Tổng Tài Phu Nhân Có Thai Rồi

Chương 754: Kết quả thích cho kẻ xen vào việc của người khác (6) Tôi mím môi, sau đó hít một hơi thật sâu, nhìn Lí Tiến nói một cách dứt khoát: “Tôi không chỉ muốn mạng của con anh, mà cả mạng của vợ anh tôi cũng không tha, những đau khổ mà tôi phải gánh chịu, anh cũng phải trải qua.” Lí Tiến ngục xuống, đồng tử Phó Thắng Nam co lại, nhìn tôi đau lòng nói: “Thẩm Xuân Hinh, em.Tôi chen ngang lời anh, nhìn Lí Tiến nói: “Anh nói ra hết những gì mình biết, có khi tôi lại cân nhắc cứu vợ anh, đừng hi vọng có người đứng ở đẳng sau sẽ bảo vệ anh, đến vợ anh tôi còn có thể tìm ra được”  Lí Tiến ngây người, không tiếp tục gào hét, ánh mắt anh ta nhìn tôi chính là khiếp sợ không nói lên lời.Đối với vẻ mặt đó của anh ta, tôi không bận tâm, chỉ lắng lặng chờ anh ta lên tiếng, dù sao tôi cũng không vội.Phó Thắng Nam hơi sửng sốt, nhìn về phía ta: ” Em biết chuyện từ khi nào?” Tôi nhún vai: “Từ khi tỉnh lại ở bệnh viện em đã biết, Âu Dương Noãn trong lúc say rượu đã kể hết cho em nghe chuyện của Vương Mỹ Hoa, cô ấy nói cho em biết hết chuyện này đến chuyện khác, trên đời này, làm sao có chuyện trùng hợp như vậy?”Tôi gặp chuyện không may, vài ngày sau cũng không thấy Âu Dương Noãn xuất hiện, điều đó cho thấy cô ấy đã say tới mức như thế nào thì mới tìm đến tôi, tôi không biết cô ấy có biết mục đích của Mục Dĩ Thâm hay không, nhưng bây giờ xem ra, cô ấy ít nhiều cũng đoán được mục đích của anh ta.Bên ngoài bể bơi truyền đến tiếng kêu cứu thê lương, Lí Tiến gấp đến độ luống cuống, hai mắt đỏ bừng, quát lớn: “Cô nói bọn họ dừng tay lại, tất cả mọi chuyện tôi đều nói cho cô biết.”Tôi mím môi, nhìn anh ta với ánh mắt lạnh lẽo: “Anh đừng lo lăng, cô ấy nhất thời không chết được, chỉ cần anh nói rõ ràng mọi chuyện, người của tôi sẽ dừng tay.Lí Tiến sau khi nghe tiếng kêu cứu thì vội vàng nói: “Là người họ Vương, là anh ta sai khiến tôi, anh ta ra lệnh cho tôi nhét cô vào thùng nước, tôi căn bản không biết cô mang thai, chỉ nghĩ để cho cô uống mấy ngụm nước, ai ngờ lại khiến cô sảy thai”Tôi nhìn anh ta, đối với câu trả lời này ít nhiều không hài lòng, tôi ngồi trên ghế rồi nói:”Người họ Vương đó là ai? Sao tôi lại không biết anh ta?” “Là Vương Bảo Quý, anh ta là giám đốc công ty hoàng thành” Tôi ngạc nhiên, xem ra Vương Bảo Quý có năng lực kinh doanh rất tốt, chẳng trách Mục Thâm giao cho hắn nhiều việc như vậy.Trầm mặc một lúc, tôi nói: “Chủ của hoàng thành, anh có biết là ai không?” Anh ta gật đầu liên tục: “Tôi biết, đó là Mục Dĩ Thâm, thiếu gia của nhà họ Mục, anh ta rất ít đến hoàng thành, tất cả mọi việc của hoàng thành đều do Vương Bảo Quý xử lí.Tôi gật đầu: “Anh biết gì về Bảo Quý?” Anh ta nhìn tôi rồi lại nhìn Phó Thắng Nam, nói: “Tôi không biết nhiều lắm, tôi giúp anh ta chuyện này, anh ta hứa sẽ trả tôi hậu hĩnh”Tôi nheo mắt: “Anh như vậy còn thiếu tiên sao?” Anh ta liên tục lắc đầu: “Không thiếu, nhưng tôi không muốn dựa vào em rể, nên muốn vượt ra khỏi tâm kiểm soát của em ấy, chỉ cần có tiền, tôi có thể làm những chuyện mình thích, không cần nhìn sắc mặt em rể mà sống, anh ta đối với em gái tôi không tốt, tôi sớm đã muốn cùng em gái tránh xa anh ta”Tôi mím môi, đối với những lời của anh ta, tôi không hề lên tiếng, nhìn bể bơi bên ngoài tôi nói với Lâm Quang Tuyển: ‘ Chú Lâm, mang người vào đây đi”Lí Tiến thở nhẹ một hơi, đôi mắt trông ngóng nhìn vẽ phía hồ bơi, thấy người phụ nữ không có chút thương tổn nào, quần áo cũng không ướt, anh ta sửng sốt, sau đó nhìn tôi: “Cô Tôi mím môi: ‘Mau đưa vợ anh đi đi, bên ngoài chắc có người đang đợi anh, tôi ở đây đối xử với vợ anh cũng không tệ bạc, có việc nhất định anh phải giúp tôi!”Anh ta ngạc nhiên nhìn tôi: ‘Có chuyện gì sao?” “Nghĩ cách tìm một đứa trẻ trong tay Vương Bảo Quý, chuyện này không khó chứ?”Vương Mỹ Hoa dường như đã từ bỏ, nghe thấy những lời này đôi mät liền sáng ngời nhìn về phía tôi, chỉ có điều ánh mất tôi chỉ thản nhiên lướt qua, nhìn về phía Lí Tiến, chờ câu trả lời từ anh ta Lí Tiến nhìn vợ mình, sau đó gật đầu đồng ý: “Được, tôi nhất định sẽ nghĩ ra biện pháp để mang đứa trẻ kia đến cho cô.”Tôi gật đầu: “Được, vậy đi đi Lí Tiến lảo đảo nửa sống nửa chết cùng người vợ rời đi, Phó Thăng Nam đi đến bên cạnh, nâng tay ôm lấy thắt lưng tôi, nói: ‘ Nói từ nấy đến giờ cũng mệt rồi, chúng ta về phòng nghỉ ngơi.”Tôi gật đầu, tựa vào người anh cùng rời khỏi biệt thụ,Phó Thận Ngôn dừng lại, ánh mắt nhìn Vương Mỹ Hoa rồi quay sang nhìn tôi: ” Theo em nên xử lí cô ta thế nào?” ‘Đế cô ta đi đi!”Thích đi theo thì cứ đi theo chúng tôi Trên xe, Trần Văn Nghĩa lái xe, tôi có chút mệt mỏi tựa vào vai Phó Thắng Nam, vô lực nói: ” Phó Thăng Nam, anh giận em sao? Đứa thứ nhất là do bất lực, đứa thứ hai lại do cô sơ sấy, rõ ràng cô biết là nguy hiểm nhưng vân lao vào, vì ra tay giúp đỡ Vương Mỹ Hoa mà đưa mình vào vòng nguy hiểm, chính là em bất cẩn nên đứa nhỏ mới không còn.Anh đem tôi ôm vào trong ngực, nhẹ nhàng võ lưng, trần an tôi: ‘Em đừng tự trách mình như thế, có rất nhiều chuyện là do duyên phận, là anh bảo vệ em không tốt, làm sao đem mọi trách nhiệm đố lên đầu em Tôi thở dài, trong lòng biết anh đang an ủi mình, nghĩ một lúc, tôi liền nói: ‘Mục Dĩ Thâm này đang bày trò lớn, anh nghĩ anh ta có mục đích gì không?”Anh nhíu mi, trâm mặc một hồi rồi nói: ‘Anh ta chính là muốn kinh doanh ở cảng Macao.Tôi có chút khó hiểu: “Tuy răng những nơi này nói là để kiếm tiền, nhưng không đến mức khiến anh ta phải giở thủ đoạn ngoan độc như vậy, anh †a vì điều gì mà cố chấp muốn làm ăn ở đầy?”Anh ấy cúi xuống nhìn tôi, thuận tiện đặt lên trán tôi một nụ hôn: ‘Lợi nhuận của cảng thì không hấp dan, nhưng quyền quản lí cảng lại rất hấp dan, khi anh ta nắm giữ quyền kinh doanh của cảng, vậy thì mọi quyên lợi đều năm trong tay anh ta, anh ta dí nhiên muốn quyên lợi rồi”Tôi mím môi, quả nhiên, cảng biển là nơi lưu thông mọi giao dịch, chỉ cân năm quyền quản lí cảng, việc kiếm tiền càng thuận lợi hơn, cho nên Mục Dĩ Thâm mới đối phó với Phó Thăng Nam, một khi Phó Thăng Nam gặp chuyện không may, nhà họ Phó không còn chỗ dựa, anh ta liên như cá gặp nước.Không có gì lạ khi anh ta giăng một ván cờ lớn như vậy để đợi chúng tôi sa vào bên trong Di động đột nhiên vang lên, là Lâm Uyên gọi đến, tôi nghe máy, giọng nói bên kia vội vàng; ` Thấm Xuân Hinh, cô đang ở đâu? Tình hình của Khả Hân không mấy khả quan, bác sĩ nói tế bào đã di căn, không khống chế được, phải nhanh chóng làm phau thuật, cô nhanh đến đây đi.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận