Tổng Tài Vô Tình Yêu Anh Thật Đau Lòng FULL


Trái ngược với cảnh tượng cười đùa hạnh phúc kia, ở bên ngoài này, Hoắc Quân Nghị ngồi ở trong xe nhìn qua cửa kính nhà hàng mà Hạ Tử Du cùng Lâm Bách Phong đang dùng bữa, ánh mắt hắn trầm xuống, không khí xung quanh như muốn đóng băng lại.

Cô gái đáng chết, trong khi mấy ngày nay hắn bận rộn đi công tác, xử lý công việc ngập đầu, còn cô thì lại rảnh rỗi dám ở sau lưng hắn hẹn hò vui vẻ cùng người đàn ông khác!

///

Xe vừa dừng lại trước khu nhà mà Hạ Tử Du đang ở, Lâm Bách Phong rất galang liền bước xuống xe chạy qua bên kia mở cửa giúp cô.

"Tử Du, ngủ ngon."

"Ân, cảm ơn anh, anh cũng ngủ ngon."

Hạ Tử Du mỉm cười khẽ nói.

"Ừm, tạm biệt, em lên nhà trước đi!"

Lâm Bách Phong có chút nuối tiếc khi phải nói lời tạm biệt.

"Em muốn thấy anh lái xe đi, dù sao ở đây em cũng mang danh là chủ nhà, vậy chủ nhà phải tiễn khách về mới phải đạo lý chứ!"

"Em đúng là...miệng lưỡi càng ngày càng lợi hại, vậy...!anh về đây."

Lúc xe của Lâm Bách Phong rời đi, Hạ Tử Du mới xoay người bước vào trong.

Có lẽ trong đầu đang mải suy nghĩ về việc sẽ giả làm bạn gái Lâm Bách Phong vào cuối tuần này như thế nào để mọi người không nghi ngờ cho nên không phát hiện ra có một bóng người cao lớn đang đi theo phía sau.

Lên tới phòng, Hạ Tử Du tra chìa khoá mở cửa rồi bật đèn lên, khi cô đang chuẩn bị đóng cửa lại thì bất ngờ có một bàn tay thô to vươn tới ngăn cản lại.

"A"

Hạ Tử Du bị hành động này làm cho hoảng hốt, sợ hãi la lên.

Nhưng khi nhìn thấy khuôn mặt của người mới gây ra sự việc kia, cả người cô lập tức cứng đờ, mắt đẹp trợn to, run run nói:

"Hoắc...Hoắc tổng, sao...!anh lại ở đây?"

Sắc mặt Hoắc Quân Nghị u ám đến đáng sợ, hơi thở toả ra hàn khí, chậm rãi tiến lại gần Hạ Tử Du, lạnh lùng nhìn cô, giọng điệu đầy tra hỏi:

"Người đàn ông vừa nãy là gì của em?"

Cảm giác được nguy hiểm cận kề, Hạ Tử Du căng thẳng lùi về phía sau mấy bước.

Mắt thấy cô muốn trốn tránh, Hoắc Quân Nghị lập tức vươn tay ra kéo lại, mất kiên nhẫn mà gầm lên:

"Tôi đang hỏi em, nói!"

Cánh tay bị Hoắc Quân Nghị dùng lực nắm liền truyền đến đau đớn.

Đối diện với lời nói cùng hành động lỗ mãng của hắn, trái tim cô chợt co thắt từng đợt.

Người đàn ông này, đã quen thói ra lệnh và mọi người đều phải phục tùng hắn, mà cô cũng chỉ như một con rối, một thứ đồ chơi để hắn trút tức giận.

"Hoắc tổng, tôi nghĩ chuyện đó không liên quan đến anh?"

Nén lại đau đớn ở cánh tay, Hạ Tử Du ngước hai mắt đã ngấn nước lên nhìn hắn, nghẹn ngào nói.

Bàn tay nổi đầy gân xanh buông cánh tay Hạ Tử Du ra, nhưng rất nhanh sau đó liền nắm lấy cằm của cô nâng lên, buộc cô phải nhìn vào mắt hắn, môi mỏng khẽ nhếch, gằn giọng nói:

"Không liên quan thật sao? Thế hắn ta đã biết em từng làm tình nhân của tôi, từng biết em trên giường bị tôi chơi đùa như thế nào chưa? Hửm"

Hoắc Quân Nghị cảm thân bản thân mình điên thật rồi!

Chiều nay hắn có cuộc họp gấp về việc bàn giao tiến độ dự án mới ở công ty Thái Thịnh, tới khi họp xong thì cũng đúng giờ tan làm của nhân viên.
Lúc tài xế vừa đi ngang qua cổng công ty được một đoạn thì lại đúng lúc hắn nhìn thấy cô đang ngồi vào xe của ai đó, mà chiếc xe này trông rất quen mắt!

Thế là ma xui quỷ khiến thế nào hắn lại đột ngột bảo tài xế bắt xe về trước, còn mình thì lái xe theo sau chiếc xe kia.
Tới khi nhận ra người đàn ông đi cùng cô cũng chính là người mà hôm trước hắn nhìn thấy ở trước khách sạn thì trong lòng bừng bừng lửa giận, cảm giác như hắn đang đi bắt gian ngoại tình.

Hạ Tử Du cằm bị siết chặt, vừa đau vừa uất ức, hơi nước trong mắt như muốn trào ra nhưng cô vẫn cố gắng kiềm chế lại.

"Hoắc tổng, đó đã là chuyện của quá khứ, hiện tại tôi và anh chỉ còn liên quan tới công việc, vì vậy mong anh tự trọng."

Trên khuôn mặt anh tuấn cương nghị của Hoắc Quân Nghị bỗng hiện lên nụ cười lạnh, tay càng siết chặt cằm cô hơn, giọng nói như ma quỷ:

"Tự trọng? Hạ tiểu thư có tự trọng sao? Nếu có thì đã không nhận lấy tiền của tôi, nằm dưới thân tôi mà lấy lòng phục vụ, đã quên rồi sao? Hay hắn ta hiện đang là kim chủ mới của em?"

"Tôi và bác sĩ Lâm chỉ là bạn, anh đừng xúc phạm anh ấy như vậy?"

Hạ Tử Du không hiểu rốt cuộc hắn muốn gì, chỉ là ánh mắt sắc bén kia khiến cô sợ hãi.

"Hừm, chậc chậc, bảo vệ hắn ta như vậy? Thế đã lên giường cùng nhau chưa? Hắn ta đã từng sờ chỗ này, chỗ này, còn cả chỗ này của em chưa? Đồ phụ nữ lẳng lơ!"

Theo từng câu 'chỗ này, chỗ này', bàn tay của Hoắc Quân Nghị liền sờ lấy ngực, mông và âm hộ của Hạ Tử Du mà bóp mạnh.

Thân thể sợ hãi co rụt lại, nhưng cho dù cô có giãy dụa thế nào cũng không thể thoát khỏi sự khống chế của hắn.

"Không có, tôi và anh ấy không có làm những việc dơ bẩn đó.

Hoắc Quân Nghị, bỏ tôi ra, anh đừng bắt nạt người quá đáng."

"Dơ bẩn? Hừm...!vậy chẳng phải em nói chúng ta là đang làm việc dơ bẩn sao Hạ tiểu thư?"

Miệng của Hoắc Quân Nghị bất giác hiện lên vẻ tàn khốc, như thú dữ muốn ăn tươi nuốt sống con mồi trước mặt.

"Hoắc Quân Nghị, bỏ tôi ra...anh...anh muốn làm gì chứ?"

Nước mắt chảy dài trên khuôn mặt đã trắng bệch vì đau và sợ hãi, Hạ Tử Du càng giãy dụa điên cuồng hơn khi phát hiện ra trong đôi mắt đỏ ngầu của hắn toàn là dục vọng.

"Tôi muốn làm gì? Em nói thử xem?"

Ánh mắt tàn khốc của người đàn ông dừng lại trên khuôn mặt tinh xảo của Hạ Tử Du, xấu xa nói.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui