Hoắc Trong hội trường, hai người đã hoàn toàn chuyển trọng tâm của buổi họp báo rời đi, người dẫn chương trình đã quay trở lại sân khấu, dùng một màn rút thăm vô cùng phong phú và một màn biểu diễn tuyệt vời, nhanh chóng chuyển sự chú ý của mọi người nhanh chóng sang chính trò chơi TDT.
Người dẫn chương trình đã mời một số người chơi tham gia phiên trò chơi.
Một vài người trong số họ là những người đã từng tham gia Vinh Quang Chỉ Diệu trước đó.
Ngay tại trường quay, họ đã tranh luận sôi nổi về sự khác biệt giữa hai trò chơi TDT và Vinh Quang Chi Diệu.
Trong phút chốc, bầu không khí đã nóng bừng lên.
Mà đến cuối cùng, khán giả đã đạt được một sự nhất trí vô tiền khoáng hậu – đó là hai trò chơi này đều có những thế mạnh riêng, không thể phân biệt được, ngang ngửa như nhau.
Nhìn thấy điều này, thật ra trong lòng Hoắc.
Anh Tuấn cũng không có cái gì không phục cả, bởi vì từ trước đến nay anh luôn biết rằng Đường Hoa Nguyệt rất mạnh.
Thông qua cảnh tượng vừa rồi, Hoäc Anh Tuấn đã biết Lâm Kiến Đức chẳng qua chỉ là một công cụ mà Đường Hoa Nguyệt tìm đến để đối phó với Từ Uyển Nhan, biết rằng hai người họ không hề quen biết nhau, trong lòng anh cảm thấy bình tĩnh hơn rất nhiều.
Anh ngước mắt lên, lòng khát khao chỉnh phục và sự tự tôn của người đàn ông vẫn khiến anh cảm thấy không phân thẳng bại chính là thua!
Lần sau… anh nhất định phải dốc toàn lực để hoàn toàn đánh bại Tân Á một cách triệt để.
Chỉ có như vậy, Đường Hoa Nguyệt mới có thể tâm phục khẩu phục với anh!
Nghĩ đến đây, một lần nữa ánh mắt của anh lại rơi trên người phụ nữ vẫn chưa nói chuyện với anh kể từ khi bước vào, mà Lộ Tuấn đứng ở một bên ngơ ngác nhìn thẳng vào Đường Hoa Nguyệt, giống như người bị trúng độc.
Hoắc Anh Tuấn đột nhiên nhíu mày.
Không sai, Đường Hoa Nguyệt không nói một lời nào với anh, nhưng cũng không có bất kì giao lưu nào cùng cái người “A’ này bao giờ cả… Hừ, thật thú vị, Lộ Tuấn vẫn đang ôm ngực cật lực trấn áp trái tim như con nai nhỏ đang chạy nhảy loạn xạ, thoáng nhìn thấy ánh mắt của Hoäc Anh Tuấn, lúc này mới phản ứng lại, tựa như vừa tỉnh khỏi giấc mộng.
Anh ta lau mồ hôi lạnh không hề tồn tại trên trán, giả vờ bình tĩnh đi về phía Đường Hoa Nguyệt dưới ánh mắt tử thần của Hoäc Anh Tuấn.
Sau đó anh ta giả vờ làm ra bộ dạng lạnh lùng, đứng trước mặt cô khoanh tay nói: “Lúc đầu tôi đã nói rồi, nếu cô đến Tân Á, tôi sẽ đến GS.
Chỉ là không ngờ rằng ngày đối đầu lại đến sớm như vậy.
K, bây giờ nếu như cô hối hận thì vẫn còn kịp đấy”
‘Vẻ mặt của Đường Hoa Nguyệt nhất thời thay đổi, suýt chút nữa phụt cười tại chỗ.
Loại lời thoại không hiểu gì của học sinh cấp hai này… sao lại giống như lời của biên kịch nhỏ bé hai nhà cô bịa ra thế nhỉ?
Cô mỉm cười nhìn người thanh niên cao ráo trước mặt, biết anh ta chính là kẻ “A” giả bị bé lớn tóm đến để cho đủ số lượng, nháy mắt cô liền cảm thấy có vài phần thương tiếc cho anh ta.
Đường Hoa Nguyệt ra vẻ nghiêm túc nhìn anh ta, sau đó xoay người chân thành nói: “Đi ra một lát, tôi có chuyện muốn nói với cậu.”
Sau đó cả hai người bước ra cửa giữa ánh mắt bối rối không hiểu gì của những người xung quanh, trong lòng Lộ Tuấn lo lắng đi theo.
Đường Hoa Nguyệt vào trong cầu thang.
Còn lại một mình Hoắc Anh Tuấn tức giận đứng tại chỗ nhìn bóng lưng hai người rời đi.
Sao cô dám coi anh như không khí như vậy chứ?
Không thể nhịn được nữa, nếu anh cứ trơ mắt nhìn Đường Hoa Nguyệt đi cùng người đàn ông khác trước mặt mình như thế này, vậy Hoäc Anh Tuấn anh làm người quả thực phí công!
Hoắc Anh Tuấn kìm nén lửa giận trong lòng, chân dài rảo bước ra ngoài nhưng lại bị đám truyền thông đứng đợi ở cửa chặn lại Các giới truyền thông này không phải là paparazzi của báo lá cải, mà là các trang báo tài chính kinh tế chính thống của Hà Nội.
Họ đang đợi ở đây cũng là để hỏi Hoäc Anh Tuấn vài lời về hoạt động kinh doanh của GS, Hoắc Anh Tuấn không cách nào mặc kệ được, chỉ có thể lạnh nhạt bình tĩnh lại đưa ra các câu trả lời.
Trong cầu thang, Đường Hoa Nguyệt đang trợn mắt trừng trừng nhìn Lộ Tuấn.
Đường Hoa Nguyệt liếc nhìn xung quanh, chắc chắn rằng không có ai ở gần đó, lúc này cô mới mở miệng nói: “Cậu vẫn nên rút lui càng sớm càng tốt đi.
Phục kích ở GS rất giày vò đúng không? Người họ Hoäc kia không phải là kẻ dễ bị lừa gạt, nếu cậu bị người đó phát hiện ra thì sẽ không có kết cục tốt đẹp đâu”
Lộ Tuấn vốn dĩ vẫn còn hơi lo lắng, không biết K tiếng tăm lừng lẫy sẽ nói gì với mình.
Nhưng không ngờ rằng K lại suy nghĩ cho mình như vậy.
Vì vậy Lộ Tuấn lập tức dỡ bỏ hết lớp ngụy trang của mình, kêu rên thảm thiết.
“Đại thần! Cô nói đúng lắm, làm việc bên cạnh Hoắc Anh Tuấn thật sự vô cùng giày vòi Cô không biết đâu, có đôi khi ánh mắt anh ta nhìn tôi khiến tôi cảm thấy mình như thịt lợn treo ở ngoài chợ, cảm giác giống như anh ta sẽ ăn tôi ngay lập tức vậy.
Còn nữa, rốt cuộc anh ta có phải kẻ biến thái không? Tại sao lại lập phòng đơn cho tôi ngay cạnh anh ta để theo dõi tôi mỗi ngày hả?”
Lộ Tuấn than thở một tiếng, nước mắt nước mũi sụt sịt: “Càng đáng sợ hơn nữa là ngay cả khi tôi đi vệ sinh cũng có thể gặp họ Hoắc kia! Chẳng lẽ không có nhà vệ sinh đặc biệt dành cho tổng giám đốc sao! Ai mà muốn đứng cạnh anh ta trước bồn cầu trong nhà vệ sinh hả! Quá kỳ quái đi chứ! Tôi, tôi tôi vẫn còn độc thân từ trong bụng mẹ..”
- ---------------------------.