Nghe thấy tiếng con trai của mình khóc, Ánh Dung vội vàng chạy đến xem tình hình. Nhìn Mộc Tử Niên đang đứng ở đây, Ánh Dung tức giận không phân biệt đúng sai mà quát lớn:
- Cô làm gì con trai tôi vậy hả? Cậy mình là người lớn bắt nạt trẻ con sao?
Mộc Tử Niên tức giận nói lại:
- Cô phải xem lại con trai cô chứ? Cô dạy con kiểu gì mà để thằng bé nói chuyện với người lớn một cách vô lễ lại còn bắt nạt bạn bè thế hả? Đây là những việc mà một đứa trẻ con sẽ làm sao?
Ánh Dung ngang ngược đáp:
- Thì sao? Con tôi có quyền nói như vậy đấy. Cô định làm gì? Muốn gì thì tới đây.
Mộc Tử Niên giờ đây tức giận thật rồi. Động vào ai không động lại cứ thích động vào Mộc Tử Niên cô cơ. Đúng là chán sống thật rồi. Kéo tay áo lên, Mộc Tử Niên chuẩn bị sẵn sàng tư thế:
- Nào. Cô mau đến đây đi. Cô nghĩ tôi sợ cô sao?
Nghe vậy, Ánh Dung cũng không ngần ngại mà lao vào. Hai người bắt đầu cấu xé nhau. Điện thoại ở trong túi Mộc Tử Niên không ngừng rung nhưng không một ai để ý. Tiểu Tru hoảng sợ muốn lao vào bảo vệ mẹ mình lại bị nhóc béo lôi ra chỗ khác.
- Nài. Nài. Mấy người làm gì thế hả?
Vì đây là mặt đường ngoài cổng trường nên tất nhiên, Mộc Tử Niên và Ánh Dung cùng đám con nít đã được một vé được đi uống nước chè trong đồn cảnh sát.
Ngồi trước mặt cảnh sát, Mộc Tử Niên giận dữ nhìn về phía Ánh Dung. Ánh Dung gào hét:
- Nếu muốn bắt thì bắt một mình cô ta thôi bắt tôi theo làm gì?
Trong lúc Ánh Dung gây lộn với cảnh sát, Mộc Tử Niên lén lút nhắn tin cho Hạ Tuấn Thiên đến ứng cứu.
Hạ Tuấn Thiên không gọi được cho Mộc Tử Niên đang vô cùng lo lắng đi tìm cô. Nhận được tin nhắn, anh vội vàng đến địa chỉ cô gửi.
Vừa bước vào đồn cảnh sát, thấy anh, Mộc Tử Niên mếu máo:
- Chồng ơi!
Tiếng gọi bất ngờ của Mộc Tử Niên khiến cho cả cơ thể Hạ Tuấn Thiên trở nên mềm nhũn. Con tim đập loạn nhịp. Anh đi tới, tiểu Tru cũng từ ghế ngồi chạy ra ôm chân anh:
- Ba Ba!
Một tay bế con trai, một tay ôm vợ, anh dịu dàng hỏi:
- Sao vậy? Ai dám bắt nạt em?
Mộc Tử Niên mếu máo chỉ tay về phía Ánh Dung:
- Cô ta. Tất cả là do cô ta bắt nạt em và tiểu Tru. Chồng à, anh phải lấy lại công bằng cho em.
Một tiếng chồng ơi, hai tiếng cũng chồng à khiến cho trái tim Hạ Tuấn Thiên thật sự tan chảy. Anh như muốn gục ngã trước sự làm nũng của Mộc Tử Niên nhưng vì thể diện anh vẫn phải cố gắng giữ bình tĩnh. Anh quay sang nhìn cảnh sát.
Thấy Hạ Tuấn Thiên, cảnh sát cùng Ánh Dung cũng phải run sợ. Không ai ngờ rằng cô chính là Ela phu nhân của Hạ gia trong truyền thuyết chắc tại mấy người này không hay lên mạng xem tin tức đây mà.
- Vợ tôi có chuyện gì vậy?
- Hạ tổng. Phu nhân và cô gái kia có mâu thuẫn với nhau...
Còn không để cảnh sát kịp nói hết câu, Hạ Tuấn Thiên đã sốt sắng:
- Không thể nào có chuyện như thế được. Chắc chắn là cô ta gây sự với vợ tôi trước. Vợ tôi sẽ không bao giờ tuỳ tiện làm những chuyện như này. Anh điều tra kĩ lại đi.
Mộc Tử Niên nghe anh lên tiếng bảo vệ mình liền cảm thấy ấm lòng vô cùng. Cô gật gật đầu phụ hoạ theo từng câu nói của anh.
Đúng lúc ấy, Kim Lộc xông vào, hắn ta tỏ vẻ oai phong đi vào đầy khí thế nhưng khi nhìn thấy Hạ Tuấn Thiên liền im bặt không dám lên tiếng hùng hồn. Nhóc béo thấy bố mẹ mình như vậy liền mếu máo:
- Ba mẹ sao vậy? Họ bắt nạt con.
Kim Lộc tức giận nhìn người vợ cùng thằng con trai báo đời, hắn ta vô cùng tức giận. Hạ Tuấn Thiên là một nhà đầu tư vô cùng lớn cho trường học cũng như công ty riêng của hắn ta. Không những thế cả cái đất nước này ai mà chẳng biết Hạ Tuấn Thiên là người không dễ động vào. Giờ mà dây dưa với anh chỉ có thể toang mà thôi.
- Hạ tổng! Lâu lắm không gặp. Phu nhân cũng ở đây sao? Thứ lỗi cho tôi, vợ tôi không biết Hạ phu nhân nên đắc tội với hai người rồi. Mong hai người rộng lượng bỏ qua.
Mộc Tử Niên nhìn về phía nhóc béo và nói:
- Bỏ qua thì cũng được nhưng tôi không thể chấp nhận lời xin lỗi của anh vì anh đâu có làm gì sai. Người cần xin lỗi chúng tôi chính là vợ và con anh đó. Mong hai người họ hiểu ý tôi.
Kim Lộc không muốn gây thêm phiền phức liền nói lớn:
- Còn đứng đấy làm gì? Không mau tới xin lỗi Hạ tổng và Hạ phu nhân đi.
Nghe thấy vậy, Mộc Tử Niên liền chặn lại:
- Khoan đã, chỉ xin lỗi vợ chồng tôi thì đâu có đủ. Còn bảo bối tiểu Tru của tôi nữa mà.
- Vâng phu nhân. Mau đến xin lỗi đi nhanh.
Ánh Dung dù không muốn nhưng vẫn phải đi đến cung kính nói:
- Xin lỗi Hạ tổng, Hạ phu nhân và...tiểu Tru. Tôi có lỡ lời, cũng do tôi dạy con không tốt. Tôi thành thật xin lỗi mọi người.
Nhóc béo cũng cúi đầu nói theo:
- Cháu xin lỗi cô chú, tớ xin lỗi cậu. Tuyệt đối sẽ không có lần sau nữa.
Không muốn gây thêm chuyện, Mộc Tử Niên liền bỏ qua cho họ. Ngồi ở trên xe, tiểu Tru vô cùng thích thú tán dương cho Mộc Tử Niên:
- Mẹ ơi, mẹ tuyệt thật đó!
- Mẹ của con mà. Sau này có gặp chuyện tương tự như vậy phải nói với mẹ ngay, mẹ đến cứu con.
Hạ Tuấn Thiên thấy hai người một người nói một người hùa theo mà bất lực:
- Hai người cũng giỏi thật đấy. Mấy đời nhà Hạ gia chưa xảy ra chuyện này đâu nha. Lôi nhau được vào đồn cảnh sát thì quá tuyệt rồi.
Mộc Tử Niên lí nhí đáp:
- Đâu có phải tại tôi. Ngoài ý muốn thôi mà.