Tổng Tài Vô Tình Yêu Anh Thật Đau Lòng FULL


Ánh mặt trời buổi sáng len qua từng khe cửa sổ chiếu vào bên trong căn phòng nhỏ.

Trên chiếc giường, có người vẫn còn đang ngủ say giấc.
Chăn gối nhăn nhúm hỗn độn, mùi vị hoan ái vẫn còn nồng đậm tràn ngập quanh phòng, đủ để thấy đêm qua chủ nhân của nó có biết bao nhiệt tình cùng điên cuồng.

Bị ánh nắng chiếu thẳng vào mặt, mi tâm Hạ Tử Du vô thức khẽ nhíu lại, hai mắt mơ màng hé mở.
Vừa định giơ bàn tay lên che lại mắt thì liền cảm nhận được toàn thân ê ẩm khó chịu, tay chân cũng không còn chút sức lực.

Cô bị làm sao thế này? Chẳng lẽ bệnh rồi ư?

Nhưng chỉ mấy giây sau liền hoảng hốt mở to mắt, ngồi bật dậy.

Sau khi nhìn một lượt quanh phòng thì phát hiện chỉ có mình cô, còn người đàn ông kia...!không thấy bóng dáng đâu.

Mí mắt rũ xuống đầy thất vọng, chuyện này không phải trước đây luôn là như vậy sao? Khi phát sinh quan hệ xong người đàn ông kia sẽ luôn rời đi trước.
Trong mắt Hoắc Quân Nghị, cô chẳng qua cũng chỉ là công cụ để hắn phát tiết, cần thì đến, xong việc thì sẽ bỏ đi.

Đang ngồi ngẩn người suy nghĩ, chợt tiếng chuông điện thoại gần đó vang lên khiến cô giật mình bừng tỉnh.

Vội vàng vén chăn qua một bên bước xuống giường, nhưng vừa mới đứng lên đã lập tức ngã ngồi trở lại.
Chỗ kín truyền tới đau đớn, hai chân run rẩy, cả cơ thể trần truồng không có gì che đậy, khắp nơi toàn là dấu vết xanh đỏ, trên người dính nhớp, đến khi nhìn xuống chỗ lông mu còn đọng lại một ít tinh dịch trắng đục, khuôn mặt Hạ Tử Du liền đỏ bừng như muốn nhỏ máu.

Đêm qua lúc quan hệ, Hoắc Quân Nghị không có đeo bao bảo vệ, cứ thế mà chân chính tiến vào.

Bọn họ thậm chí còn làm rất nhiều lần, hắn không sợ cô sẽ mang thai con của hắn sao? Chẳng lẽ đối với những người phụ nữ khác hắn cũng như vậy?

Thật bẩn!

Chuông điện thoại mới ngừng lại tiếp tục reo lên, cho thấy người gọi rất kiên nhẫn hoặc đang có việc gấp cần tìm cô.
Xoa xoa thắt lưng nhức mỏi, sau đó lấy chiếc chăn quấn quanh người, nén lại đau đớn cùng khó chịu đi lại chiếc giỏ đang nằm dưới sàn nhà lấy điện thoại ở bên trong ra.

Nhìn thấy người gọi đến là trưởng phòng Lưu, Hạ Tử Du liền nhanh chóng ấn nút nghe.

"Này Tử Du, hôm nay em nghỉ hay sao mà giờ này còn chưa thấy có mặt ở công ty?"

Giọng của trưởng phòng Lưu có chút nghiêm túc vang lên.

A! Nhìn lại đồng hồ báo thức ở trên đầu giường, Hạ Tử Du mới nhận ra đã quá thời gian đi làm hơn một tiếng đồng hồ.

Trong lòng liền mắng bản thân một câu, sao cô lại quên mất là còn phải đi làm chứ!

"Chị Lưu, em xin lỗi, sáng nay có chút chuyện đột xuất không gọi điện báo cho chị trước được, bây giờ em sẽ tới công ty liền."

Hạ Tử Du áy náy, thấp giọng trả lời.

"Vậy em nhanh lên chút, công ty đang trong thời điểm nhạy cảm, nếu để bên phòng nhân sự biết được thì lại không hay."

"Ân, chị Lưu, em hiểu rồi, em sẽ cố gắng nhanh nhất có thể."

Vừa kết thúc cuộc gọi, Hạ Tử Du quên cả bản thân đang hết sức nhếch nhác lao nhanh vào nhà tắm vệ sinh lại cơ thể.

Cách đây hai ngày, mọi người ở công ty nhận được văn bản thông báo của tổng giám đốc về việc tập đoàn Hoắc thị sẽ tổ chức một vòng thi khảo sát về trình độ chuyên môn của nhân viên để sàng lọc lại nhân sự, nếu như ai không đạt đủ điểm thì sẽ bị cắt hợp đồng lao động, đồng nghĩa với việc bị sa thải do không đủ năng lực làm việc.
Còn nếu ai may mắn qua được vòng loại, sẽ được ký hợp đồng mới, với chức danh là nhân viên chính thức của Hoắc thị.

Khỏi phải nói chế độ đãi ngộ sẽ vô cùng tốt, là niềm mơ ước của biết bao nhiêu người.
Cho nên khi vừa nhận được thông tin này, lập tức gây nên một làn sóng ngầm, ai nấy cũng nơm nớp lo sợ, nhìn nhau với con mắt dè chừng hơn.

Hạ Tử Du trước đây dù sao cũng dùng thực lực của chính mình để thi tuyển vào Thái Thịnh, nhưng cô lại không có nhiều mối quan hệ, cũng không có người nâng đỡ, chỉ sợ nếu như không may nằm trong số những người phải ra đi thì...
Không, không được...cô còn rất nhiều thứ phải lo từ tiền lương mỗi tháng nhận được.

Cũng may bình thường cô luôn mặc đồ công sở bảo thủ, cho nên hôm nay cài cao nút áo sơ mi lên một nút để có thể che đi những dấu hôn mờ ám chắc cũng sẽ không ai để ý...

Nhanh lên chút, nếu còn chậm chân, cô sợ mình còn chưa kịp thi thì đã bị loại mất rồi!

———

Ngồi trên máy bay, Hoắc Quân Nghị vừa mới đóng lại màn hình laptop, mệt mỏi nhắm mắt, lấy hai ngón tay sẽ day day huyệt Thái Dương.

Đêm qua phóng túng quá độ, vừa mới ôm người đẹp trong lòng chợp mắt được một lúc thì đã bị tiếng chuông điện thoại làm tỉnh giấc.
Ai oán chửi tục một câu, nhưng số điện thoại của hắn vốn rất ít người biết, đã vậy còn gọi tới lúc trời còn chưa sáng, chắc chắn là có việc cực kỳ quan trọng.

Cánh tay đang ôm cô gái ngủ say trong lòng khẽ nới lỏng, nghiêng người qua một bên với lấy chiếc điện chiếc thoại đang nằm bên trong túi quần tây dưới sàn nhà.

Trên màn hình hiển thị tên người gọi là Jacky - giám đốc chi nhánh của Hoắc thị ở bên Mỹ.

Chân mày dày rậm của Hoắc Quân Nghị khẽ nhíu lại, vừa nhấn nút nghe thì phía bên kia ngay lập tức vang lên giọng nói có chút khẩn trương:

"Hoắc tổng, xin lỗi vì gọi điện đường đột cho ngài vào giờ này.

Việc điều tra trưởng phòng bộ phận marketing bí mật bán thông tin về dự án mới của công ty chúng ta cho công ty đối thủ đã có manh mối.

Hiện tại tôi đã thu thập đủ bằng chứng về giao dịch đó, còn xử lý như thế nào thì phải phiền Hoắc tổng đích thân qua đây rồi."

Kết thúc cuộc gọi, hai mắt Hoắc Quân Nghị bỗng trở nên thâm trầm lạnh lẽo, lá gan của tên trưởng phòng kia khá lớn, dám một mang đạp hai thuyền, xem ra hắn ta đã chán sống tử tế.

"Ưm..."

Tiếng rên khe khẽ bên cạnh khiến hắn chú ý, quay đầu qua nhìn.

Cô gái nhỏ đang xoay người, miệng nhỏ hé mở phát ra âm thanh khiến người ta nghĩ ngay tới mấy việc mờ ám.

Sau một lúc, dường như đã tìm được tư thế thoải mái nên lại chìm vào giấc ngủ như chưa có gì xảy ra.

Trên người của cả hai vốn không có mặc đồ, chỉ có chiếc chăn che phủ hờ hững bên trên.

Do khi nãy Hạ Tử Du cử động khiến chăn bị kéo xuống, từ phần eo trở lên đều lộ ra ngoài,

'Tiểu yêu tinh, ngay cả lúc ngủ cũng dụ dỗ người tới vậy!'

Hoắc Quân Nghị vừa định đem chăn kéo lên cho cô nhưng chợt khựng lại, bỗng nhiên hắn muốn lưu giữ lại khoảnh khắc này.

Điện thoại trên tay nhanh chóng vào chế độ camera, tuy không đủ ánh sáng nhưng chất lượng những tấm hình này lại không tệ!

Khoé môi khẽ nhếch, Hoắc Quân Nghị chưa bao giờ nghĩ, sẽ có ngày bản thân làm ra những hành vi lén lút, biến thái như vậy.

Trong điện thoại, ngoài tấm hình chụp chung cùng những người thân trong gia đình, Hạ Tử Du chính là cô gái duy nhất được hắn cố ý muốn lưu lại hình ảnh.

Nhìn lại thời gian trên điện thoại, tuy có chút không nỡ nhưng công việc gấp còn chờ hắn phải trực tiếp xử lý, vì vậy liền dứt khoát đem chăn đắp lại cho cô gái nhỏ rồi nhanh chóng mặc lại đồ rời đi.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui