Mấy ngày sau,
"Nghe nói hôm nay Hoắc tổng sẽ tới đây để tham dự buổi họp tiếp nhận lại công việc từ tổng giám đốc cũ của chúng ta đó.
Ôi, mình thật ganh tị với mấy vị trưởng phòng, có thể đường đường chính chính chiêm ngưỡng dung nhan đẹp trai như nam thần của Hoắc tổng!"
"Cậu đúng là háo sắc mà, tôi thì đang lo không biết mình có thể tiếp tục công việc ở đây không thôi?"
"Đúng vậy, công ty chúng ta sáp nhập vào Hoắc thị rồi, thì việc thanh lọc lại nhân viên cũng là điều dễ hiểu, cầu mong tôi sẽ không phải là người ra đi."
"Cậu không biết thời buổi bây giờ, nếu muốn có công việc tốt với thu nhập cao, một là phải có quan hệ, hai là phải có nhan sắc, còn năng lực thì...!để sau đi!"
"Hoắc tổng còn trẻ tuổi mà đã giữ chức tổng giám đốc của Hoắc thị, mình nghĩ anh ấy là người tài giỏi, sẽ coi trọng năng lực."
"Tôi cũng nghĩ giống cậu, a, không biết ở ngoài đời Hoắc tổng có đẹp trai lạnh lùng phong độ như trong hình không nữa? Tôi thật muốn thấy anh ấy ngoài đời, ôi, Hoắc tổng chính là chàng hoàng tử trong mơ bấy lâu nay của tôi đó!"
"Cô đừng mơ tưởng hão huyền nữa, Hoắc tổng có gia thế như thế nào cơ chứ? Chúng ta làm gì có cơ hội đặt chân vào hào môn."
"Nhưng theo mình biết là Hoắc tổng còn chưa có kết hôn a! Trên đời này cái gì cũng có thể xảy ra, ai cũng có cơ hổi để thay đổi cuộc đời mình."
"Vậy là các cô chưa đọc qua tin tức Hoắc tổng đã từng hẹn hò cùng minh tinh Đường San San rồi.
Hôn nhân hào môn có rất nhiều quy tắc, tôi nghĩ có khi họ đã kết hôn rồi cũng nên, chỉ là không cho báo chí tung tin lên thôi."
"A...có sao có sao? Kể cho tôi nghe với..."
"Này, các cô không cần làm việc nữa có phải không, mấy giờ rồi còn đứng đây tám chuyện vậy hả?"
Trưởng phòng bộ phận nhân sự vừa nhận được thông báo là tổng giám đốc mới đang chuẩn bị tới cổng công ty thì liền vội vã nhanh chân ra chào đón, nhưng lúc đi ngang qua phòng trà nước mà công ty dành cho nhân viên bất ngờ thấy một đám người tụ tập nói chuyện rôm rả thì liền quắc mắc cảnh cáo.
Trưởng phòng nhân sự họ Trương, vốn nổi danh là bà cô già khó tính lại thù dai, cho nên khi vừa lên tiếng lập tức khiến mọi người im lặng tản ra.
Khi nãy Hạ Tử Du vốn đang cầm lấy ly giữ nhiệt đi lấy nước, nhưng còn chưa tiến vào thì đã bị câu chuyện của mấy cô gái kia làm cho chú ý.
Cơ thể không tự chủ đứng gọn vào một góc, như kẻ nghe lén mà âm thầm nghe tiếp cuộc đối thoại.
Tới lúc trưởng phòng Trương đi tới đứng bên cạnh cô cũng không hề hay biết.
Tuy câu chuyện vừa rồi cô nghe chỉ là trà dư tửu hậu của dân văn phòng, cũng không phải là bí mật gì quan trọng nhưng khi bị người khác phát hiện hành động có phần lén lút của mình, Hạ Tử Du vẫn cảm thấy có chút xấu hổ, cúi thấp đầu đi về phòng làm việc, quên mất là ly nước vẫn trống rỗng.
Nhưng mới đi được mấy bước đã bị tình huống trước mắt làm cho ngây người.
Ở phía cửa chính, người đàn ông cao lớn, ngũ quan sắc nét, đôi mắt sâu thăm thẳm, sống mũi cao ngất, trên người mặc một bộ vest màu đen tiêu chuẩn được cắt may tinh xảo đang tiến vào, phía sau hắn là một đoàn người cung kính đi theo, vừa nói vừa đưa tay như chỉ dẫn, giới thiệu xung quanh.
Vị tổng giám đốc mới xuất hiện đầy hiên ngang như tướng quân dẫn binh ra trận.
Tuy khí chất lãnh đạm xa cách nhưng vẻ ngoài cực kỳ cuốn hút, mị lực chúng sinh như vậy khiến người khác không thể rời mắt, cứ mãi dõi theo.
Người đàn ông như Hoắc Quân Nghị, dù có làm bất cứ hành động, cử chỉ gì đi chăng nữa cũng đều như cảnh đẹp sinh động, dễ dàng hấp dẫn người nhìn, đàn ông thì hâm mộ ganh tỵ, còn phụ nữ thì mê muội đến ngẩn ngơ.
Qua bao nhiêu năm, Hạ Tử Du chỉ có thể cười khổ trong lòng thừa nhận rằng, mỗi lần nhìn thấy hắn, trái tim cô không thể kiềm chế được, liền bất giác đập vừa nhanh và mạnh.
Dưới sảnh chính của công ty chẳng mấy chốc có rất nhiều người, Hạ Tử Du mắt thấy đoàn người của Hoắc Quân Nghị đang tiến về phía thang máy gần chỗ mình đang đứng thì vội vàng lẩn người vào đám đông gần đấy, mí mắt hạ xuống không dám nhìn tiếp.
Có lẽ vì ánh mắt của các cô gái ở chỗ Hạ Tử Du đang đứng quá mức mãnh liệt khiến Hoắc Quân Nghị đang vừa đi vừa nghe cấp dưới báo cáo thoáng đưa mắt nhìn lướt qua.
Nhưng khi tầm mắt vô tình liếc tới thân ảnh như trốn tránh của cô gái kia, có chút ngạc nhiên xẹt qua, ngay sau đó khoé môi lạnh lùng bất giấc nhếch lên một đường cong hờ hững.
Mà những cô gái kia lại bị nụ cười như không cười của hắn khiến cho tinh thần bấn loạn, tới khi cửa thang máy đóng lại vẫn còn một đống ánh mắt ái mộ lưu luyến dõi theo.
———
Thu mua lại Thái Thịnh mới đầu không nằm trong kế hoạch của hắn, nhưng tình hình kinh doanh của công ty này khá tốt, lại đúng vào lĩnh vực mà Hoắc thị đang có dự định đầu tư vào cho nên lúc tổng giám đốc Thái Thịnh tung ra cổ phần, hắn liền nhanh tay nắm bắt.
Lúc này, ở phòng họp hội nghị của công ty Thái Thịnh, Hoắc Quân Nghị đang ngồi ở vị trí chủ trì, nghiêm túc nghe các, giám đốc, trưởng phòng của từng bộ phận báo cáo tổng kết tình hình kinh doanh, tiến độ của dự án hiện tại cùng phương án kế hoạch cho tương lai.
Trước mặt là một xấp báo cáo của từng bộ phận, Hoắc Quân Nghị vừa nghe vừa mở từng trang báo cáo ra xem xét, trên tay còn cầm cây bút máy khoanh tròn lại những điểm chưa rõ ràng.
Tới khi cầm lên báo cáo của bộ phận kế toán - lưu trữ dữ liệu, ở phía cuối trang giấy có ghi tên cùng số điện thoại của người làm thì đáy mắt vốn đang tập trung chợt loé lên tia sáng.
Thắc mắc khi vừa rồi nhìn thấy cô gái nhỏ kia liền được giải đáp.