Tổng Tài Vô Tình Yêu Anh Thật Đau Lòng FULL


Đúng mười hai giờ đêm,

Giờ này có lẽ nhiều người đã quấn cơ thể trong những chiếc chăn ấm áp mà chìm trong giấc ngủ giữa cái lạnh của mùa đông.
Nhưng có một nơi, giờ phút này mới chính là lúc cuộc sống bắt đầu.

Dọc theo con đường sầm uất, đắt đỏ nhất thành phố Y, Night Club Salimon như một viên kim cương lấp lánh nổi bật giữa màn đêm.

Hạ Tử Du ngồi tư lự đối diện với chiếc gương lớn trong phòng thay đồ.
Trong gương là một cô gái xinh đẹp quyến rũ, khuôn mặt dù trang điểm nhẹ nhàng nhưng vẫn làm nổi bật
những đường nét hoàn mỹ.
Mái tóc dài thẳng mềm mại màu đen buông thả tự nhiên đến thắt lưng thon gọn mảnh khảnh.
Trên người mặc một chiếc áo crop cổ tim tay ngắn màu trắng tới rốn cùng chân váy ngắn bằng da màu đen dài đến ngang đùi.

Đây là đồng phục dành cho nhân viên ở đây.
Cổ áo xẻ sâu có thể thấy rõ được một phần ba bầu ngực tròn đầy.

Chân váy ôm sát bờ mông cong cùng đôi chân thon dài trắng mịn.

Làm việc ở đây cũng đã hơn một tháng.


Hạ Tử Du đã phải nói dối bà nội Hạ rằng cô làm thêm cho một cửa hàng tiện lợi mở cửa 24/24, nếu làm ca đêm thì lương rất tốt.

Mới đầu bà nội Hạ một mực phản đối khi thấy cháu gái nhỏ bé của mình vì muốn có tiền làm phẫu thuật cho bà mà đã bảo lưu việc học rồi còn phải làm việc vất vả xuyên đêm.

Bà nội Hạ nắm chặt lấy tay Hạ Tử Du, vừa khóc vừa nói 'bà già rồi không còn sống được bao lâu nữa, thế nên đừng vì bà mà làm những việc huỷ hoại bản thân mình, cản trở tương lai sau này, nếu không bà chết cũng không nhắm mắt!'

Nhưng cô không nhẫn tâm nhìn bà nội vì căn bệnh quái ác kia mà chịu đau đớn mỗi ngày như vậy được!

"Sunny, phòng vip số sáu chỉ điểm cô đó!"

Quản lý mở cửa đi vào lên tiếng ra lệnh.

"Em biết rồi, sẽ lập tức đi ngay"

Sunny là biệt danh do quản lý ở đây đặt cho Hạ Tử Du khi cô vào đây làm.

Nhàn nhạt đáp lời, Hạ Tử Du vực dậy tinh thần, điều chỉnh lại quần áo để tránh hở hang nhất có thể, sau đó đứng lên tiến đến phòng vip số sáu mà quản lý vừa báo.

Bên trong phòng vip, tiếng nhạc ầm ĩ sôi động lập tức ập đến.

Vừa vào phòng, nhìn thấy đám người ngồi bên trong, Hạ Tử Du theo bản năng liền muốn trốn đi, sao lại là đám người đó?

Trịnh Cường là một tên háo sắc.

Hạ Tử Du không rõ thân phận của hắn hiển hách ghê gớm thế nào nhưng mỗi lần hắn tới đây, tất cả nhân viên cùng quản lý đều cúi thấp đầu cười rạng rỡ để lấy lòng hắn, một tiếng hai tiếng đều là 'Cường ca'.
Bên cạnh hắn lúc nào cũng có hai, ba người đàn em mặt mũi bặm trợn đi theo sau.

"Đi đâu vậy người đẹp? Đại gia đây cũng không phải là quỷ, sao mỗi lần nhìn thấy anh em đều muốn chạy trốn?"

Phía sau truyền đến tiếng nói cùng tiếng cười khả ố của một người đàn ông trung niên bụng bự mặt rỗ.

Kỳ thực từ lần đầu nhìn thấy Hạ Tử Du ở quán bar này hơn tháng trước, liếc mắt một cái hắn đã nhìn trúng cô.
Theo kinh nghiệm ăn chơi hoan lạc bao nhiêu năm nay của mình, Trịnh Cường mới nhìn là biết Hạ Tử Du còn khá non nớt, khuôn mặt xinh đẹp tràn đầy vẻ dịu dàng không hề lẳng lơ, thân hình mảnh mai mềm mại, làn da lại bóng loáng tràn đầy sức sống.

Dưới chiếc váy ôm sát đó không biết khi cởi bỏ sẽ thần điên bát đảo như thế nào?


Hạ Tử Du đối với tên quỷ háo sắc này muốn tránh như tránh tà nhưng công việc bắt buộc cô phải ngồi rót rượu, thỉnh thoảng còn phải ca hát khuấy động không gian thêm phấn khích để khách hàng hài lòng.

"Ngại quá, làm cho Cường ca hiểu lầm rồi, tôi không có ý đó, chỉ là vừa đến cửa tự nhiên bụng lại đau.

Định quay đi ra ngoài một lúc lại bị ngài phát hiện rồi!"

Tệ thật! Xem ra hôm nay chạy không thoát rồi!

"Vậy còn không mau vào đây rót rượu phục vụ đại ca đi".

Một tên đàn em gần đó hung hăng ra lệnh.

Hạ Tử Du gượng cười, miễn cưỡng tiến vào bên trong, hai chân khuỵ xuống ngồi bên mép bàn cầm lấy chai rượu vang mới khui rồi rót ra ly cầm lên mời hắn.

"Cường ca, mời ngài một ly ạ" .

Hạ Tử Du nở nụ cười kiều diễm đã được luyện tập một cách chuyên nghiệp.

"Bụng đau sao? Vậy thì để đại gia xoa xoa cho nó mau hết nhé!"

Nụ cười mang đầy vẻ dâm dục, mắt thấy bàn tay thô to mập mạp đang tiến gần phía dưới ngực mình, Hạ Tử Du liền nhanh chóng đặt ly rượu vào tay hắn ngọt ngào nói:

"Cảm ơn Cường ca đã quan tâm, hiện tại tôi ổn hơn rồi! Ly rượu này kính ngài!"


"Nga, được...!chiều lòng người đẹp"

Vừa cầm ly rượu Trịnh Cường cũng không quên nhân cơ hội sờ soạng bàn tay trắng mềm của cô.

Bên cạnh hắn mấy tên đàn em cũng trái phải ôm ấp trong lòng mỗi người một cô gái phong tình vạn chủng.

"Cường ca, ngài ngồi lại chơi cùng mọi người ở đây nhé, tôi ra ngoài lấy đồ ăn cho mọi người!"

Hạ Tử Du ngồi không yên, đang định đứng lên thì bị đè lại.

Thấy cô muốn chạy Trịnh Cường liền kéo cô sát lại, tay ôm lấy eo nhỏ của cô sờ soạng:

"Đi đâu chứ? Ở lại đây phục vụ anh cho thật tốt, em muốn cái gì anh cũng sẽ cho!"

Hạ Tử Du tức giận không kịp kiềm nén, căm tức trừng nhìn gã đàn ông ghê tởm đang sàm sỡ mình.

Trước khi vào đây làm, cô đã nói rõ với quản lý rằng cô chỉ bán sức lao động chứ không bán thân.

Ngoài việc rót rượu cho khách, phục vụ mang trái cây đồ ăn tới, thỉnh thoảng còn chơi các trò chơi đếm số, đoán nhanh hoặc ca hát ra cô nhất định sẽ không phục vụ việc đi riêng hoặc lên giường cùng khách!


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận