CHƯƠNG 136
Tiếng Diệp Nam Huyền đóng cửa truyền tới từ phía sau, áp lực khi anh ở đó dường như đã bớt đi phần nào.
Anh đi ra thật rồi sao?
Trầm Mặc Ca nhẹ nhàng kéo chăn ra.
Bên trong gian phòng chỉ còn mình cô.
Đặt gối của mình sang một bên.
Trên mặt gối dường như vẫn còn hơi ấm của Diệp Nam Huyền.
Nhớ tới những gì xảy ra vừa rồi, Trầm Mặc Ca cảm thấy mình như đang nằm mơ vậy.
Không phải!
Tất cả đều không đúng!
Dựa vào suy nghĩ của cô, một người có tinh thần cảnh giác cao như Diệp Nam Huyền, năm năm trước làm một việc tàn nhẫn như vậy với cô.
Bây giờ cô trở về, mặc dù khuôn mặt đã thay đổi, nhưng sự xuất hiện của Trầm Tử An, và những chứng cứ cô để lại cũng đủ để Diệp Nam Huyền bấn loạn.
Có lẽ anh tự điều tra rõ cô sau đó mới ra tay với cô.
Chỉ có vậy mới có thể che giấu hành động ác độc anh làm với cô năm năm trước không phải sao?
Còn Minh Triết, anh hoặc là đau lòng điên rồ giải quyết một cách nhanh gọn, hoặc là sẽ đoạt quyền nuôi dưỡng Tử An của cô.
Nhưng tại sao anh lại không làm vậy chứ?
Để đối phó với cục diện như vậy, cô thậm chí còn chuẩn bị cả cơ quan tư pháp, thậm chí còn mong chờ Diệp Nam Huyền ra tay với cô, còn cho người âm thầm bảo vệ Trầm Tử An.
Cô không tin thả nhiều mồi vậy mà Diệp Nam Huyền không làm gì.
Nhưng bây giờ có chuyện gì xảy ra với Diệp Nam Huyền vậy?
Rõ ràng biết rõ thân phận của Trầm Tử An và anh nhưng vì sao không nhắc tới một lời?
Trước khi về nước cô đúng là đã muốn làm Diệp Nam Huyền yêu cô, sau đó để anh cam tâm tình nguyện hiến thận của mình để cứu Nghê Nghê.
Cuối cùng cô sẽ từ bỏ Diệp Nam Huyền, để anh cũng nếm thử mùi vị bị người mình yêu vứt bỏ.
Cô thề, cô thật sự đã nghĩ như vậy.
Thế nhưng ngày cô về nước, ngày cô nhìn thấy Diệp Nam Huyền, khoảnh khắc thái độ của Diệp Nam Huyền với cô khác hẳn thái độ Trầm Mặc Ca cô lại luống cuống, lo sợ.
Đúng vậy!
Cô sợ!
Cô bi ai phát hiện cô không thể cưỡng lại tình cảm của Diệp Nam Huyền, càng không cách nào đối mặt được Trầm Tử An đối mặt với cha mẹ đẻ sau khi thân phận của bị tiết lộ.
Vậy nên vài ngày trước, khi biết Diệp Nam Huyền tìm người bắt đầu điều tra thân phận cô và Trầm Tử An, cô đã âm thầm thay đổi kế hoạch.
Cô muốn đánh nhanh thắng nhanh.
Chỉ cần Diệp Nam Huyền ra tay với cô, cô sẽ tiễn anh vào tù.
Sau đó không cần biết anh có đồng ý hay không, cô cũng sẽ lấy đi tất cả những gì cô muốn.
Thế nhưng Diệp Nam Huyền giờ đang tính toán gì chứ?
Tất cả đều loạn hết lên!
Người đàn ông này không hề làm theo kịch bản của cô.
Trầm Mặc Ca bực bội muốn chết, đặt gối dưới đầu, nhưng cảm thấy hơi không ổn, lần nữa lại ném gối qua một bên, kéo chăn lên che mặt, định không nghĩ gì nữa, ngủ trước một giấc rồi tính.
Nhưng bộ dạng bị dị ứng của Diệp Nam Huyền cứ thoắt ẩn thoắt hiện trong đầu cô.
Cô hận!
Cô oán!