Tổng Tài Truy Thê 36 Kế Chưa Đủ


Hội trường rất yên tĩnh, mọi người đều dồn dập hướng ánh mắt về phía Thi Nhân.
Thi Nhân lạnh nhạt trả lời: “Tôi cho rằng những lời truyền miệng đều không đáng tin cậy, vấn đề của bạn vốn không tồn tại vì thế tôi không có cách nào trả lời bạn được.

Về việc đi du học, tôi thật sự có một vài kinh nghiệm muốn chia sẻ với các bạn.”
Cô dừng lại một chút rồi nói: “Khi các bạn yêu đương mà một trong hai người ra nước ngoài thì hai người sẽ rất cực khổ, rất dễ dàng bị người ta lợi dụng sơ hở dù sao thì lòng người khó dò.

Vì thế tôi khuyên các bạn một câu, tốt nhất là là nên cùng người yêu của mình ra nước ngoài du học đừng bao giờ giờ yêu xa.”
Vương Ngọc San rất tức giận, đừng tưởng rằng cô ta nghe không hiểu, Thi Nhân đang muốn ám chỉ cô ta!
Tức chết cô ta, là một đại diện của sinh viên ưu tú thì có gì đặc biệt chứ ?
Đợi đến khi cô ta trở thành bà chủ thứ ba của nhà họ Tiêu thì cô ta cũng có thể đứng lên sân khấu để phát biểu.
Vương Ngọc San càng nghĩ càng không ở lại được nữa, cô ta nổi giận đùng đùng lập tức đứng lên đi khỏi đó.
Có điều khi cô ta đi ra đến bên ngoài thì bị Châu Chính Bắc cản lại, vẻ mặt anh ta hờ hững nói: “Nói chuyện chút đi.”
Vương Ngọc San cẩn thận nhìn xung quanh, cho dù cô ta không tình nguyện thì cũng phải theo Châu Chính Bắc, bây giờ cô ta còn cần dùng đến anh ta không thể không nể mặt được.

Sau khi lễ kỷ niệm thành lập trường kết thúc thì sẽ có một buổi liên hoan.
Thi Nhân định lộ mặt một chút sau đó thì kiếm cớ bỏ đi, cô thực sự không thích người khác nhìn mình bằng ánh mắt thương cảm và thăm dò, mặc dù cô đã rất xuất sắc khi đi du học nước ngoài, nhưng khi về nước vậy mà cô đã kết hôn với Tiêu Khôn Hoằng.
Mọi người, kể cả giáo viên hướng dẫn cũng như có như không mà quan tâm đến vấn đề sức khỏe thân thể của cô.
Thật ra Tiêu Khôn Hoằng cũng không giống như lời đồn đại, cô cũng không có nguy hiểm đến tính mạng, buổi tối cũng không bị Tiêu Khôn Hoằng tra tấn bằng sở thích đặc biệt, chỉ có điều là cô phải ngủ trên sô pha.
Thế nhưng mà cho dù cô có giải thích thì những người này cũng sẽ không tin.
Mọi người chỉ tin những gì họ nhìn thấy, họ tin tưởng những suy nghĩ lệch lạc của họ.
Vì vậy, Thi Nhân không có ý định giải thích bất cứ điều gì.
“Chị Nhân, bọn em đều là người hâm mộ của chị.

Em muốn nhờ chị tư vấn riêng về chuyện du học ở nước ngoài, chị có thời gian không?”
“Được!”
Một sinh viên nữ lặng lẽ đến bên cạnh Thi Nhân, cô đồng ý mà không cần suy nghĩ.
Đúng lúc Thi Nhân cũng không muốn ở đây lâu hơn nữa, sau khi rời khỏi chỗ của mình, sinh viên nữ đã tìm cớ đi vệ sinh rồi để cô lên phòng 808 trên lầu một mình.
Thi Nhân bước vào thang máy một mình, cô nhìn vào hình ảnh phản chiếu của mình, đột nhiên có điều gì đó thoáng qua trong đầu cô.
Không đúng lắm!
Thi Nhân mở cửa bước vào phòng 808, ngay sau đó trong thang máy xuất hiện hai người.
Vẻ mặt Vương Ngọc San hưng phấn: “Anh có chắc là cô ta đã bước vào không?”
“Đàn chị, chị cứ yên tâm, em làm việc luôn rất đáng tin cậy.

Bây giờ có lẽ thuốc đã phát huy tác dụng cô ta chắc chắn sẽ không có năng lực để phản kháng.”
Vương Ngọc San chuyển tiền cho bên kia, cô ta đứng trước số 808 sau đó cười đắc thắng: “Thi Nhân, tôi xem lần này cô làm cách nào để thoát được!”
Tiêu Khôn Hoằng chắc chắn sẽ không bao giờ tha thứ cho một người khi phụ nữ dám nhân lúc anh đi công tác mà lén lút lăn lộn trên giường với bạn trai cũ!
Đột nhiên cửa phòng 808 mở ra, Vương Ngọc San bị kéo vào.

Một lúc sau, Thi Nhân bước ra khỏi phòng và trốn vào lối đi an toàn bên cạnh.
Cô lấy khẩu trang của mình xuống, sau đó ném vào thùng rác.
Cùng một thủ đoạn, cô sẽ không dại dột bị lừa lần thứ hai.
Ngay sau đó cửa thang máy lại mở ra, một người đàn ông cao lớn bước ra, ánh mắt Thi Nhân trừng người đó, Châu Chính Bắc!
Ha ha, bây giờ Thi Nhân cuối cùng cũng hiểu Vương Ngọc San muốn làm gì.
Hai mẹ con Vương Duyệt này thật sự coi cô là một kẻ ngốc, sau nhiều lần bị tính kế như vậy kẻ ngu cũng sẽ mở mang đầu óc.
Sau khi Châu Chính Bắc bước vào phòng, Thi Nhân ra khỏi lối đi an toàn rồi đi thang máy rời khỏi khách sạn một mình.
Ngày hôm sau, khi Vương Ngọc San tỉnh dậy, cô ta cảm thấy đau đớn khắp người, khi nhìn thấy người đàn ông đang ngủ bên cạnh mình là ai, cô tức giận đến mức tát Châu Chính Bắc liên tiếp mấy cái.
Châu Chính Bắc bị đánh tỉnh, cau mày nói: “Cô điên rồi sao?”
“Châu Chính Bắc, không phải tôi bảo anh đi ngủ với Thi Nhân sao, tại sao anh lại ở chỗ này?”
Lúc này lý trí của Vương Ngọc San cũng đã quay về, cô ta nhớ rằng khi cô ta đang đứng trước cửa phòng 808 thì cô ta đã bị con tiện nhân Thi Nhân kéo vào phòng, sau đó cô ta đã ngất đi.
Vào lúc này, cô ta cuối cùng nhận ra rằng Thi Nhân thật sự không bị trúng chiêu đã vậy mà cô còn tính kế lại cô ta.
Vương Ngọc San tức đến độ mặt mày xanh lè: “Con tiện nhân Thi Nhân!”
Nhưng mà, Thi Nhân mày nghĩ rằng đã kết thúc rồi sao? Cô ta có rất nhiều ảnh trong tay, lần này mày chết chắc rồi.
Tiêu Khôn Hoằng ở nước ngoài bận rộn mấy ngày nay, vừa mới họp xong liền chuẩn bị trở về khách sạn.
Anh xoa xoa thái dương: “Ở trong nước có tin gì đặc biệt không?”
Người trợ lý sửng sốt một lúc, sau đó lập tức thức thời trả lời: “Về cơ bản mỗi ngày bà chủ đều ở nhà, hai ngày trước còn tham dự lễ kỷ niệm của trường, có vẻ như cô ấy rất nổi tiếng.”

Rất nổi tiếng?
Tiêu Khôn Hoằng nghĩ đến người phụ nữ đó, khóe miệng cong lên một chút, nghe nói cô ấy tốt nghiệp đại học Cambridge, tuy hơi ngốc nhưng lại có chỉ số thông minh cao.
Xe đã đậu bên ngoài khách sạn, Tiêu Khôn Hoằng vừa bước xuống xe thì từ trong khách sạn có một người phụ nữ chạy đến.
Anh Tiêu, thật là trùng hợp!”
Vương Ngọc San mặc váy hai dây bước tới, trên mặt lộ ra vẻ ngượng ngùng: “Không ngờ lại thật sự có thể gặp anh ở đây.”
Tiêu Khôn Hoằng lạnh nhạt trả lời một tiếng, sau đó chuyển động xe lăn vào thang máy.
Vương Ngọc San đi theo anh đi vào thang máy, vẻ mặt muốn nói lại thôi.
Tiêu Khôn Hoằng cau mày nói: “Cô muốn nói cái gì?”
“Thực sự, em không biết có nên nói chuyện liên quan đến chị gái Thi Nhân của em không.

Hôm trước nhà trường tổ chức lễ kỷ niệm thành lập trường, khi em đến dự thì thấy em gái mình đang dây dưa không rõ với bạn trai cũ, có vẻ như là muốn quay về với nhau.”
Đôi mắt của người đàn ông lập tức trở nên sâu thẳm: “Quay về với nhau?”


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận