Uyển Tâm sao khi leo lên con xe bèn đi đến phố mua sắm ở đây.
Nới có các mặc hàng tự làm siêu xinh và đáng yêu, cô quyết định mau làm quà cho Selina.
Cô đi một vòng bỗng dừng lại tại một quầy bán Illy & Lavazza .Đây là thương hiệu hạt cà phê lớn ở Ý.
Nói xong cô xsach một cái túi mắng lên ta
Uyển Tâm cầm lên xe thì bị một thanh niên chạy ngang qua làm rơi bịch xuống đấy.
Cô ngồi xuống nhặt lên, thở phào nhẹ nhỏm
"May quá còn nguyên "
Xong cô dùng tiếng bản xứ hỏi knhaan viên bán hàng
" Posso chiederti cosa c'è che non va?" ( Xin cho hỏi có chuyện gì vậy )
Cô nhân viên bình tĩnh nói " Non conosco più clienti." ( tôi không biết nữa thưa quý khách)
Uyển Tâm mỉm cười nhẹ nhàng nói " Grazie mille" (Cảm ơn bạn rất nhiều ).
Uyển Tâm leo lên xe chuẩn bị chạy thì ai đó nhảy cẩn lên xe Uyển Tâm lấy súng đặt ngay sau lưng cô nói
" Help me ! someone is chasing me! ' (Chạy đi có người truy sát tôi )
Uyển Tâm lạnh lùng nói " Why do i have to save you ? " (Tại sao tôi phait cứu anh )
Anh chàng tóc vàng kim nói " Save me you will benefit " ( Cứu tôi em sẽ có lọi đấy )
Uyển Tâm sảng khoái nói " Okey, I help you " (Được tôi giúp anh )
Anh ta vỗ vai Uyển Tâm nói "Hurry up! they are coming "
Bọn người áo đen sau lưng Uyển Tâm hô lên " Stop now "
Uyển Tâm lên ga phóng đi ngay trước khi họ đến nói
" Damned " ( Chết tiệt )
" He has accomplices" ( Hắn có đồng bọn )
Tên đứng đầu nhóm áo đen bèn nói trên thiết bị liên lạc nói
" They have motorbikes" ( Bọn chúng có xe moto)
" Help quickly.
Over ( Nhanh chóng chi viện.
Hết )
Thành phố Roma hào nhoáng
Có một chiếc xe đua đang lao về trước với tốc độ cao.
Sau lưng họ là một số xe hơi chuyên dụng có dấu ấn cảu gia tộc nào đó nhỉ ?
Uyển Tâm hỏi " Anh là ai ? SAo bị gia tộc Luxias truy sát", cô lại quên mà hỏi bằng tiếng Trung, điịnh hỏi bằng tiếng Anh thì bị giọng nói trầm ấm kia lên tiếng làm cô giật mình
" Tôi là người Anh họ truy sát tôi là do tôi biết bí mật cảu họ "
Uyển Tâm ngạc nhiên nói " Anh viết tiếng Trung sao?"
Anh ta cười nói " Biết chứ " xong anh ta lại nói " CÓ cách nào cát đuôi bọn họ không ?"
UYển Tâm nhanh nhảu nói " Có ngồi cho chắc vào "
Động cơ nhanh chóng được sử dụng hết công suất.
Uyển Tâm nhìn kính chiếu hậu thấy bọ chúng rút súng ra nói
" Chúng có súng " rồi cô đưa cho anh ta hai khẩu súng lục màu bạc Colt 1911 và FN Five-seven.
Anh ta nhìn hai khẩu súng nói " Ohh biết cách chọn súng nhỉ ? "
Uyển Tâm cáu nói " Tôi đã cải tiến chúng rồi, bắn cho chuẩn vào "
Anh ta nhìn cô suy nghĩ " Một cô gái không những có súng lục mà còn biết cải tiến, nhất điịnh không phải người dân thường hay khách du lịch đơn thuần "
Anh ta bị kéo ra khỏi suy nghĩ bởi tiếng của Uyển Tâm " Này nhắm bắn đi "
Uyển Tâm thấy có chiếc xe sắp vượt mặt mình bèn tăng ga, lấy khẩu súng để ngay hông bắn thẳng vào bánh xe của chúng, bọn chúng bị dừng lại một ít nhưng sau lưng không có dấu hiệu giảm bớt.
Anh ta dùng súng bắn chuẩn tứng cm, một phát rồi lại một phát.
Cô có chút tán thưởng nói
" Bắn hay lắm ! Xem ra không phải vô dụng như bề ngoài "
Anh ta ngơ ngác một lúc nhìn cô cười " Phụt hahaha"
Uyển Tâm không hiểu sao anh ta lại cười, cô chỉ thấy bực trong lòng nói " Anh cười cái gì? "
" Tôi đang bực đây.
Cứu anh phiền thật đấy "
Anh ta cười ma mị nói " Lần đầu có người nói tôi vô dụng và phiền đấy.
Mới mẻ lắm cô gái "
Uyển Tâm nói " Đến đây là an toàn rồi vì đã đến Đấu trường La Mã.
Ở đây có đội an nhin quốc gia.
Bon chúng không đến đây đâu "
Anh ta nói " CẢm ơn em tôi sẽ báo đáp em.
Giữ liên lạc đi "
Uyển Tâm cuòi ngượng nói " Không cần tôi không muốn lại vướng vào phiền phức ",
Anh ta nhanh chóng hỏi Uyển Tâm " Em tên gì ? Cho tôi biết tên ân nhân cứu mạng mình đi nào ?"
Uyển Tâm nói " Không tiễn "
ANh ta cười cười nói " Chắc chắn chúng ta sẽ gặp lại_ thiên tài y học _ Đông Phương Uyển Tâm " .
Xong anh nhìn cô rồ ga nói " Tôi là dịch bệnh sao? Còn không thèm lấy súng nữa.
Tôi giữ hộ em vậy " rồi dẹp hai cây súng lục vào đai lưng của mình.
" Rầm rầm rầm " Một âm thanh vang dội vang lên tại một thảm cỏ tại Quảng trương Roma.
KMootj đám người mặc áo comple đen trên áo có huy hiểu hình sư tử vàng.
Sự thật đã chứng mình anh ta có địa vị cao trong xã hôi.
Mọi người đồng thanh hô lên " Chào Ngài "
Khi nhìn huy hiệu này họ sẽ biết anh ta là ai? Có lẽ do huy hiệu này có vai trò to lớn trong hoàng gia Anh _Anh ta là William Johnson _ Mặc dù không phải người thừa kế ngai vàng nhưng anh ta là yếu tố quan trọng để đưa một vị vương tử hay công chúa lên ngai vàng.
Anh là cháu trai của Nữ Hoàng Anh( là cháu của anh trai bà ).
Anh ta không ham ngai vàng nhưng lại là người nắm quyền hành nhiếu nhất về Quốc hội và Hiến Pháp, Tư Pháp.
Quyền hạn mà không ai trong hoang gia Anh có quyền phản bác hay tước đoạt
Anh ta đứng nhìn bóng dáng đã xa của Uyển Tâm , anh sờ nhẫn tượng trưng cho địa vị mình mà lạnh lùng nhìn hộ vệ nói
" Gia tộc Luxias giao cho cậu.
Chúng giơ tay quá xa rồi "
" Cho chúng biết mình đã manh động thế nào đi "
Người hộ vệ cung kính thưa " Tuân mệnh "
Bản thân biết rõ ai là người muốn trừ khử mình.
Ngoài người đó thì còn ai
Xong anh nhìn lên bầu trời nói
" Về Anh quốc thôi nên xử lý đám người của Quốc hội rồi " .