Sau bữa tối đầy im lặng đến quỷ dị kia, cuối cùng xe cũng dừng ở một khu chung cư cao cấp ở ngoại ô thành phố.
Tới lúc này, Hạ Tử Du có thể phần nào đoán được tiếp theo sẽ xảy ra chuyện gì.
Hai tay bỗng siết chặt lấy túi xách, tim cũng vì khẩn trương mà bắt đầu đập loạn cả lên.
"Còn không xuống xe?"
Hoắc Quân Nghị đã bước xuống xe mà cô gái bên trong vẫn còn chưa có động tĩnh gì khiến mi tâm hắn nhíu lại không hài lòng.
"Ân...em xuống liền..."
Nhanh chóng lấy lại tinh thần, Hạ Tử Du nhỏ giọng trả lời.
Có lẽ Hoắc Quân Nghị đang tức giận nên bước chân vốn dài của hắn bây giờ còn nhanh hơn khiến Hạ Tử Du theo sau phải vừa đi vừa chạy mới theo kịp hắn.
Khi tới thanh máy, do hắn dừng lại đột ngột khiến Hạ Tử Du đang đi nhanh phía sau dừng lại không kịp mà đầu đập mạnh vào lưng hắn.
"Xin...xin lỗi, em không cố ý..."
Mắt đẹp mở to đầy sợ hãi, âm thanh run rẩy thành khẩn nhận sai.
Hoắc Quân Nghị tự cho rằng mình là người có khả năng kiểm soát bản thân tương đối tốt, thế nhưng tối nay mặc dù cô gái này chưa làm gì nhưng từng cử chỉ, biểu cảm của cô lại dễ dàng khơi gợi ham muốn dục vọng của hắn.
Phải chăng do lâu rồi chưa chạm qua phụ nữ?
"Đúng là hậu đậu!"
Liếc mắt nhìn Hạ Tử Du một cái, buông ra mấy lời chán ghét, cửa thang máy vừa mở hắn liền nhanh chóng bước vào, che giấu đi cảm xúc khác lạ vừa mới xuất hiện.
Hạ Tử Du rõ ràng cảm nhận được người đàn ông này đang không vui, vì thế không dám nói thêm gì, lầm lũi đi vào thang máy đứng ở một góc.
"Đing"
Tới tầng mười tám, cửa thang máy tự động mở ra, lần này Hạ Tử Du cẩn thận quan sát, thấy hắn đi ra cô cũng liền bước theo sau.
Nguyên một tầng lầu này dường như chỉ có một phòng duy nhất?
Tầm mắt nhìn quanh một lượt hành lang, trong lòng Hạ Tử Du tràn đầy nghi hoặc.
Chạm vân tay mở cửa vào phòng, Hoắc Quân Nghị cởi bỏ áo khoác ném lên thành thế, nới lỏng cà vạt, quay qua nhìn cô gái kia thì thấy cô vẫn đang chăm chú quan sát xung quanh.
Bên trong là một căn phòng cực kì rộng lớn, vẫn là tông màu đen xám chủ đạo, cách trang trí cùng thiết kế vô cùng độc đáo, xa hoa.
Hạ Tử Du không khỏi nghĩ tới, ngoài cô ra, nơi này hắn đã từng ở cùng người phụ nữ khác sao? Trong lòng chợt dâng lên cảm giác chua xót, cổ họng cũng nghẹn đắng.
"Nhìn đủ chưa? Tôi đi tắm trước, em cũng chuẩn bị đi!"
Hoắc Quân Nghị lên tiếng lập tức thu hút ánh mắt của cô, ý tứ trong lời nói đã vô cùng rõ ràng.
Hạ Tử Du ngượng ngùng cúi thấp đầu nhỏ giọng đáp.
"Ân"
Trong nhà tắm rộng bằng cả căn phòng mà bà cháu cô đang ở, Hạ Tử Du cả người loã thể đứng dưới vòi sen, để dòng nước mát lạnh cuốn đi những mệt mỏi.
Trong đầu căng thẳng, cô biết tiếp theo sẽ phát sinh chuyện kia.
Mặc dù lần đầu tiên của cô là do Hoắc Quân Nghị chiếm lấy.
Dù sao lần đó hắn không đủ tỉnh táo, mà cô cũng không có kinh nghiệm, cứ thế mà làm theo bản năng, nhưng bây giờ...
Thở dài một hơi nặng trĩu, sự việc đã đến mức này, cô cũng không có khả năng thay đổi.
Tắm rửa xong, quấn chiếc khăn tắm quanh người, Hạ Tử Du mở to đôi mắt liếc nhìn mình trong gương.
Khăn tắm chỉ che được hai phần ba ngực cùng mông, chưa bao giờ ăn mặc hở hang như thế này, Hạ Tử Du cắn cắn môi thẹn thùng, tim cũng đập nhanh hơn, bàn tay nắm chặt lấy góc khăn chỉ sợ khi cử động sẽ rơi xuống.
Rụt rè mở cửa bước ra, vừa đúng lúc cửa phòng ngủ cũng bật mở.
Hoắc Quân Nghị mới từ phòng tắm bên ngoài tắm xong, trên người chỉ quấn chiếc khăn lông hững hờ quanh hông.
Mới tắm xong nên nước trên tóc vẫn chưa kịp khô, từng giọt men theo yết hầu chảy dọc xuống cơ ngực rắn chắc rồi mất hút ở đường nhân ngư khiêu gợi.
Bốn mắt chạm nhau, Hạ Tử Du vội vã cụp mí mắt , mặt càng thêm đỏ hồng, cơ thể dường như không khống chế được mà phát run.
Ở bên này, Hoắc Quân Nghị cũng không tốt hơn là bao.
Cô gái trước mặt chỉ quấn chiếc khăn tắm ngang người, để lộ da thịt trắng như tuyết.
Mái tóc dài mềm mại buông thả tự nhiên, che đi một phần bả vai trơn mịn, hai chân thon dài đang dán chặt vào nhau, thẹn thùng đỏ mặt cắn cắn môi không dám nhìn hắn.
Chỉ bấy nhiêu thôi cũng đã khiến hạ thân của hắn bỗng trở nên căng cứng.
Chết tiệt! Cô gái này luôn dễ dàng khiến bản thân hắn mất kiểm soát.
Bị Hoắc Quân Nghị dùng ánh mắt nóng rực kia nhìn
chằm chằm, Hạ Tử Du càng thêm xấu hổ, tay chân như thừa thãi, không biết nên làm gì mới đúng.
Tiến lại giường lớn, Hoắc Quân Nghị thong thả ngồi xuống, nhìn Hạ Tử Du từ trên xuống dưới, sau đó như quân vương mà ra lệnh:
"Lại đây!"
Hạ Tử Du cả người chấn động, hai mắt vô thức nâng lên nhìn hắn, nhưng ngay sau đó lập tức hối hận.
Ánh mắt kia đục ngầu, lộ rõ dục vọng không chút che giấu.
"Không nghe thấy sao?"
Thấy cô cứ đứng im đấy không chịu di chuyển, Hoắc Quân Nghị đột nhiên mất bình tĩnh mà lớn tiếng hỏi.
Trong giọng nói đầy vẻ khó chịu, sợ hắn sẽ thật sự tức giận, Hạ Tử Du tuy sợ hãi nhưng vẫn ngoan ngoãn mà tiến lại trước mặt hắn.
"Cởi đồ!"
Âm thanh trầm khàn của Hoắc Quân Nghị lúc này giống như đang ẩn nhẫn điều gì đó, đến hắn cũng không phát hiện ra.
"Em...không..."
Tay chân Hạ Tử Du càng trở nên cuống quít, việc đó...quá mức hổ thẹn.
Cô không đủ dũng cảm cởi đồ khoả thân trước mặt người khác, mặc dù người đó là người đàn ông cô yêu đi nữa!
"Đừng quên em là tình nhân của tôi, bây giờ tôi muốn thế nào thì em phải làm thế đấy.
Tình nhân là phải biết nghe lời, đó là nhiệm vụ của em, hiểu chứ?
Không hiểu sao khi thấy Hạ Tử Du mở miệng từ chối, tâm tình hắn đột nhiên trở nên cực kì khó chịu.
Từ trước đến nay chỉ có phụ nữ quỳ dưới chân Hoắc Quân Nghị hắn cầu xin được yêu thương, vậy mà cô gái này...
Sắc mặt trầm xuống, hắn tàn nhẫn cố ý nói ra mấy lời châm chọc, không cho phép cô từ chối.
Toàn thân Hạ Tử Du đột nhiên cứng đờ.
Hắn nói đúng, đây là trách nhiệm mà một tình nhân phải làm.
Trong lòng không khỏi dâng lên nỗi khổ sở chua xót.
Mấy ngón tay mảnh khảnh run rẩy đem khăn tắm từ từ cởi ra.
Lúc khăn tắm rơi xuống sàn nhà, cả cơ thể trơn bóng trắng mịn lập tức hiện rõ...