Kết thúc cuộc gọi với JK, Tề Phong tiếp tục gọi thêm một cuộc nữa.
Người nhận là bạn chí cốt giữ chức vụ cao nhất SLC sau hắn, phó Tổng Thomas Jowet.
Lúc này ở San Jose đã gần sáu giờ chiều, cũng đã đến giờ tan sở.
Tuy nhiên đối với những người cuồng công việc như hắn và Thomas, dĩ nhiên không có chuyện tan tầm sớm như vậy.
Thomas lúc này đang an vị tại bàn làm việc của mình xem văn kiện.
Chuông điện thoại vừa reo, anh ta liền nhìn tên hiển thị trên màn hình, khoé miệng khẽ nhếch nở nụ cười nhẹ, sau đó lập tức nhấc máy: "William, có biết tôi đợi cậu gọi điện thoại đến mòn mỏi hay không?"
"Thomas, cậu sến súa như vậy từ lúc nào hả?"
Hắn nói cho vui một chút sau đó lại đột nhiên nghiêm túc: "Tình hình công ty thế nào rồi, có vấn đề gì khó giải quyết hay không?"
Thomas không cần suy nghĩ gì mà trả lời ngay: "Có vài vấn đề tôi đang phân vân.
Ngày mai, thời gian bên này có thể họp trực tuyến hay không? Andrew cũng muốn xin chỉ thị."
Mặc dù Tề Phong đã sắp xếp công việc xong xuôi để hắn có thể an tâm về nước trong một năm nhưng không có nghĩa hắn bỏ bê mọi sự.
Bất cứ lúc nào công ty cũng sẽ xảy ra vấn đề đột xuất.
Ví như lúc này, nếu sự tình không trọng yếu mà Thomas có thể giải quyết được thì anh ta sẽ không cần phải xin ý kiến của hắn.
Ngay đến Andrew cũng cần chỉ thị của hắn thì sự tình không đơn giản rồi.
Hắn trầm ngâm suy nghĩ một chút rồi trả lời: "Tầm hai giờ chiều mai đi.
Nếu quá ba giờ mà tôi vẫn chưa có mặt thì hoãn lại đợi điện thoại của tôi."
"Được."
Nhớ ra một chuyện cần kíp, Thomas lên tiếng hỏi: "Về việc để chị dâu nhỏ ngồi vào vị trí Giám đốc điều hành chi nhánh Hoa quốc, cậu định khi nào tiến hành để tôi sắp xếp? Về công ty CMC kia nữa, những gì liên quan mà tôi điều tra được, tôi đã gửi mail cho cậu rồi, cậu xem đi."
Tề Phong đăm chiêu, vuốt vuốt cằm suy nghĩ về vấn đề này.
Sau vài giây lưỡng lự, hắn trả lời: "Tạm thời cô ấy chưa cần, cậu cứ để đó đi.
Còn về CMC, tôi đã có kế hoạch nhưng trước tiên, cậu điều tra bên phía chi nhánh Hoa quốc một chút đi, tiện thì điều tra chi tiết luôn.
Tôi cũng chỉ vừa biết một số thông tin từ phía cá nhân nhân viên làm ở đó, không cụ thể nhưng tôi chắc chắn đáng tin cậy."
"Nói rõ một chút? Cậu thấy có chỗ nào không đúng?" Thomas khá ngạc nhiên về điều mà Tề Phong vừa nói, anh thật sự không hiểu lắm.
"Cụ thể là, laptop mà công ty cung cấp không đến tay nhân viên, chế độ lương, thưởng cùng trợ cấp dường như quá thấp.
Tôi chỉ nắm đại khái như vậy."
"Được, tôi biết rồi, tôi sẽ tiến hành điều tra tổng thể rồi gửi báo cáo cho cậu."
Hắn gật đầu: "Ừm, nếu cần thiết thì cậu nên đến đây một chuyến."
Thomas bĩu môi: "Cậu hai à, dĩ nhiên tôi phải về, tôi không về ai giúp cậu ra mặt giải quyết cái công ty CMC kia.
Hay cậu định đích thân xử lý? Sau đó, cả thế giới sẽ rúng động khi biết William của chúng ta có mặt mũi thế nào, còn là một soái ca kiêm đại thiếu gia The Wind độc thân hoàng kim, còn có một con siêu xe phiên bản giới hạn.
