"Cốc cốc cốc." Từ bên ngoài, tiếng gõ cửa bất ngờ vang lên. Hạ Tuấn Thiên đứng dậy đi ra ngoài mở cửa. Cửa vừa mở ra, đập vào mắt anh là Hạ Trì cùng tiểu Tru đang đứng ở ngay bên ngoài. Một lớn một nhỏ đang háo hức nhìn anh.
- Hai người lại định bày mưu tính kế gì vậy?
Hạ Trì nở nụ cười hết sức dịu dàng, ông ôm lấy cổ Hạ Tuấn Thiên rồi kéo anh vào bên trong phòng:
- Tiểu Thiên, cô gái đó thật sự là bạn gái của con sao?
Hạ Tuấn Thiên nghe xong câu nói này liền thay đổi thái độ vội vàng phủ nhận:
- Ông nội, ông sao vậy? Ông mà cũng đi tin những câu chuyện đó sao? Con và cô gái ấy chỉ là đối tác làm ăn mà thôi. Bọn con không có quan hệ gì hết.
Sau khi câu nói ấy kết thúc, sâu trong mắt của Hạ Trì có thể thấy được sự thất vọng của ông nhưng ông vẫn cố lấy chút hy vọng:
- Ta còn chưa nói cô gái ấy là ai mà con đã nói luôn như vậy chứng tỏ con và cô gái ấy chắc chắn không bình thường.
Ở dưới chân, tiểu Tru lên tiếng:
- Dù cho bây giờ không có quan hệ gì nhưng chưa chắc sau này cũng vẫn vậy. Cô Ela vẫn chưa có bạn trai. Con không tin một ứng cử viên xuất sắc như ba ba lại có thể thua những người đàn ông có ý với cô Ela.
Nhìn thằng cháu cố của mình, Hạ Trì vui vẻ vỗ vai cậu nhóc:
- Đúng là người của Hạ gia ta. Chắt của ta thật là biết ý ta. Giỏi!
Được Hạ Trì khen ngợi, tiểu Tru cười tít mắt. Nhưng sắc mặt ai đó thì đã biến dạng rồi. Không thể nào cười nổi, Hạ Tuấn Thiên đã trở nên cáu gắt:
- Mọi người đang nghĩ gì vậy? Cháu với cô ấy không thể nào đâu. Bọn cháu chỉ có thể dừng lại ở mức hợp tác mà thôi.
Hạ Trì ở bên cạnh lên tiếng an ủi:
- Cháu trai của ta, không thể là không thể thế nào? Ta nhìn ảnh rồi. Cô bé đó rất xinh xắn, nếu như có thêm gen của cháu nữa thì chắc chắn chắt của ta sẽ rất là tuyệt vời. Thừa hưởng sự xinh đẹp của mẹ và sự thông minh của ba nó. Chà nghĩ đến đây thôi đã thấy tuyệt rồi đúng không tiểu Tru?
Tiểu Tru được hỏi đến thì vội gật đầu:
- Con cũng muốn có em bé!
Sự cố gắng bất chấp của Hạ Trì và tiểu Tru khiến cho Hạ Tuấn Thiên bất lực thở dài. Anh hỏi:
- Vậy tiểu cà phê đường là hai cụ cháu sao?
Hạ Trì và Tiểu Tru đồng thời gật đầu. Hai người còn tỏ ra vô cùng hãnh diện giống như mình vừa làm được việc rất tốt.
Nhìn hai người trước mắt, Hạ Tuấn Thiên không biết phải làm sao. Trầm ngâm suy nghĩ một lát, cuối cùng Hạ Tuấn Thiên đứng dậy đi ra ngoài và gọi cho Hồ Hàn Phong.
- Giúp tôi liên lạc với Ela. Hẹn cô ấy năm giờ chiều ngày mai tại nhà hàng Hika.
Sau khi nhận được cuộc gọi của Hồ Hàn Phong, Mộc Tử Niên ngạc nhiên. Hồ Hàn Phong chỉ nói đúng vài câu "Chào cô Ela. Tôi là thư kí của giám đốc công ty AZ. Giám đốc của chúng tôi hẹn cô năm giờ chiều mai tại nhà hàng Hika. Mong cô đến đúng giờ." Mộc Tử Niên còn chưa kịp trả lời, Hồ Hàn Phong đã thẳng tay cúp máy.
Cái con người gì vậy? Từ giám đốc đến thư kí ai cũng không biết nói chuyện đến thế. Không lẽ làm việc lâu ngày với nhau khiến họ lây tính cách của nhau rồi? Nói chuyện không bao giờ để cho người khác nói cứ vậy mà quyết định thay người ta. Đúng thật là...
- Toàn những người kì cục. Nói tôi đi đúng giờ à? Tôi càng không đi đúng giờ đấy.
- Hạ Tuấn Thiên là một người rất ghét những ai không có tính kỷ luật. Cậu gây chuyện cho anh ta nhiều quá giờ lại còn đến muộn chắc chắn người gặp chuyện tiếp theo sẽ là cậu. Cậu nghĩ kĩ xem, ngày mai còn muốn đến muộn nữa không?
Nghe Lệ Lệ buông những lời cảnh cáo này, Mộc Tử Niên gan nhỏ xíu làm sao mà dám làm bậy. Giờ cô mà đến muộn không chỉ Hạ Tuấn Thiên mà cả Lệ Lệ nữa chắc chắn hai người sẽ đè đầu cô ra mà chặt mất.
- Tớ không dám, không dám nữa đâu.
- Cậu nên sớm biết điều như vậy là tốt đấy.
- ------------
Tại nước Mỹ,
- Adis, chuyện của Ela là sao vậy?
Dany vừa xem lịch trình vừa hỏi. Vì Mộc Tử Niên rất đáng yêu lại tốt bụng, Dany rất quý cô ấy nên dù không còn làm việc với nhau nữa nhưng Dany vẫn luôn theo dõi mọi tin tức của Mộc Tử Niên vì vậy tin đồn cô và Hạ Tuấn Thiên đang hẹn hò Dany cũng biết. Dany không tin Mộc Tử Niên sẽ là người vì tình yêu mà từ bỏ công việc ở đây như mọi người trên mạng xã hội nói liền hỏi chuyện Adis.
Adis dạo này mất ngủ nên trông anh có vẻ mệt mỏi nhưng hơn hết sâu trong ánh mắt anh là sự buồn rầu. Anh đáp:
- Tôi cũng không rõ. Chị huỷ lịch trình ba tháng tới giúp tôi. Tiện đặt giúp tôi vé máy bay đến chỗ của Ela sớm nhất có thể nhé.
- Được rồi. Để tôi lo.
- Cảm ơn chị.
Ela đợi tôi nhé! Tôi sẽ đến với cậu ngay đây. Đợi tôi đến giúp cậu giải quyết mọi tin đồn này nhé. Nhất định phải đợi tôi.