Viêm cuồn cuộn thiêu đốt ngưng tụ thành hư ảnh Thần Thú Tịch Diệt Phượng Hoàng trên bầu trời.

GÁY!
Hư ảnh Tịch Diệt Phượng Hoàng giang cánh múa vuốt, tốc độ như sao băng lao thẳng đến Lạc Nam.

“Hỏa Phượng Ấn!”
Cùng lúc đó, người mặc áo choàng hai tay kết ấn, một khối Đại Ấn như ngọn núi hình thành, bên trong là hừng hực Tịch Diệt Thánh Viêm ngưng kết, uy lực có thể nghiền nát một thế giới.

Trấn thẳng xuống đầu Lạc Nam.

“Thật là hung!” Lạc Nam đột nhiên xoay người bỏ chạy.

Hành vi của hắn khiến người mặc áo choàng sững sờ, hiển nhiên không nghĩ đến một kẻ vừa rồi còn hùng hùng hổ hổ chiến đấu với mình lại chuyển sang chạy trốn.

Phượng Hoàng Ấn nện không trúng mục tiêu, nghiền nát vạn dặm tinh không tạo thành một vùng hiểm địa.

Nhưng hư ảnh Tịch Diệt Phượng Hoàng như có được linh tính, sau khi vồ hụt Lạc Nam nó lại cất cánh bay cao, điên cuồng truy kích hắn.

Ngay khi sắp đuổi kịp Lạc Nam, đón lấy nó là một tòa Ngục Giam từ trên thiên không trấn xuống.

Chính là Băng Ngục Ma Lao, một trong những Ma Vật của Lạc Nam với khả năng phòng ngự và giam cầm mạnh mẽ.

Hơn thế nữa, hiện tại Băng Ngục Ma Lao được toàn bộ các đỉnh gia trì lực lượng, cộng thêm 60 đường Hồng Hoang Ma Văn khảm nạm lên trên, uy lực của nó càng gia tăng chưa từng có.

GÁY!
Hư ảnh Tịch Diệt Phượng Hoàng không kịp đề phòng, lập tức bị Băng Ngục Ma Lao nhốt vào bên trong.

Nó ra sức dãy dụa dữ dội nhưng vô pháp thoát được.

“Hừ!” Người mặc áo choàng vừa lúc đuổi tới thấy cảnh tượng này, lập tức lấy ra nhánh cây Ngô Đồng hung hăng nện xuống.

RĂNG RẮC…
Ngô Đồng Thụ quả nhiên là thứ nâng tầm Hỏa thuộc tính, mặc dù chưa được luyện thành Pháp Bảo đàng hoàng, nó vẫn đập nát Băng Ngục Ma Lao.

RỐNG!
Hư ảnh Tịch Diệt Phượng Hoàng thoát khốn, càng thêm phẫn nộ điên cuồng trấn sát Lạc Nam.

“Haha, ngươi có phượng hoàng, ta cũng có!” Lạc Nam cất tiếng cười dài, triển khai môn Vũ Kỹ đã lâu chưa được dùng đến.

Tứ Linh Vệ Hồn Thuật – Hỏa Phượng Hoàng!
GÁY!
Một tôn Hỏa Phượng Hoàng do Ma Lực hội tụ hiện thế mà ra, chứng kiến Tịch Diệt Phượng Hoàng đang lao đến, nó lập tức như gặp phải đối thủ xứng tầm, hưng phấn lao đến triền đấu.

ẦM ẦM ẦM ẦM ẦM…
Hai tôn hư ảnh Phượng Hoàng khổng lồ đen kịch đột ngột chiến đấu oanh động tinh không, kẻ tám lạng người nửa cân, thanh thế vang trời.

“Làm sao có thể?”
Người mặc áo choàng nhìn thấy Lạc Nam vậy mà có thủ đoạn triệu hồi ra Phượng Hoàng, lần đầu tiên kinh ngạc lên tiếng.

Phượng Hoàng là một trong các thần thú chí cao, rất nhiều tu sĩ trong trời đất lấy hình tượng Phượng Hoàng để sáng tạo công pháp, vũ kỹ…điều này không có gì quá mức khó hiểu.

Vấn đề nằm ở chỗ, hư ảnh Phượng Hoàng do Lạc Nam tạo ra lại quá mạnh, hoàn toàn không kém hư ảnh Tịch Diệt Phượng Hoàng, cho nên mới khiến người mặc áo choàng phải kinh dị.

Tứ Linh Vệ Hồn quả thật không hề mạnh, nhưng sau khi được Lạc Nam nâng cấp thông qua Nghịch Mệnh Phá Cấp Công, uy lực của nó đã xưa đâu bằng nay.

Chẳng qua hắn vẫn luôn ưu tiên Thần Tướng Vệ Hồn toàn diện hơn nên ít khi sử dụng đến Tứ Linh Vệ Hồn mà thôi.

Thấy Lạc Nam càng chạy càng xa, người mặc áo choàng không thèm để ý hai hư ảnh Phượng Hoàng đang quấn lấy nhau nữa.

GÁY!
Người mặc áo choàng đích thân hóa thành bản thể Tịch Diệt Phượng Hoàng khổng lồ, mang theo ngọn lửa tử vong hủy thiên diệt địa, xuyên phá tầng tầng không gian, vài lần vỗ cánh đã tiếp cận được Lạc Nam.

“Chờ đã lâu!” Lạc Nam bất chợt hiện lên nụ cười quỷ dị.

ONG!
Trong ánh mắt hoảng hốt của Tịch Diệt Phượng Hoàng, một cái Bát lớn màu đen như che thiên phủ địa từ trên cao trấn xuống, đem cả thân thể khổng lồ của nó và Lạc Nam nhốt vào bên trong.

“Nát cho ta!”
Tịch Diệt Phượng Hoàng phẫn nộ, đôi vuốt sắt nhọn đâm vào thành bát muốn phá hủy.

Nào ngờ khắp bốn phương tám hướng xung quanh cái bát lóe sáng dữ dội, vô số Trận Văn ngâm tụng hiện lên, kết thành một Trận Pháp với lực phản chấn kinh người, hung hăng bắn ngược Tịch Diệt Phượng Hoàng văng trở lại.

“Vô ích thôi, cái bát này là Pháp Bảo do đích thân ta luyện chế, đẳng cấp chẳng những đạt đến Đế Cấp Cực Phẩm, mà khắp thành bát còn được gia cố bởi Đế Cấp Cực Phẩm Trận Pháp, thoát không được đâu!” Lạc Nam nhún nhún vai nói.

Bát này được đặt tên Phong Ma Bát, Lạc Nam cố tình luyện chế để thay thế Tù Không Bát nhằm sử dụng ở Ma Giới trong thân phận Văn Lang.

“Hừ, vậy thì trước hết giết ngươi!” Tịch Diệt Phượng Hoàng lạnh lùng nói.

Toàn bộ Tịch Diệt Thánh Viêm được điều động, biển lửa bao trùm toàn bộ không gian bên trong Phong Ma Bát, ý đồ thiêu chết Lạc Nam.

“Trúng ta không thù không oán, vì sao ngươi cứ muốn đuổi giết ta?” Lạc Nam ra vẻ tức giận nói.

“Hừ!” Tịch Diệt Phượng Hoàng không đáp.

Nếu không phải vì muốn tiếp tục nằm vùng ở Săn Ma Điện, nàng mới lười để ý đến cái tên Văn Lang này là ai.

Bất quá Tịch Diệt Phượng Hoàng không tiện giải thích, để làm đại sự đều phải có hy sinh, vì thế cười lạnh nói:
“Ngươi là Ma Tu, ta là một thành viên của Tiên Giới, chúng ta vốn không đội trời chung, giết ngươi có gì sai trái?”
“Nhập vai rất tốt nha!” Lạc Nam mỉm cười quỷ dị.

“Ngươi nói vậy là sao?” Tịch Diệt Phượng Hoàng nhíu mày nhìn lấy hắn.

“Nếu ta không phải Ma Tu thì sao?” Lạc Nam nhún nhún vai.

“Chuyện cười, đừng tiếp tục kéo dài thời gian, tử kỳ của ngươi đã đến!” Tịch Diệt Phượng Hoàng lười cùng hắn nói nhảm, trong miệng đã ngưng tụ một quả cầu mang tính hủy diệt.

Nhưng mà ngay khoảnh khắc tiếp theo, khi Lạc Nam lột xuống Mặt Nạ Thiên Diện, Tịch Diệt Phượng Hoàng xém chút một ngụm phun ra, trong lòng dâng lên sóng to gió lớn.

Những ngày gần đây, nàng liên tiếp nghe được Tiên Ma lưỡng giới nghị luận bàn tán về hai cái tên Lạc Nam và Văn Lang, xem thử kẻ nào lợi hại hơn, kẻ nào kinh khủng hơn, hai người đại diện cho thiên tài đứng đầu của hai phương thế giới.

Ấy vậy mà lúc này đây, Phượng Tịch Y chứng kiến Văn Lang và Lạc Nam là cùng một người, có thể không hãi hùng khiếp vía sao?
Nam nhân này thật đáng sợ, trêu đùa cả hai phương thế giới trong lòng bàn tay.

“Phượng Tịch Y, hân hạnh được gặp nàng!” Lạc Nam cười tủm tỉm vẩy vẩy tay.

“Ngươi vậy mà biết ta?” Phượng Tịch Y giật mình tột độ, trong lòng có chút rối loạn.

Lạc Nam rất nổi tiếng nên nàng biết mặt của hắn, nhưng hắn và nàng chưa từng gặp nhau, trước đây nàng cũng chỉ ở dưới đáy Phượng Sào, làm sao hắn vừa liếc mắt đã nhận ra nàng?
Theo lời tỷ tỷ nói, nam nhân này là người đã báo tin tức Phượng Hoàng Niết Bàn Kinh ở Săn Ma Điện cho Phượng Hoàng Tộc được biết…
Nếu là như vậy, mặc dù không thân không quen, nàng vẫn khó lòng tiếp tục xuống tay với hắn.

Bất quá việc nằm vùng ở Săn Ma Điện vẫn phải tiếp tục, quan hệ giữa nàng và Phượng Hoàng Tộc chưa thể bại lộ, vì lẽ đó Phượng Tịch Y cất giọng nói:
“Nếu ngươi đã là người của Tiên Giới, như vậy ta sẽ không tiếp tục động thủ, mau thả ta rời đi!”
Lạc Nam ung dung lắc đầu: “Mặc dù ta là người của Tiên Giới, nhưng bí mật tu luyện cả Tiên Lực và Ma Lực quá mức động trời đã bại lộ trước mặt nàng, sao ta có thể thả nàng?”
Phượng Tịch Y giật mình, lúc này nàng mới nhận ra hậu quả nghiêm trọng của vấn đề.

Lạc Nam cùng lúc luyện cả Ma và Tiên Lực, hắn chẳng phải là kẻ thù của cả Tru Tiên Điện và Săn Ma Điện hay sao?
“Ngươi muốn cái gì ở ta?” Phượng Tịch Y giọng điệu lạnh lùng.

“Kết minh cùng Phượng Hoàng Tộc!” Lạc Nam bước lên một bước, giọng điệu nghiêm túc mà chân thành:
“Chúng ta có cùng kẻ địch, vì thế ta muốn Phượng Hoàng Tộc và Côn Lôn Giới kết làm đồng minh, quan hệ hữu hảo!”
Phượng Tịch Y ánh mắt co rụt lại, giả vờ chế nhạo: “Hình như ngươi đã quên ta chỉ là tội nhân của Phượng Hoàng Tộc, người cầm quyền chân chính là vị tỷ tỷ đáng hận kia của ta, ngươi nói điều này với ta có vẻ hơi dư thừa!”
“Nàng đóng kịch khá lắm…” Lạc Nam tán thưởng, lại điềm nhiên nói ra: “Đáng tiếc, ta biết cảm tình của hai tỷ muội các nàng rất tốt, nàng đến Săn Ma Điện chỉ để làm gián điệp đúng không?”
“Ngươi…” Phượng Tịch Y ra vẻ trấn định: “Trí tưởng tượng của ngươi thật phong phú!”
“Tịch Y, nàng đã âm thầm vì Phượng Hoàng Tộc cống hiến quá nhiều rồi!” Lạc Nam giọng điệu nhu hòa:
“Nằm vùng Săn Ma Điện quá mức nguy hiểm, hơn nữa ý nghĩa cũng không quá lớn, ta đã tiết lộ thân phận cho nàng biết thì đồng nghĩa ta hoàn toàn có cách trợ giúp Phượng Hoàng Tộc các nàng, hãy tin tưởng ở ta!”
Bản thể Tịch Diệt Phượng Hoàng biến mất, Phượng Tịch Y khoác lấy áo choàng hiện thân, đôi mắt đen láy thật sâu nhìn lấy hắn:
“Nói ra kế hoạch của ngươi!”

Chúc cả nhà ngủ ngon.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui