Tổng Tài Xấu Xa Chỉ Yêu Vợ Mù


Lạc Hiểu Nhã tươi cười nhìn anh một cách thân mật, Hoắc Tùng Quân cũng tiếp nhận ánh mắt đó và cúi đầu mỉm cười Ông cụ Hoắc biết rõ Hoắc Tùng Quân đối với Lạc Hiểu Nhã như thế nào nên cũng chẳng kinh ngạc, thăng nhóc này cố tình đi học nấu ăn vì con gái nhà người ta, biết được khẩu vị thì có gì kỳ lạ.

Bố Hoäắc và mẹ Hoắc lại có chút ngạc nhiên, con trai trong mắt bọn họ luôn là một người lạnh lùng, kiêu ngạo, có lẽ anh còn chẳng biết rõ người trong nhà thích ăn món gì, nhưng lại có thể ghi nhớ khẩu vị của Lạc Hiểu Nhã một cách rõ ràng và tường tận như thế.

Hai người vừa quay đầu lại thì nhìn thấy màn tương tác giữa Lạc Hiểu Nhã và Hoắc Tùng Quân, hai người cùng nhau nở một nụ cười mang vui vẻ yên tâm trong bất đắc dĩ.

Một Hoắc Tùng Quân như thế này mới khiến bọn họ có một cảm giác sống động.

Hoắc Tùng Quân lúc trước vẫn ưu tú đấy, nhưng trên người vẫn luôn thiếu chút mùi vị của một con người, vì thế trông anh vô cùng tẻ nhạt, lạnh lùng.

Bên nhà họ Hoắc đang vui vẻ, hòa đồng bao nhiêu thì tâm trạng của An Bích Hà lại u ám bấy nhiêu.

Cô ta vừa lái xe, trong đầu vừa vô cùng hỗn loạn, lúc là những lời nói châm chọc của ông cụ Ngộ, lúc là sự bất lực và thất vọng của Ngô Thành Nam, lúc lại là mối nguy của nhà họ An, cô ta không thể nào bình tâm mà lái xe.

Cô ta khó khăn lắm mới đến được công ty nhưng lại đứng ở dưới lầu, chẳng dám đi lên Giờ đây, không một ai dám giúp đỡ bọn họ, nhà họ Ngô lại không đứng về phe bọn họ, toà nhà tập đoàn An thị này sớm muộn cũng sẽ thuộc về người khác, không còn thuộc về nhà họ An nữa.

An Bích Hà càng suy nghĩ, cô ta càng nắm chặt nắm đấm, sự buồn chán đột nhiên dâng lên trong lòng cô ta.

Cô ta không đi lên lầu, thay vào đó lại rẽ vào một góc và chuẩn bị đi dạo xung quanh một vòng để suy nghĩ đối sách giúp tập đoàn An thị chết đi sống lại, có thể khiến Hoắc thị không tiếp tục chống đối An thị, tha cho bản thân cô và nhà họ An.

An Bích Hà đi trên phố một cách không mục đích, dường như có một bóng đen đang bao trùm lấy cô ta, toàn thân mang theo sự xui xẻo khiến người khác chẳng dám tới gần.

Cô ta cũng chẳng biết bản thân đã đi đến đâu, đột nhiên bên tai truyền đến một giọng nói vừa dịu dàng vừa ngọt ngào.

“Khang, tiệm này có phải rất ngon không, em không nói sai chứ!”
Lời nói người đó vừa dứt liền truyền tới một giọng nói mà An Bích Hà không thể quen thuộc hơn: “Đúng thế, ngon tuyệt, đặc biệt là món xà lách cá ngừ ấy, nước sốt chua ngọt vừa miệng, độ đàn hồi của thịt cá cũng vô cùng tinh tế, phối hợp với nước sốt, không hề ngán tí nào..”
An Bích Hà liền đột ngột ngẩng cao đầu, nhìn sang hướng giọng nói ấy thì bắt gặp An ‘Vu Khang đang nắm lấy tay của một người phụ nữ đi ra từ nhà hàng, Quan hệ của hai người vô cùng thân mật, người phụ nữ đó tựa vào bên cạnh ông ta, cô †a có làn da trắng ngần, gương mặt tinh xảo, cách ăn mặc đều toát lên vẻ dịu dàng, nữ tính.

Lúc này, cô ta đang ngẩng đầu và nhìn lấy An Vụ Khang với đôi mắt mến mộ, sùng bái An Vu Khang cũng rất tận hưởng ánh mắt đó, sắc mặt hồng hào mà cúi đầu trò chuyện với người phụ nữ kia, dáng vẻ ấy nhãn nại và ôn hoà hơn gấp trăm lần đối với mẹ con An Bích Hà.

An Bích Hà nắm chặt lấy túi xách, ánh mắt đỏ ngầu nhìn lấy hai người kia.

Bố đã ngoại tình, ông ta lại có một người phụ nữ khác: An Bích Hà vẫn luôn biết rõ tình cảm của bố mẹ không được tốt lãm, đôi lúc bố phải xã giao ở bên ngoài, cũng khó tránh khỏi việc có một người phụ nữ khác, nhưng cô ta thật sự không ngờ được An Vu Khang lại cưng chiều người phụ nữ kia đến thế Hôm nay nói chuyện điện thoại với mẹ, cô ta mới biết chuyện bố đã không về nhà mấy ngày liền, nhìn bộ dạng thân mật đó của ông †a và người phụ nữ kia, chắc chắn mấy ngày này hai người họ ở bên cạnh nhau.

Hôm nay, công ty xảy ra chuyện lớn như thế, cô ta gấp gáp tìm kiếm An Vu Khang khắp.

nơi và chạy đến nhà họ Ngô tìm kiếm sự giúp đỡ, lại bị sỉ vả một phen rồi đuổi ra ngoài.

Cô ta cố gắng hết sức vì công ty nhưng An Vu Khang lại ở thời khắc quan trọng này mà đi hẹn hò với người tình.

Từ đầu đến cuối không hề có một chút cảm giác rủi ro.

An Bích Hà càng nghĩ càng tức giận, trực tiếp cầm túi xách xông lên trước mặt hai người, cô ta chẳng nói lấy một lời mà cầm lấy túi xách đánh lên người Sở Hân.

“Con đàn bà đê tiện, hồ ly tinh, phá hoại hôn nhân của người khác.

Cô có biết người đàn ông bên cạnh mình đã có vợ con rồi không, con đàn bà đê tiện..


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui