Studio của CHARM nằm ở tầng 1, một nơi hiện đại với tông màu nâu gỗ trầm ấm, nơi dành riêng để thu âm cho những giọng hát thiên phú cùng tài năng âm nhạc xuất sắc.
Thiên Ân đứng trong phòng kính cách âm, chiếc Micro chuyên dụng treo lơ lửng trên cao, tiếng vĩ cầm du dương vang lên giai điệu day dứt của ca khúc Je ne pourrais jamais t'oublier.
Từng vĩ cầm đàn lên từng dòng nhạc mê hoặc, khi dữ dội, khi lại êm đềm, như tiếng sóng biển vỗ vào bờ cát…
Tiếng vĩ cầm vừa dứt, Thiên Ân nhìn ra bên ngoài, thấy một ngón tay cái đeo nhẫn bạc lấp lánh giơ cao lên với cô.
Đặt chiếc vĩ cầm lên giá, gỡ tai nghe ra khỏi tai và treo lên micro, Thiên Ân nhanh nhẹn bước về phía cánh cửa.
Vừa mới đẩy cửa bước ra, tiếng vỗ tay lộp độp cùng tiếng huýt sáo véo von đã vang lên.
_ Hay lắm! Xuất sắc!
Ed – nhà sản xuất âm nhạc trẻ tuổi của CHARM, một chàng gay có gương mặt rất trẻ con với mái tóc nhuộm hồng rực rỡ, hình xăm kín cánh tay và những ngón tay thì lồng đủ thể loại nhẫn kim loại trên đời, có gu âm nhạc xuất sắc với những bản hòa âm đặc biệt, đang nhìn Thiên Ân với ánh nhìn âu yếm.
Giai Kỳ kéo ghế cho Thiên Ân, mỉm cười với cô khi cô ngồi xuống, bàn tay đặt một cốc trà thơm phức trước mặt cô.
_ Uống trà đi!
_ Em cảm ơn!
Thiên Ân cười toe toét với cả hai, nâng cốc trà lên môi.
Hương hoa hồng thơm phức lập tức lan tỏa khắp khoang miệng, trà âm ấp tràn vào cổ họng, Thiên Ân thích thú uống liền một hơi, ánh mắt lấp lánh nhìn Giai Kỳ.
_ Chị Giai Kỳ, đây là trà gì vậy? Thơm quá đi mất!
_ Đây là trà hoa hồng, chị tự trồng hoa rồi sấy khô đấy, vừa có tác dụng làm mát cổ họng, vừa có tác dụng làm đẹp da và dễ ngủ, em thích không?
_ Em thích lắm! Chị luôn uống loại trà này ạ?
_ Ừ! Chị thường để trà khô ở tủ cá nhân tại CHARM, và mang theo một lọ bên ngời phòng khi cần.
Em thích chị sẽ gói cho em!
Giai Kỳ thấy Thiên Ân có vẻ rất thích hương trà cô làm, vui vẻ ngỏ ý, lại thấy Thiên Ân khách khí lắc đầu, nhẹ giọng lên tiếng.
_ Dạ không…em chỉ nhận ra là, chị luôn tỏa ra mùi hương hoa hồng rất thơm, mà không giống như mùi nước hoa hay mùi sữa tắm, hóa ra là mùi hương từ trừa hoa hồng ngấm vào cơ thể chị tỏa ra.
Giai Kỳ ngạc nhiên trước lời khen của Thiên Ân, vẻ mặt cùng giọng nói chân thật không mang chút nịnh hót khiến cô thoáng xúc động đỏ mặt.Bên cạnh, Ed nhẹ nhàng đưa tay ôm lấy tim, ngất ngây lên tiếng.
_ Ôi! Sao CHARM có một cô bé dễ thương, lại còn tài năng thế này mà hôm nay tôi mới biết nhỉ?
_ Con bé mới vào hơn tuần nay thôi! Khi ấy cậu còn đang ở nước ngoài để dự buổi hòa nhạc với Patrick, nhớ không?
Giai Kỳ nhẹ giọng trả lời, lập tức nhìn thấy ánh mắt mơ màng của Ed.
_ Ừ nhỉ….ôi Patrik!
Rồi cậu ta nghiêng đầu cười rạng rỡ, khoe hàm răng trắng bóng với Thiên Ân.
_ Này cưng, đây là lần đầu tiên có thực tập sinh chỉ với một lần thử âm đầu tiên mà Ed không phải sửa chút nào đấy! Cưng thấy bản hòa âm Ed làm hay không?
_ Hay lắm ạ! Cách anh thay đổi một số nốt ở đoạn điệp khúc C rất mới lạ và khéo léo!
Thiên Ân gật đầu tán thưởng, cảm thấy rất thích tính cách của Ed.
_ Đừng trầm trồ vội! Cưng sẽ còn phải hết hồn với tài năng của Ed!...Mà quản lý lần này của cưng là ai? Tử Y à?
_ Dạ không! Là chị Sammy ạ!
Thiên Ân lắc đầu, nhẹ giọng trả lời.
Gương mặt Ed thoáng chút ngạc nhiên, chất giọng điệu đàng, hướng mắt về phía Giai Kỳ thì thầm
_ Ơ....Có chuyện Tử Y trượt mất tài năng xuất sắc thế này vào tay người khác á? Không phải cô ả đó luôn được gã tình nhân già sắp xếp cho toàn miếng ngon sao?
_ Tình nhân già?
Thiên Ân ngạc nhiên lập lại, lập tức gương mặt của Giai Kỳ nghiêm khắc nhìn Ed.
Cậu ta lập tức lè lưỡi bĩu môi, nhún vai đứng dậy.
_ Thôi...coi như Ed chưa nói gì!
Ed bước ra phía sau Thiên Ân, bàn tay nhẹ nhàng kéo mái tóc dài suôn mượt của cô ra phía sau, thích thú vuốt vuốt mái tóc mềm mại của cô, ánh mắt mê muội bừng sáng.
_ Xem chất tóc này này…..Này Thiên Ân! Em dùng dầu loại dầu dưỡng gì thế? Mua ở đâu đấy? Chỉ cho Ed xài cùng với!
_ Quản gia của em mua nên em cũng không rõ, nhưng ở nhà luôn có chai dự phòng, mai em mang cho Ed nhé?
_ Hết xẩy!
Ed cười rinh rích, bàn tay vẫn không đừng được chạm vào mái tóc của Thiên Ân, rồi xoa xoa lên mái tóc của mình, thở dài đánh sượt.
_ Nhìn tóc tôi này!
_ Là do cậu dùng nhiều hóa chất tẩy tóc quá!
Giai Kỳ nhẹ giọng trả lời, tiếng thở dài của Ed lại vang lên to hớn, chán nản thả phịch người xuống ghế.
_ Bản vĩ cầm sẽ được lồng riêng một đoạn ở giữa, cô đã quyết định cảnh quay này với A Mã chưa?
_ Tuần sau sẽ gặp ông ấy để quyết định!
Giai Kỳ đơn giản trả lời, Ed gật gật đầu, múa ngòi bút trong tay, hí hoáy vẽ ra một khuôn nhạc và bắt đầu điền nốt nhạc lên.
_ Thế còn đoạn lĩnh xướng cuối cùng….cưng hát cho Ed nghe xem nào?
Im lặng.
Ed ngạc nhiên nhìn Thiên Ân, thấy gương mặt cô ngây ngô nhìn lại mình, liền cau mày đánh nhẹ vào tay cô.
_ Ed hỏi cưng ấy, nhìn Ed cái gì?
_ Ơ....?
Thiên Ân ớ ra ấp úng, cô bối rối nhìn Ed không hiểu, đoạn lĩnh xướng nào cơ?
_ Ơ thế chị chưa nói gì với cưng ấy à?
Lần này đến lượt Ed ngạc nhiên, cậu ta gõ gõ cây bút xuống bàn, nghiêng đầu nhìn Giai Kỳ đang đủng đỉnh lắc đầu bên cạnh.
_ Đằng nào cậu chẳng nói cho con bé biết, cậu có bao giờ giấu được gì đâu?
_ Whateverrrrrr.....!
Ed trề môi kéo dài giọng, cậu ta kéo ghế đến xạch một cái trước mặt Thiên Ân, giọng nói điệu đàng vang lên.
_ Em sẽ hát lĩnh xướng cái kết trong MV của Giai Kỳ nhé cưng!
RẦMMM!!!
_ TÔI PHẢN ĐỐI!
Thiên Ân chưa kịp lên tiếng, đột ngột cách cửa phòng thu bị mở ra một cách thô bạo cùng giọng nói gay gắt vang lên khiến cô giật bắn mình.
Cả bả đồng loạt quay đầu nhìn về cánh cửa phòng, Ed giả vờ giữ tim, gương mặt tuy lộ vẻ ngạc nhiên nhưng thanh âm lại mang vẻ bực bội rõ rệt.
_ Trời đất! Cô hồn sống nào đây?
Alex đứng trước cửa, gương mặt đỏ lên giận giữ.
Ánh mắt sáng quắc lên giận dữ điên loạn nhắm vào Thiên Ân.
_ Lúc đầu rõ ràng đoạn lĩnh xướng đó được chỉ định để giao cho tôi, tại sao bây giờ lại giao cho cô ta?
_ Lại nữa!
Ed đảo mắt, chán nản không muốn trả lời, bàn tay mệt mỏi đưa lên bịt tai lại.
_ Lần nào cũng gặp những trường hợp như thế này! Chuyện của chị, chị giải quyết đi!
Giai Kỳ hướng ánh mắt sắc sảo về phía Alex, đôi mắt phượng đẹp đẽ quyến rũ của cô hoàn toàn lạnh lùng không chút thiện cảm.
_ Alex! Cô có biết cô đang đi quá quyền của một thực tập sinh hay không?
_ Ôi! Thành thật xin lỗi!
Một người phụ nữ lạ mặt xuất hiện ở ngay cửa, Thiên Ân thấy mồ hôi túa đầy mặt cô, chắc hẳn vừa phải hấp tấp chạy theo Alex.
Thiên Ân đoán người đó là quản lý của cô ta.
Cô ấy cúi thấp đầu, vội vàng hấp tấp xin lỗi.
_ Xin lỗi Giai Kỳ tiểu thư! Xin lỗi Ed! Cô ấy là thực tập sinh mới nên có chút không hiểu phép tắc! Mong hai người bỏ qua cho!...Alex! Cô mau ra ngoài đi!
_ Tôi không đi đâu cả khi chưa có điều tôi cần! Cái tôi cần là lời giải thích!
Alex lên tiếng, ánh mắt ghim thẳng về phía Giai Kỳ, xấc xược ngạo mạn.
Giai Kỳ thở dài, chống tay đứng dậy.
Ánh măt sắc nét của cô nhìn thẳng về phía Alex, lạnh lùng lên tiếng.
_ Trách nghiệm của tôi, đáng lẽ không phải là đi giải thích như thế này! Nhưng cô muốn nghe, thì tôi sẽ giải thích cho cô!
Alex kiêu ngạo khoanh tay đứng giữa phòng, đối diện với Giai Kỳ, dáng điệu khiến cho Ed ở bên cạnh phải thở dài ngao ngán.
_ Ôi giồi đất ôi!
Giai Kỳ vẫn rất bình tĩnh, như thể thái độ của cô ta hoàn toàn không ảnh hưởng gì đến mình, nhẹ giọng lên tiếng.
_ Riêng về thái độ này thôi, tôi đã không bao giờ muốn chọn cô!
_ Ha!
Alex cười nhạt, gương mặt lạnh tanh nhìn Giai Kỳ thách thức.
_ Từ bao giờ CHARM lại lựa chọn ứng viên vì biểu lộ bên ngoài thay vì tài năng bên trong chứ? Hóa ra là cứ phải bày ra dáng vẻ thỏ non như cô ta thì mới nhận được cơ hội sao?
Thiên Ân nắm chặt bàn tay lại thành quyền, ánh mắt nhìn Alex không chút thiện cảm.
Thanh âm quyến rũ của Giai Kỳ vang lên, từ tốn bình đạm.
_ Từ bây giờ!
Alex cứng họng nhìn Giai Kỳ, ánh mắt phượng sắc sảo của cô găm thẳng vào gương mặt kiêu ngạo kia, thẳng thắn rành rọt nói từng lời.
_ Thứ nhất, cho dù cô có là thực tập sinh của CHARM, và tôi là nghệ sĩ trực thuộc quản lý của CHARM, thì đây cũng là MV CỦA TÔI! Mời ai tham gia cùng là quyền của tôi, tôi không việc gì phải đi giải thích với ai hết!
_ Thứ hai! Cô cũng chỉ là một thực tập sinh tại CHARM! Cô hiện giờ chưa cống hiến được bất kì điều gì cho CHARM hết, mà CHARM đang bỏ công sức ra để đào tạo cô! Vì thế đừng bao giờ đòi hỏi quyền lợi với một thái độ trịnh thượng như vậy với bất kì ai!Cô hiểu chưa?
_ Thứ ba! CHARM không phải là một công ty nhỏ, nếu như không có cơ hội này cô sẽ có cơ hội khác! Cái quan trọng là thái độ làm việc của cô, nếu như cô vẫn giữ cái thái độ như thế này! Thì không phải là tôi, mà tất cả những nghệ sĩ khác, cũng đều không muốn hợp tác cùng với cô!
Lời nói của Giai Kỳ thốt ra, làm cho toàn bộ nhất loạt im lặng.
Ánh mắt sắc bén lạnh lùng ghim thẳng về phía Alex, chất giọng quyến rũ mà cương quyết vang lên.
_ Cô nghe rõ chưa?
Thiên Ân há hốc miệng nhìn Giai Kỳ, trong lòng không hỏi ngưỡng mộ dáng vẻ cương quyết ấy.
Từng lời vang lên khiến cho Alex không thể đáp lại, cứng họng đứng chết trân trước mặt, ánh mắt bừng lên giận giữ cùng ngượng ngùng.
Hai hàm răng nghiến chặt vào nhau.
Alex bị Giai Kỳ nói đến phát thẹn, ánh mắt lập tức hướng về phía Thiên Ân, trong phút chốc, mang toàn bộ giận dữ bừng bừng ném thẳng về phía cô。
_ Tài năng gì chứ? Chẳng qua chỉ là một con nô tì ngày đêm hầu hạ kim chủ, dùng thân xác để bước lên vị trí này!
Lời vừa thốt ra, khiến cho gương mặt Thiên Ân tái mét.
Ed há hốc miệng, mà gương mặt của Giai Kỳ cũng trắng bệch như tờ giấy, giọng nói gay gắt vang lên.
_ Alex! Cô có biết đặt điều dựng chuyện phỉ báng người khác, gây chia rẽ nội bộ sẽ lập tức bị đào thải khỏi CHARM hay không?
_ Đặt điều ư? Dựng chuyện ư? Thế thì hỏi thẳng cô ta xem! Lời tôi nói đúng hay sai? Hỏi xem người mà cô ta hầu hạ đêm này qua đêm khác, kim chủ sau lưng cô ta, rút cuộc là ai?
_ Ha!
Alex nhìn gương mặt tái mét của Thiên Ân, biểu cảm cứng đờ của Thiên Ân, đắc ý cao ngạo lên tiếng.
_ Nếu như không muốn để người ta biết, tốt nhất là mình đừng làm! Tốt nhất là đi lên bằng tài năng, đừng đi lên bằng thân xác!
_ Đủ rồi!
Thanh âm trong vắt của Thiên Ân vang lên, kỳ lạ là không chút tức giận, ngược lại còn bình thản đến mức khiến cho Giai Kỳ và Ed cũng ngạc nhiên.
Thiên Ân chậm rãi đứng dậy, bước thẳng đến trước mặt Alex, thanh âm trong vắt vang lên, thanh âm tuy nhẹ nhàng nhưng vô cùng cương quyết, ánh mắt trong vắt nhìn vào Alex, từng tiếng từng tiếng rõ ràng.
_ Cô nói rằng tôi không đủ tài năng để nhận cơ hội này! Vậy thì tôi với cô, chúng ta cũng thi một trận xem!
Alex dường như bị bất ngờ trước lời đề nghị đột ngột của Thiên Ân, gương mặt cao ngạo đó thoáng chút ngỡ ngàng.
Mà không phải riêng Alex, tất cả mọi người trong căn phòng đều bị bất ngờ.
Bên cạnh cô, Ed đứng bật dậy, bàn tay kéo nhẹ cánh tay của cô, hoảng hốt lên tiếng.
_ Ôi tổ tông của tôi ơi!
_ Em có đang tỉnh táo không đấy hả?
Thiên Ân là thực tập sinh với năng khiếu là là chơi đàn vĩ cầm, mà lại đi thi hát với một thực tập sinh chuyên ngành âm nhạc, năng khiếu ca hát, đúng là chưa thi đã biết thua chắc!
Alex cũng biết điều đó, nụ cười kiêu ngạo hiện trên môi.
Tuy rằng người phía trước rất đáng ghét, nhưng không thể phủ nhận độ liều lĩnh của cô ta cũng rất khá!
_ Cô nghĩ kĩ chưa đấy?
Thiên Ân gật đầu, hít vào một hơi, thong thả nói.
_ CHARM có tài khoản chính thức trên mọi nền tảng xã hội.
Chúng ta chọn một nền tảng, cùng nhau thi, cô thấy thế nào?
_ Nói thử xem?
Alex khoanh tay trước ngực, đủng đỉnh lên tiếng.
_ Tôi và cô, cả hai sẽ cùng hát đoạn kết trong tác phẩm “Je ne pourrais jamais t'oublier ”, giọng mộc, không có hòa âm phối khí, không có phòng thu, không chỉnh sửa, thu âm bằng điện thoại.
Sau đó nhờ người quản lý tài khoản của CHARM, tôi nghĩ nên dùng youtube, đăng tải lên trong 1 tiếng đồng hồ, đương nhiên là ẩn danh toàn bộ, chỉ đánh số 1 và 2.
Clip của ai nào có tỷ lệ lượt thích trên lượt view cao hơn, thì người đó thắng!
_ Cô thấy sao?
Thiên Ân điềm nhiên hỏi, lập tức nhìn thấy nụ cười đắc thắng trào phúng trên môi của Alex hiện ra.
_ Thiên Ân! Cô không phải quá tự tin rồi chứ?
_ Cô theo, hay không?
Thiên Ân chẳng buồn trả lời, chỉ thẳng thắn hỏi gọn.
Alex đương nhiên không thể bỏ qua cơ hội đáng giá vàng ròng này, lập tức kiêu ngạo gật đầu.
_ Được! Làm theo ý cô! Nhưng nếu như tôi thắng, thì cô có dám cược với tôi....khi thua, lập tức....
_ Rời khỏi CHARM?
_ Cái gì?
Tiếng ầm ĩ xôn xao vang lên.
Người quản lý của Alex lập tức hoảng hốt lên tiếng.
_ Này Alex! Thế này là có chút quá đáng rồi!
_ Cô ta dám chơi dám chịu! Hơn nữa người như cô ta....rời khỏi CHARM, cũng không sợ không nổi tiếng!
Ý tứ mỉa mai của Alex quá mức rõ rệt.
Thiên Ân hít một hơi thật sâu, cố giữ cho mình thật bình tĩnh, bên cạnh, Ed vẫn hoảng hốt kéo tay cô.
_ Này cưng! Cưng điên rồi! Cưng đừng có mà đồng ý đấy!
_ Tôi đồng ý!
_ Này!
Ed hét lên với Thiên Ân khi thanh âm kia vuột ra khỏi miệng cô.
Thiên Ân nhẹ nhàng nhìn thẳng vào Alex, rõ ràng lên tiếng.
_ Nhưng nếu tôi thắng! Thì cô phải xin lỗi chị Giai Kỳ, và xin lỗi tôi vì những gì cô đã nói....và cô cũng phải lập tức....tự nguyện rời khỏi CHARM!
_ Ôi! Tổ tông của tôi!
Ed há hốc miệng, đưa tay lên đỡ lấy ngực mình, quản lý của Alex cũng hốt hoảng choáng váng, duy chỉ có Giai Kỳ là im lặng.
_ Được! Tôi chơi!
Alex nhếch môi cười, gật đầu quả quyết, cao ngạo nhìn Thiên Ân.
_ Nhưng luật chơi thay đổi, để đảm bảo cho không có sự gian lận nào, và không ai nhận ra được chất giọng của tôi và cô.
Nên thay vì hát một đoạn, tôi và cô sẽ chỉ hát một câu! Thế nào?
Bên ngoài cửa Studio, tiếng xì xầm huyên náo đã ầm ầm rộn rã.
Thiên Ân nhìn ra bên ngoài, từ bao giờ đã có một đám đông hiếu kì vây kín xung quanh, ồn ào nhốn nháo, xì xầm bàn tán.
Rõ ràng chuyện thi thố này không còn dừng lại ở cô và Alex, mà đã thu hút tất cả mọi người có mặt hôm nay tại CHARM tới chứng kiến.
Ed choáng váng đến xây xẩm mặt mày.
Hát một câu….Trong một câu hát phải phô diễn làm sao cho hết được tất cả kĩ thuật chuyên nghiệp nhất, đừng nói đến thực tập sinh, đến cả nghệ sĩ chuyên nghiệp cũng khó khăn, mà Thiên Ân lại hoàn toàn là nghiệp dư, khác gì chưa đánh đã thua.
Thiên Ân nhìn gương mặt đắc thắng của Alex, giống như thể chưa cần thi đấu đã nắm chắc 9 phần thành công.
Cô thở dài, lẳng lặng quay đầu về phía Giai Kỳ, thanh âm nhẹ nhàng lên tiếng.
_ Chị Giai Kỳ! Em xin lỗi! Tự nhiên lại lôi chị vào chuyện này, lấy MV của chị ra làm chuyện thắng thua...Em cảm thấy phải có trách nhiệm hỏi ý kiến chị!
Giai Kỳ âu yếm nhìn Thiên Ân.
Cô bé hiểu chuyện ngoan ngoãn như vậy, lại vô cùng thẳng thắn và quật cường, tính cách mạnh mẽ, cô thật sự rất cảm mến.
Thiên Ân nhẹ giọng, rất lễ phép lên tiếng.
_ Em mong chị đồng ý!
Đằng sau Thiên Ân, Ed liên tục lắc đầu, ra dấu với Giai Kỳ.
Đám đông xung quanh dường như im phắc đi chờ quyết định của Giai Kỳ.
Bàn tay tuyệt đẹp của Giai Kỳ đặt lên vai Thiên Ân, thanh âm quyến rũ nhẹ giọng lên tiếng.
_ Chị luôn tin tưởng ở em!
_ Ôi tổ tông của tôi!
Ed ngã phịch xuống dưới ghế như thoát lực, đám đông chộn rộn ồn ào như ong ve, càng lúc tập trung càng đông, xúm bu lại trước cửa phòng.
Giai Kỳ thong thả lên tiếng.
_ Vậy quyết định như thế.
Mỗi người hát 1 câu, ghi âm vào điện thoại cá nhân và chuyển file cho quản lý tài khoản youtube của CHARM.
Thời gian bắt đầu tính khi clip được đăng tải lên, trong vòng 1 tiếng đồng hồ, hai người cùng vị quản lý đó sẽ ở lại trong studio này, clip nào có tỉ lệ lượt thích trên lượt xem cao hơn là thắng.
Để đảm bảo công bằng, clip sẽ chỉ đánh số 1 và 2, sẽ được quyết định độc lập giữa hai người và quản lý Youtube.
Tất cả mọi người đều không ai được biết! Như vậy đã được chưa?
_ Dạ được!
Thiên Ân gật đầu, một lời nói tin tưởng của Giai Kỳ thôi, cũng tiếp thêm cho cô biết bao động lực cố gắng.
_ Không vấn đề!
Đám đông xung quanh ồ lên, tiếng xì xào bàn tán náo nhiệt, dường như rất lâu rồi không được chứng kiến chuyện náo nhiệt như thế, lại còn liên quan cả đến vũ công Giai Kỳ, thật sự đúng là quá háo hức.
Alex thủng thẳng lên tiếng, ánh mắt đắc thắng hướng về phía Thiên Ân.
_ Tận hưởng nốt những giây phút còn lại của cô tại CHARM đi, cô tiểu thư xinh đẹp ạ!
****
Sammy hoảng hốt chạy đến Studio tầng 1, từ bên ngoài đã nhìn thấy một đám đông đặc kín vây quanh, dường như tất cả mọi người từ thực tập sinh đến nhân viên trong CHARM đều có mặt, người nào người nấy đều ồn ã bàn tán, tiếng ong ve xì xào râm ran không ngớt.
Cánh cửa phòng Studio được đóng kín, rèm cửa kéo xuống sát tận rìa cửa sổ, từ bên ngoài hoàn toàn không nghe được gì, thấy được gì từ bên trong.
Sammy cuống quýt nhìn xung quanh, lập tức phát hiện ra Giai Kỳ đang ngồi cạnh Ed, điềm tĩnh im lặng.
_ Chị Giai Kỳ!
Sammy hoảng hốt gọi, bước chân hối hả chạy tới, vừa chạy vừa nói.
_ Có phải Sammy và Alex đang ở trong Studio đặt cược thật không?
Giai Kỳ nhìn Sammy, bình lặng gật đầu.
Gương mặt Sammy lập tức trở nên kinh hãi, cô hướng về phía Ed, run giọng hỏi.
_ Vậy những chuyện ngwoif ta đồn, là thật sao?
_ Haizzz!
Ed đảo mắt nhìn Giai Kỳ, biểu lộ ra gương mặt sự chán nản chẳng buồn lên tiếng.
Sammy tuyệt vọng hướng mắt về phía Studio, thanh âm nức nở như phát khóc.
_ Không được! Con bé đó nghĩ cái gì mà tự nhiên chui đầu vào rọ như vậy! Alex là thực tập sinh âm nhạc, thi hát với cô ta, khác gì lấy búa tự đập vào chân mình chứ!
_ Clip còn chưa đăng tải! Cuộc thi còn chưa kết thúc! Phải tin tưởng vào con bé!
Giai Kỳ nghiêm giọng với Sammy, gương mặt kiều diễm của cô tuy bình thản, nhưng cũng hiện lên chút lo lắng.
Ed lắc đầu, trong lòng nghĩ không phải lúc đó cô không đồng ý, thì giờ không phải hết chuyện rồi sao? Giờ thì hay rồi….!
Đột nhiên, một loạt tiếng ting vang lên rộn rã.
Ed vội vàng móc điện thoại ra, gương mặt không giấu nổi căng thẳng.
_ Đến rồi đây này!
Trên trang chủ Youtube của CHARM, hai clip đánh số 1 và 2 đã được đăng tải, thời lượng mỗi clip đều giống nhau, chỉ dài 10s đồng hồ.
_ Đề tôi bật lên!
Ed ấn vào clip đầu tiên, một thanh âm trong vắt vang lên, uyển chuyển ngọt ngào, hát lên một câu trong bản nhạc bằng tiếng Pháp chuẩn xác, nhưng 10s quá ngắn ngủi, không thể nghe ra thanh âm kia là của ai.
_ Đây chắc chắn là clip của Thiên Ân! Để xem clip còn lại!
Ed thẳng thắn nhận định, rồi ngón tay cậu ấn clip số hai.
Clip vừa phát ra, thanh âm trong vắt cao vút như tiếng chuông khánh, ngọt ngào mềm mại, hát ra câu nhạc Pháp y như nãy, chuẩn đến từng phát âm.
_ Hay cái này là của Thiên Ân?
Ed hoảng hốt lắp bắp, gương mặt tái mét đi.
Đúng là nếu chỉ hát một câu, thì hoàn toàn không thể nghe ra được thanh âm của ai.
Hơn nữa mọi người đều chưa từng được nghe Thiên Ân và Alex hát, ngoài Giai Kỳ, lần duy nhất cô nghe là trên bãi biển hôm đó.
Nhưng lần này cô cũng hoàn toàn không thể nghe ra được, rút cuộc giọng của Thiên Ân là ở clip nào.
Ed và Sammy bàng hoàng nhìn nhau, rồi nhìn Giai Kỳ, yên lặng bất lực.
Thời gian thấm thoắt trôi đi.
Mọi người dường như bị cuốn vào trò chơi này, hồi hộp ngóng đợi.
Bên trong Studio vẫn im phắc, càng làm mọi người tò mò sốt ruột.
Trên nền tảng youtube, lượt view và lượt like của hai clip bám đuổi nhau rất sít sao, hoàn toàn không dễ đoán clip nào sẽ dành chiến thắng.
_ Chết mất chết mất!
Ed nóng lòng đi đi lại lại trước mặt, cau mày nhìn Giai Kỳ vẫn im lặng bình đạm, gay gắt lên tiếng.
_ Sao giờ chị vẫn bình tĩnh được như thế cơ chứ? Nếu như con bé thua thì con bé sẽ phải ra khỏi CHARM đấy! Đấy là còn chưa kể đến MV của chị sẽ phải đổi người đàn và người lĩnh xướng nữa!
Giai Kỳ thở ra, ánh mắt bình đạm hướng về phía Studio.
Sammy thì luôn nhìn vào màn hình điện thoại, theo dõi từng lượt view like…
Cho dù cô hồ nghi Thiên Ân là ái nữ của Tề tiên sinh, nhưng ngày hôm nay chính Thiên Ân đưa ra lời thách đâu như vậy, cho dù có thật sự được người chống lưng, nếu như thua, cũng rất khó để ở lại CHARM!
Cô sợ đến mức run bắn lên rồi1
Rồi thanh âm hốt hoảng của cô vang lên rối rít.
_ Chị Giai Kỳ! Ed! Clip này….có lượt view tăng hơn này!
Giai Kỳ cùng Ed nhìn vào điện thoại….đúng là có một clip có lượt view bật lên.
_ Trời ơi clip này mà là của Alex là xong!
Ed nóng ruột giậm giậm chân, thời gian chỉ còn chưa đầy 15 phút nữa.
Sammy sợ đến mức toát mồ hôi tay đầm đìa, đám đông cũng đã nhìn thấy được sự biến đổi, càng trở nên ồn ã.
Giai Kỳ im lặng ẩn ẩn, đôi mắt phượng sắc nét nhắm chặt lại….rồi cô thở hắt ra.
Thân hình uyển chuyển đột ngột đứng dậy, Giai Kỳ sải bước bỏ đi.
_ Này! Chị đi đâu?
_ Pha trà!
Thanh âm nhẹ hẫng vang lên, Giai Kỳ cứ thế bước thẳng về phía trước.
****
_ Lâu không tới Tề thị, công nhận cái ổ của cậu càng ngày càng xấu đi!
Lôi Triệt tự rót cho mình một ly rượu, đi đi lại lại trong phòng Tổng giám đốc như đi trong thư phòng riêng của hắn.
Tề Yến Thanh im lặng ngồi đọc tài liệu, không lên tiếng trả lời.
_ Ngay cả chủ cũng càng ngày càng già đi!
_ Tôi có già thì vẫn kém ai kia 3 tuổi!
Tề Yến Thanh thủng thẳng lên tiếng, lập tức nhận lại được thanh âm đầy vẻ lật lọng của Lôi Triệt.
_ Thật ra tuổi tác chỉ là số năm, chỉ là một con số!
Bàn tay cầm ly rượu ưu nhã nâng lên, Lôi Triệt thủng thẳng đi khắp phòng, lười biếng ngắm nghía.
Tề Yến Thanh nâng mắt nhìn hắn, thanh âm vang lên như thể một lời đuổi khéo trắng trợn.
_ Hôm nay cậu không có việc gì khác để làm sao?
_ Lâu lắm tôi mới tới Tề thị, cậu đón tiếp khách quý lạnh nhạt như thế sao?
Lôi Triệt thong thả lên tiếng, ưu nhã ngồi xuống ghế da, đôi mắt ưng sắc bén của hắn nhàn nhạt liếc Tề Yến Thanh.
_ Rượu trên bàn! Tự rót tự uống! Uống chán thì tự về!
Tề Yến Thanh vẫn không rời bàn làm việc, còn không thèm nhìn Lôi Triệt lấy một cái, chăm chú làm việc.
_ Này….
Ring….Ring….Ring…
Thanh âm như hơi rượu ủ lâu năm vừa định cất lên, đã bị tiếng chuông điện thoại ngắt lời, khóe môi Lôi Triệt nhếch lên một nụ cười thỏa mãn, ánh mắt sắc bén lóe sáng.
Tiếng chuông này….là hắn cài riêng cho cô.
Ngón tay ưu nhã nhấc điện thoại, thanh âm gợi cảm nồng say vang lên.
_ Ta nghe em đây!
Tề Yến Thanh đưa mắt nhìn Lôi Triệt, vừa hay lúc đó Lôi Triệt cũng hướng mắt nhìn lại hắn.
Bên trong điện thoại dường như vẫn đang nói, gương mặt phong lưu của Tề Yến Thanh hiện lên những nét cười rất tà mị.
Ánh mắt hắn toan tính, thanh âm như hơi rượu mạnh vang lên.
_ Nếu ta giúp em, thì em sẽ đổi lại điều gì cho ta?
Tiếng nói vang lên, gương mặt phong lưu tuấn kiệt kia giãn ra, nụ cười thỏa mãn hiện lên trên khóe môi mỏng bạc tình.
_ Được! Ta giúp em!
Tiếng ngắt điện thoại vang lên.
Lôi Triệt chớp nhẹ mắt, thỏng thả nhìn chiếc điện thoại, nụ cười ẩn ẩn trên khóe môi….
Bàn tay nhét điện thoại vào túi áo, ánh mắt sắc bén nhìn Tề Yến Thanh, lúc này đã yên lặng quan sát hắn.
Thanh âm gợi cảm vang lên, mang theo toan tính tà mị.
_ Có chuyện này….không biết Tề tổng muốn nghe không?
****
Thời hạn một tiếng đã kết thúc.
Sammy như hóa đá nhìn vào màn hình điện thoại.
Bàn tay cầm cũng run bắn lên.
Đám đông xì xào chộn rộn, tiếng ong ve lao xao làm cho không gian càng thêm áp lực.
Không khí như cô đặc lại.
Có tiếng cạch cửa rất nhẹ.
Sammy và Ed ngước lên cánh cửa….Thời gian như ngừng trôi.
Cánh cửa mở ra…và Alex bước ra ngoài.
Đám đông giãn ra hai bên, dường như cũng nín thinh lại.
Alex gương mặt không cảm xúc, những bước chân đập xuống nền gạch vang lên cộp cộp chói tai.
Cô ta không nhìn bất cứ ai, đi thẳng về phía Giai Kỳ, lúc này đang từ từ bước lại, trên tay là một tách trà còn nghi ngút khói.
Sammy cảm giác như tim trong lồng ngực đập đến mức muốn vỡ tung, nhìn bóng lưng lạnh lẽo của Alex.
Rồi cô thấy Alex móc từ trong túi quần ra tấm thẻ thực tập sinh, vứt thẳng xuống đất, trước mặt Giai Kỳ.
_ Khá lắm!
Thanh âm gần như tiếng đá vụn của Alex vang lên, rồi cô ta quay người, một mạch bước đi thẳng.
Thế là….?
Đám đông như cũng đoán được ra, tiếng ồn ầm ĩ vang lên như thể sấm động.
Lúc này, người quản lý trang mạng của CHARM mới bước ra, dõng dạc lên tiếng, theo sau là Thiên Ân.
_ Thiên Ân, cô ấy là người thắng cuộc!.