Sau đó...!Ha ha ha...!Tôi thật vô cùng chờ mong nha!"
Khoé môi Tề Phong chợt co rút.
Thomas quả nhiên biết cách nhắm điểm yếu của hắn.
Riêng cái danh hiệu đại thiếu gia The Wind hắn đã gánh không nổi, giờ thêm cái mác này nữa, hắn chỉ biết độn thổ tránh đời thôi.
"Thomas, không cần đả kích tôi, tôi là hoa đã có chủ biết hay không?"
"Phải không? Chị dâu nhỏ đồng ý rồi?" Thomas không quên trêu chọc.
"Còn phải nói sao?" Hắn đắc ý cười.
Mặc dù thực tế hắn và cô đã là vợ chồng nhưng hôn lễ vẫn chưa tổ chức.
Quan trọng là hắn còn chưa chính thức cầu hôn cô nên mối quan hệ của hai người chỉ tồn tại một nửa.
Đêm qua cô và hắn xem như cũng đã tiến thêm một bước, cô mở lòng với hắn, nói cho hắn biết tất cả mọi bí mật của cô, tương đương với việc trong thâm tâm cô, cô đã xem hắn chính là một nửa của mình.
Cho nên bước cuối cùng hắn phải làm chính là cần sự đồng ý của cô, sau đó theo kế hoạch đã bàn bạc với Tần Trọng Huy mà tiến hành.
Lát nữa gặp Tần Trọng Hải, hắn phải nhờ cậu ta đi làm chút việc mới được.
Hi vọng tối nay sẽ mang đến cho cô một cái kinh hỉ thật lớn.
Thomas cười thành tiếng: "Ôi chao, sao tôi có cảm tưởng mình sắp mất đi một món tiền lớn ấy nhỉ?"
Tề Phong cũng đột nhiên cất tiếng cười: "Không chỉ tiền cá cược, còn tiền mừng đám cưới nữa đấy.
Cậu cứ chờ tôi phát thiệp đi."
"Tôi mỏi mắt mong chờ."
Thomas dừng lại một chút rồi cất giọng nghiêm túc: "Nhưng mà William, tôi cũng không ngại nói thẳng, cũng là khuyên cậu nữa, nếu như cậu muốn thật sự công khai thân phận, cũng công khai vợ của mình, tốt nhất cô ấy không có gì để đào bới, nếu không, hậu quả thật không lường được đâu.
Cậu hiểu ý tôi chứ?"
Bên kia đại dương, Thomas đã không còn dáng vẻ bỡn cợt nữa, gương mặt anh lúc này vô cùng nặng nề và nghiêm nghị.
Bởi vì Tề Phong là anh em tốt của anh, anh không muốn hắn cũng rơi vào hoàn cảnh giống mình.
Thomas tuy không phải là chủ SLC nhưng cũng là Phó tổng, chỉ đứng sau một người.
Gia đình anh cũng được liệt vào hàng ngũ có gia thế, cho nên cũng bị giới truyền thông bới móc chuyện đời tư, khiến anh cùng vợ của mình phải mỗi người một nơi.
Cũng vì anh lo nghĩ không chu toàn, không phong tỏa tin tức về cô ấy, để đám phóng viên báo lá cải bới móc những chuyện không hay trước đây, khiến cô ấy không chịu nổi cú sốc kia, rời bỏ anh mà đi khi hai người mới chỉ kết hôn chưa được bao lâu.
Đã hơn một năm rồi cô ấy vẫn còn chưa nghĩ thông, vẫn chưa chịu quay trở về.
Tan sở về nhà chỉ có một mình, anh thà làm bạn cùng công việc còn hơn.
INgẫm lại bản thân chính là tấm gương sáng nhất, cho nên hiện tại người anh em của anh cũng đã muốn kết hôn, anh dĩ nhiên phải nhắc nhở hắn ta.
"Thomas, cảm ơn cậu, nếu cậu không nhắc nhở, tôi thật sự cũng không nghĩ đến."
Tề Phong đương nhiên cảm kích tận đáy lòng, lời nhắc nhở này vô cùng đúng trọng tâm.
Hắn phải cho người lo liệu một chút rồi, cũng may vẫn còn kịp.
"Người anh em, không cần khách sáo!" Thomas cười hòa ái.
Khẽ thở dài trong lòng, anh nói tiếp: "Được rồi, vậy cậu sắp xếp một chút đi, khi nào có báo cáo về chi nhánh Hoa quốc thì báo cho tôi.
Còn nữa, cậu báo với mọi người sắp xếp công việc, ngày chín tháng chín sắp tới tôi sẽ tổ chức hôn lễ ở đây, tất cả phải có mặt đầy đủ."
Thomas sửng sốt nhảy dựng: "Cậu nói cái gì? Chín tháng chín? Nhanh như vậy? Mà sao không tổ chức ở Mỹ mà lại tổ chức ở Hoa quốc?"
Tề Phong chậm rãi giải thích: "Hôn lễ tổ chức hai lần, chín tháng chín tổ chức ở nhà vợ, chờ khi nào tôi trở về Mỹ thì lại tổ chức ở Mỹ."
Thomas hiểu ra liền bĩu môi: "Vâng, cậu là đại gia, cậu muốn thế nào chính là thế ấy.
Có cần tôi giúp cậu liên hệ máy bay rước dâu hay không?"
Hắn ra điều cân nhắc: "Ồ, ý kiến hay đấy, tôi sẽ suy nghĩ thêm."
"Bớt rắc cẩu lương đi."
Tề Phong cười thành tiếng: "Cậu mà cũng biết nói câu của người Hoa quốc sao?"
"Xùy, cậu đừng quên chi nhánh Hoa quốc là do ai quản lý?"
"Được rồi, không giỡn nữa.
Nhắc nhở cậu một chút, hôn lễ của tôi Elena sẽ đến đấy.
Cơ hội tới rồi, cậu cố mà nắm bắt đấy."
Thomas trầm mặc hồi lâu mới đáp lại: "Ừm, tôi biết rồi.
Nếu không còn việc gì nữa thì tôi cúp máy đây, còn rất nhiều văn kiện chưa được xử lý."
Hắn cũng không níu kéo: "Được, cậu làm việc đi.
Tạm biệt."
Chuyên tâm nói chuyện cùng Thomas nên Tề Phong cũng không có để ý chung quanh.
Đến khi tắt điện thoại ngẩng đầu lên thì Tần Nhã Linh đã trở ra từ lúc nào không hay.
Hắn khẽ nhíu mày tự hỏi không biết cô có nghe được gì hay không.
Nhìn vẻ mặt nhăn nhó của hắn, cô tiến lại chỗ hắn ngồi bên mép giường lên tiếng hỏi: "Có chuyện gì sao? Liên quan đến công việc?"
Hắn âm thầm thở phào.
Xem ra cô cũng không nghe được nhiều nên cũng không hiểu.
"Công việc bên kia có chút rắc rối mà thôi, em không cần lo lắng."
"Thật sự không có vấn đề sao?" Cô vẫn là chưa có yên tâm.
Nắm lấy tay cô, hắn nhẹ giọng nói: "Nhã Nhã, anh nói rồi, không cần suy nghĩ nhiều như vậy, chỉ cần em vui vẻ ở bên anh, đừng để anh lo lắng là được.
Còn có, trước khi trở về nước thì anh đã sắp xếp công việc ổn thoả.
Nếu việc thật sự quan trọng thì anh mới phải trở về, tất cả đã có Jason và Thomas giúp anh xử lý rồi."
Cô gật đầu: "Vâng, em biết rồi, sẽ không để anh lo lắng nữa.
Được rồi, anh mau đi tắm rửa đi, mọi người chắc là đang đợi ở dưới rồi."
Hiện tại đã qua tám giờ rồi, hắn và cô còn chưa xuất hiện thì mọi người sẽ vô cùng lo lắng cho mà xem.
Tối qua xảy ra chuyện lớn như thế, không biết ba mẹ có ngủ ngon không hay là lo lắng cho cô mà mất ngủ?
Mà Tần Trọng Hải tối qua cũng kích động không nhẹ, sợ rằng thằng nhóc đó bất thình lình mất kiểm soát thì sẽ làm ra chuyện gì không ai có thể lường được, tính tình nó nóng nảy bộp chộp quá mà..