Tổng Tài Quá Tàn Nhẫn

Tô Khuynh giống như phát điên không ngừng chạy, ả rất sợ bị người của Hắc Ngân Thánh đuổi đến, một giây cũng không dám dừng lại, sau khi trốn khỏi biệt thự chỉ biết phải chạy thục mạng.

“Xin lỗi!” Tình Không mới chạy vào đã đụng ngay phải người cũng đang chạy như điên, Tô Khuynh nghe thấy giọng nói của Tình Không sau, hai mắt sáng lên bắt lấy tayTình Không, “Tình Không, tại sao lại ở đây?”

“Hắc Ngân Thánh muốn giết tôi, cậu mau cứu tôi đi!”

Móng tay của cô kháp vào tay Tình Không, Tình Không đau đớn, sau đó nghi hoặc hỏi, “Những người khác đâu?”

Tô Khuynh thở hổn hển lắc đầu, “Hắn muốn giết tôi, tôi bỏ chạy, Tình Không, cậu mau cứu tôi!”

Tô Khuynh ôm hận, mắt nhìn chằm chằm Tình Không. Tình Không lại bất chấp, cô muốn lập tức nhìn thấy Hắc Ngân Thánh, phải nhanh một chút tìm được Lôi Ân.

“Khuynh Khuynh, tôi hiện nay có chuyện phải làm, cậu mau buông ra!” Tay và lưng cô đều bị bỏng, ngay cả cổ họng cũng đau, cô hiện tại không có sức lo cho Tô Khuynh.

“Mộ Tình Không, đều là do mày mới hại tao thành thế này!” Tô Khuynh lộ ra ánh mắt hung ác, nhìn thân thể của Tình Không bị thương, trong lòng cô nổi lên ý định muốn trả thù Hắc Ngân Thánh.

Tình Không bỏ tay Tô Khuynh ra tiếp tục chạy về phía trước, Tô Khuynh đuổi theo cô cầm lấy một thanh sắt đánh vào sau ót của cô, máu tươi mơ hồ chảy xuống mắt Tình Không, thân thể cô đau đớn không chống cự được mà ngã xuống.

Tô Khuynh nhìn Tình Không đầu đầy máu ngã xuống, trong lòng vui sướng cực kỳ!

Địa ngục môn

Sơ Tình từ từ tỉnh, khi nhìn thấy mấy người áo đen đứng trước, cô sợ hãi lập tức mở to mắt nhìn về phía những người đó, “Các ngươi là ai? Nơi này là chỗ nào?”

Trang viên hoa hồng bị đốt, Vân di đã chết, Tình Không đâu?

Sơ Tình vừa muốn kêu thành tiếng, còn chưa kịp thét thì đã bị một người dùng vải bịt miệng lại, cả người Sơ Tình bị khiêng lên, cô liều mạng lắc đầu, còn chưa hiểu gì đã bị người ta thô lỗ lôi ra ngoài.

“Môn chủ, đã có trên hai mươi phong đương đầu hàng Lôi Ân, trên tay hắn ta cũng có vũ khí hạng nặng, nếu tiếp tục chúng ta không chống đỡ được!”

Kết quả như vậy, chính là Địa ngục môn sẽ bị san bằng thành bình địa, cho dù y có bao nhiêu sát thủ giỏi cỡ nào cũng không địch nổi vũ khí hỏa lực kia.

“Ta sẽ tự mình đón tiếp bọn chúng!” Hắc Ưng đem quyền đầu niết kẽo kẹt, cứng đối cứng sẽ chỉ chuốc lấy kết quả lưỡng bại câu thương, y cần phải cân nhắc.

“Đem cô gái kia ra đây!”

Ánh mắt của Hắc Ưng hung tàn, đã gần như điên cuồng.

Ở trước mặt y, cho dù cốt nhục thân sinh của y, y cũng sẽ giết như giết một con ngựa bình thường.

**********

“Chúng ta phân công nhau hành động, khi tôi với Hắc Ưng giao thủ, anh phụ trách cứu Tình Không cùng Sơ Tình!” Lôi Ân đem thương lý trang thượng viên đạn, này một hàng bọn họ có nhược điểm dừng ở Hắc Ưng trên tay, rất khả năng chịu kiềm chế cho hắn.

“Không, ngươi cứu người, ta phụ trách giết y, mạng của y, ta muốn tự tay giải quyết!” Hắc Ngân Thánh thoái thác, hắn và Hắc Ưng vốn đã có thâm cừu huyết hải, chính xác mà nói là thâm cừu đại hận!

“Lôi Ân, nếu lần này chúng ta đều có thể sống sót, ta sẽ không bởi vì ngươi giúp ta lúc này đây mà đem Tình Không tặng cho ngươi, ta muốn cô ấy!”

Hắc Ngân Thánh giống như tẩy trần, thoát thai hoán cốt.

Từ hôm nay về sau, hắn trọng sinh!

“Môn chủ, bọn họ đã qua đến đây!” Theo một tiếng thông truyền, khi Hắc Ngân Thánh cùng Lôi Ân mang súng cùng lại đây, Hắc Ưng đã chờ lâu.

“Năng lực của mấy người thật làm ta khâm phục, không sợ chôn xác chỗ này sao?” Hắc Ưng mắt khẽ chớp, sống tranh giành cả đời gặp được đối thủ xứng tầm, cảm giác này khiến y hưng phấn

“Anh yên tâm, cho dù đi không ra đi, cũng muốn cùng anh chết cùng!” Hắc Ngân Thánh hăng hái theo bên hông rút ra kia khẩu súng, “Hôm nay ta muốn vì cha, vì mẹ ta, Mộ Linh, còn có con gái của anh báo thù!”

“Ha ha ha ha…… Con gái của tao?” Hắc Ưng tựa hồ nghe đến một chuyện buồn cười, sau đó y vỗ vỗ tay, Sơ Tình đã bị nhốt trong lồng sắt bị đưa ra.

Cô hai mắt nhắm nghiền, hình như đang hôn mê, lồng sắt kia hình như còn bị bị kín thổi khí chân không, Lôi Ân nghe được tiếng hô hấp của cô càng ngày càng yếu, hắn không khỏi nheo mắt, đáng chết, bên trong không có không khí, cô sẽ bị thiếu không khí mà chết!

Hắc Ưng, tên đàn ông này quả thật là kẻ biến thái!

“Tình Không đâu?” Lôi Ân so với Hắc Ngân Thánh bình tĩnh hơn nhiều, “Hắc Ưng, ngươi nên biết, chúng ta có chuẩn bị mà đến, bên ngoài có hơn mười phi cơ trực thăng, chờ tôi ra lệnh một tiếng, nơi này của ông sẽ bị nổ thành một tòa phế tích!”

“Ha ha ha ha, đừng uy hiếp tao, nếu không ta hiện tại mạng của cô ta sẽ…..!” Ánh mắt Hắc Ưng quỷ dị, tiếng cười cuồng vọng.

“Đó là con gái của ông!” Lôi Ân đã có chút mất bình tĩnh, Tình Không như thế nào không ở nơi này?

“Mày hẳn là biết, tao ngay cả cha đẻ còn gieets, huống chi là một đứa con gái!” Hắc Ưng nhấc chân đá Lôi ÂN, khi họng súng của Hắc Ngân Thánh chỉ vào Hắc Ưng lại bị Lôi Ân ngăn cản.

“Thả cô ấy ra!” Lôi Ân trong lòng càng ngày càng bối rối, Sơ Tình hô hấp hỗn loạn không ngừng nhiễu loạn thần trí hắn, hắn nửa quỳ trên mặt đất, bàn tay ấn lên bụng mình, Hắc Ưng lạnh lùng phân phó nói, “Bảo đám người bên ngoài bỏ vũ khí đi!”

“Không có khả năng!” Hắc Ngân Thánh rất nhanh đã quét mắt nhả súng về phía những người ở đây, Dịch Hàn Dịch Phong thân thủ cực nhanh đem Hắc Ưng bảo vệ ở phía sau, Tra Lý cũng dẫn theo một đội tiến đến.

“Tình Không ở nơi nào?” Con ngươi của Hắc Ngân Thánh đỏ lên, hắn mặc kệ Sơ Tình sống hay chết, hắn chỉ cần Tình Không bình an vô sự.

“Nó đã chết, đã chết, ha ha ha ha……” Hắc Ưng thích nhất nhìn ánh mắt bị thua của Hắc Ngân Thánh, kỳ thật khi tới nơi này bọn họ đã thua, bởi vì trong lòng bọn họ có tình, mà y thì không có!

“Hắc Ưng, ta giết ngươi!” Hắc Ngân Thánh nghe được tin Tình Không đã chết, hai trên tay thương như là rađa xả đạn không thương tiêtcs.

Lôi Ân và Tra Ly trao đổi ánh mắt, hắn hiểu ý kêu người đi cứu Sơ Tình.

Dịch Hàn bay nhanh đã chạy tới ngăn cản hắn, trong lúc nhất thời, tiếng đánh nhau, tiếng súng vang không dứt bên tai, Lôi Ân huýt sáo, đỉnh đầu bọn họ đã có tiếng trực thăng chiến đấu “Ông ông ông” vang lên.

“Dịch Hàn, giết con bé kia đi!” Khi Hắc Ưng cùng Hắc Ngân Thánh giao thủ, y phân lực nhìn về phía Lôi Ân, cho dù là cùng chết, y cũng sẽ không để bọn họ đạt được mong muốn.

Dịch Hàn cùng Tra Lý từng là Lôi Ân bên người trợ thủ đắc lực, nay bọn họ lại trí đối phương vào chỗ chết đối thủ.

“Dịch Hàn, kỹ thuật của cậu là do tội dạy, cậu……ngàn vạn lần, lẽ ra không nên phản bội tôi!” Phía sau, giọng nói của Lôi Ân lạnh lùng vang lên, Dịch Hàn chỉ cảm thấy trước ngực đau xót, một viên đạn đã xuyên thấu trong ngực hắn, thân thể hắn thẳng tắp ngã xuống.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui