Tổng Tài Vô Tình Yêu Anh Thật Đau Lòng FULL


"Anh trai, nhìn cô nàng xinh đẹp nào mà như muốn rớt mắt ra luôn vậy?"

Hoắc Khuynh Tư mới từ trong khách sạn đi ra, thấy anh trai vốn băng lãnh của mình đang ngẩn người nhìn chằm chằm về phía bên phải đường thì cô cũng tò mò đưa mắt nhìn theo, nhưng cuối cùng lại không thấy gì đặc biệt thì liền thắc mắc hỏi.

"Con bé này...thật là...có cái túi mà cũng quên, mai mốt có quên luôn chồng con không?"

Bị em gái sinh đôi bắt gặp lúc đang thất thần, Hoắc Quân Nghị giật mình, có chút xấu hổ hắng giọng nói.

"Chồng con em đều nổi bật, bắt mắt như vậy, cho nên sẽ không thể nào để quên được.

Mà nếu có lỡ để quên thì cha con họ cũng sẽ nhanh chóng tìm đến em mà thôi.

Ân...Hinh Hinh ngoan, mau qua đây để mami bế con nào, tiểu bảo bối."

Hoắc Khuynh Tư vừa đắc ý nói vừa đưa tay đỡ lấy con gái nhỏ từ tay Hoắc Quân Nghị.

"Ba...b...ba..."

Cô bé Hinh Hinh được mẹ bế nhưng miệng nhỏ vẫn cứ hướng về phía Hoắc Quân Nghị mà bi bô kêu.

"Ai da...con gái à, con phải gọi là bác....bác hai...
Tại sao mẹ cực khổ sinh con ra mà con chỉ biết kêu mỗi ba ba như vậy chứ? Thật không công bằng mà!"

Có chút ai oán khi nói ra những lời này nhưng hành động nhẹ nhàng lấy khăn lau nước miếng dính ở trên miệng cô bé cùng ánh mắt nồng đậm tình cảm đủ thấy Hoắc Khuynh Tư rất yêu con gái của mình.

"Tính tự mãn càng ngày càng cao, không hiểu sao bác sĩ Đàm có thể chịu đựng được lâu như vậy chứ?"

Hoắc Quân Nghị không chịu thua em gái mình, hừ mũi, giọng điệu mamg theo tia châm chọc đáp trả.

Hai anh em bọn họ tuy là anh em sinh đôi nhưng từ nhỏ đến lớn đã có sở thích hơi khác người, đó chính là thích khiêu khích, trêu tức lẫn nhau.

Tuy ngoài miệng Hoắc Quân Nghị không bao giờ nói những câu ngọt ngào tử tế với cô, nhưng trong lòng Hoắc Khuynh Tư hiểu rõ, người anh trai chỉ ra đời trước nửa tiếng này của mình rất quan tâm, lo lắng tới cuộc sống của em gái.

"Anh..."

Hoắc Khuynh Tư chu môi, vừa định lên tiếng thì đã thấy Đàm Dịch Khiêm lái xe tới, sắc mặt cô lập tức biến thành bộ dạng uỷ khuất, nhìn chồng mình ấm ức khẽ nói:

"Ông xã, anh lại đây mà xem, anh hai lại bắt nạt em nữa rồi!"

Đàm Dịch Khiêm thấy vợ yêu của mình trưng ra vẻ mặt đáng thương như vậy liền nhanh chóng mở cửa xe bước xuống.

Một tay dang ra ôm Hoắc Khuynh Tư cùng con gái vào lòng, tư thế như gà mẹ bảo vệ đàn con thơ, sau đó mới gật nhẹ đầu, mỉm cười nhìn Hoắc Quân Nghị đang đứng ở trước mặt.

"Bên bãi giữ xe xảy ra chút sự cố, để mọi người phải đợi lâu.

Anh vợ, Khuynh Tư lại trêu chọc gì anh sao?"

"Xem ra bác sĩ Đàm rất hiểu vợ mình, cùng là thân phận đàn ông, anh cảm thấy em rể phải vất vả rồi!"

Hoắc Quân Nghị lắc lắc đầu, vẻ mặt đầy đồng cảm.

"Ông xã...!anh là đang đứng về phe em hay về phe anh hai vậy? Anh muốn tạo phản có phải không?"

Mắt đẹp nhíu lại, Hoắc Khuynh Tư chiếu cái nhìn đầy hù doạ về phía chồng mình.

"Anh đã là người của em thì tất nhiên phải nghe theo em rồi! Anh vợ, là em cam tâm tình nguyện, không hề cảm thấy vất vả chút nào.

Thật đấy!"

Đàm Dịch Khiêm vẻ mặt đầy nghiêm túc nhìn về phía Hoắc Quân Nghị.

"Chồng em đúng là rất ngoan, mau...mau cúi đầu thấp xuống chút để em hôn anh cái nào! Chụt...."

"Đúng là...không biết mắc cỡ!"

Nhìn một màn vợ chồng em gái phô trương tình cảm như vậy, Hoắc Quân Nghị cảm thấy bản thân không phải là đối thủ, vì vậy liền xoay người đi về phía xe mà tài xế đang đậu gần đấy.

"Anh cũng mau lấy vợ đi, khi ấy sẽ không phải ganh tị với vợ chồng em nữa."

Thấy anh trai mình bỏ đi như vậy, Hoắc Khuynh Tư liền nói với theo.
Hôn nhân của anh trai cô bây giờ chính là chuyện lớn của Hoắc gia.

Từ bà nội tới ba mẹ, ai cũng mong ngóng hắn mau mau dẫn một cô gái về nhà.

Bước chân của Hoắc Quân Nghị bỗng chững lại vì câu nói kia của em gái.
Lấy vợ???
Lấy ai cơ chứ? Phụ nữ đối với hắn bây giờ chỉ là công cụ làm ấm giường, giúp hắn phát tiết.
Mấy người phụ nữ bò lên giường, quỳ gối dưới chân hắn không phải là đều vì có mục đích sao?

Còn hôn nhân thương mại? Hoắc thị không cần đến loại hôn nhân này! Hắn tự tin bản thân có đủ khả năng để đem Hoắc thị ngày càng phát triển lớn mạnh hơn nữa.

Trên đời này hắn ghét nhất chính là bị lừa dối.
Loại phụ nữ vì tiền tài, danh vọng mà bất chấp mọi thứ, dùng thân xác để đánh đổi hắn lại càng thêm khinh thường.
Trong đầu chợt hiện lên khuôn mặt khẩn trương xen lẫn hốt hoảng khi nãy của cô gái kia...chẳng phải cô ta cũng là một trong số những người phụ nữ tham lam thực dụng kia sao?


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui