Chứng kiến một màn vừa rồi, cơ thể Hạ Tử Du như người vô hồn lầm lũi đi vào nhà chính, khuôn mặt tái nhợt, môi mím chặt, nước mắt bất giác lăn dài hai bên má.
Tình yêu chôn dấu bao năm nay của cô thực sự chấm dứt rồi sao? Thực sự đã hết hi vọng!
"Tử Du, từ nãy cô ở đâu vậy? Khách đã về gần hết rồi, cô mau qua phụ mọi người dọn dẹp đi"
Tiếng của người quản lý vang lên kéo Hạ Tử Du một lần nữa trở về thực tại, gạt nhanh nước mắt, ngẹn ngào nói:
"Dạ, em đi liền đây ạ!"
————
Phù!
Cuối cùng cũng đã dọn dẹp xong, đang chuẩn bị đi thay đồng phục để ra về, lúc đi ngang qua hành lang dẫn đến phòng ngủ của Hoắc Quân Nghị, Hạ Tử Du không tự chủ được khẽ đưa mắt nhìn qua, trong lòng thắc mắc
'Trễ vậy rồi không biết anh ấy đã về phòng nghỉ ngơi chưa hay vẫn ở bên cạnh Đường San San?"
Khoé môi bất giác nhếch lên một nụ cười đầy thê lương, vừa định bước đi thì chân như bất động khi thấy bóng dáng của Hoắc Quân Nghị đang loạng choạng tiến về phòng của hắn, nhưng còn chưa kịp đến cửa thì cả cơ thể cao lớn đã ngã ngồi xuống nền nhà, lưng dựa vào tường đầy mệt mỏi.
Thấy vậy, Hạ Tử Du vội vã chạy nhanh lại đỡ lấy người hắn, mặt đầy lo lắng hỏi:
"Đại thiếu gia, anh ổn chứ, anh có bị làm sao không?"
Do say rượu nên đôi mắt Hoắc Quân Nghị đục ngầu, ánh mắt nguy hiểm như loài sói đang nhìn chằm chằm vào con mồi.
Sau đó môi mỏng đột nhiên nở nụ cười, hắn nhẹ nhàng nâng cằm cô lên, âm thanh trầm thấp đầy nhu tình khẽ nói:
"Tối nay qua đêm cùng tôi đi!"
Hạ Tử Du bị câu nói của hắn làm cho chấn động, đây là lần đầu tiên hắn cười với cô, cũng là lần đầu tiên hắn không nói những câu tổn thương kia.
Hai gò má thoáng chốc ửng hồng, tim đập liên hồi, không biết nên trả lời như thế nào.
Không cho Hạ Tử Du có thời gian suy nghĩ, hắn đã chống tay đứng dậy kéo cô vào phòng mình.
Phòng của Hoắc Quân Nghị tràn ngập mùi hương nam tính, thiết kế màu đen xám là chủ đạo, vừa thần bí lại vừa hấp dẫn, hoàn toàn phù hợp với con người hắn
Khi cửa phòng vừa khép lại hắn liền đem thân thể của Hạ Tử Du đè lên cánh cửa, đôi môi tham lam ngặm nhấm lấy đôi môi mềm mại của cô.
"Ưm! "
Mắt đẹp trợn to, hai tay nhỏ bé đặt lên bả vai rộng lớn của hắn, Hạ Tử Du vừa muốn đẩy ra nhưng lại không nỡ.
Trước mặt là người đàn ông mà cô yêu nhất, tuy biết hắn say rượu mới làm ra hành động như vậy nhưng! Hạ Tử Du không chống lại được rung động của bản thân.
"Thật ngọt!"
Câu nói vô thức khi nụ hôn cuồng nhiệt vẫn đang còn tiếp diễn, đầu lưỡi của hắn thâm nhập vào càng sâu, khiến Hạ Tử Du không tự chủ được mà rên rỉ ra tiếng.
"Đêm nay tôi muốn có cô".
Vừa rời khỏi môi cô, Hoắc Quân Nghị không che giấu dục vọng của bản thân, thẳng thắn tuyên bố.
Tiếp theo, hắn đem cơ thể nhỏ bé của cô kéo lại chiếc giường lớn ở giữa phòng, dùng chút lực đã thuận lợi đem cô đẩy ngã xuống, cơ thể cường tráng nóng rực ngay sau đó cũng nhanh chóng nằm đè lên.
"A! "
Hành động cuồng dã của hắn khiến Hạ Tử Du run rẩy, sự đụng chạm thân mật này khiến cô chưa kịp thích ứng.
Mà biểu cảm ngượng ngùng của cô càng khiến bản năng của giống đực được đẩy lên cao, trong lòng chợt dâng lên một dục vọng mãnh liệt không thể khống chế.
Bàn tay to của Hoắc Quân Nghị nhanh chóng thoát đi quần áo trên người Hạ Tử Du, ngay cả nội y cũng không giữ lại.
Bộ ngực sữa tròn đầy, eo thon nhỏ không chút mỡ thừa, đôi chân thì thon dài trắng mịn, tất cả những thứ này đập vào mắt Hoắc Quân Nghị đều trở nên đẹp mê hồn.
Ánh mắt quá mức nóng bỏng lộ liễu của hắn khiến Hạ Tử Du sợ hãi lấy hai tay cố che đi một phần thân thể loã lồ, giọng run run lắp bắp nói:
"Anh! đừng nhìn! "
"Đừng che, cơ thể em rất đẹp, ngoan ngoãn để tôi yêu thương chúng, hửm!"
Âm thanh trầm khàn đầy dụ dỗ cùng hơi thở nóng rực của hắn khiến Hạ Tử Du ngây ngô ý loạn tình mê, như bị trúng bùa chú mà khẽ gật đầu, hai tay cũng từ từ buông lỏng.
Hoắc Quân Nghị hài lòng với biểu cảm của cô, bên môi nở nụ cười đầy mê người, nhanh chóng thoát đi quần áo của chính mình.