Tổng Tài Yêu Công Tử

Tư Lạc không biết mình về đến nhà như thế nào, đặt ngón tay lên trên môi, nghĩ đến nụ hôn vừa rồi cậu không khỏi đỏ mặt, nụ hôn kia là dừng lại lúc nào? Cậu chỉ biết là cậu mơ mơ hồ hồ tựa vào trên người Diễm, được Diễm ôm đến ghế phó lái, mơ mơ hồ hồ nghe Diễm nói anh có tiệc rượu phải tham gia, sau đó chính là hiện tại, cậu nằm ở trên giường.

Đúng rồi anh dường như còn bảo ngày mai sẽ tới đón cậu đi ra ngoài chơi, ừm, không biết đến chỗ nào chơi nhỉ?

Buổi sáng khi ánh nắng xuyên thấu qua bức rèm mỏng chiếu vào trên mặt, lông mi Tư Lạc giống như phiến quạt nhỏ chậm rãi mở ra, nhìn đồng hồ, miễn cưỡng rời khỏi giường, nhìn bộ đồ trên người mình, lông mày đẹp khẽ nhíu lại, ngày hôm qua như thế nào liền ngủ, đi đến phòng tắm nhìn khuôn mặt nhỏ nhắn tinh xảo trong gương nở nụ cười.

Cha Lương thấy con út của mình xuống lầu bèn gọi, “Ăn sáng đi.”

Hôm nay cha Lương và mẹ Lương còn có anh trai đều giống nhau, vô cùng hưng phấn, Tư Lạc cảm giác bọn họ nhất định là có chuyện muốn nói, kinh nghiệm nói cho cậu biết khẳng định không phải chuyện gì tốt, cậu quyết định tốc chiến tốc thắng nhanh chóng chuồn đi, nhưng chưa đợi cậu kịp chạy chợt nghe cha Lương mở miệng: “Tư Lạc, ngày hôm qua con gọi điện thoại cho ba nói muốn có một nhà hàng là chuyện gì?”

Lương Tư Lạc căng thẳng trong lòng, cậu không thể nói ra chân tướng, ba mẹ còn có và anh trai bình thường giữ gìn thanh danh gia đình như vậy, nếu nói ra sự thật vậy Trương gia hẳn sẽ không còn đường sống, cậu chỉ là muốn giáo huấn hắn một chút, cậu cũng không muốn triệt hết đường sống của họ.

Nghĩ vậy cậu xác định càng không thể nói, sau khi hạ quyết tâm, khuôn mặt nhỏ nhắn khẽ cười: “Hi hi, ba à, con đã hai mốt rồi, con muốn thử tự quản lý nhà hàng, làm ăn tốt chúng ta có thêm một nhà hàng nữa, làm không tốt thì coi như rèn luyện một chút, đến lúc đó có mọi người cùng anh hai hỗ trợ thêm, sau này sẽ có kinh nghiệm hơn.”

“Ừ. Ý tưởng này không tồi, nhưng con sao lại xem trọng nhà hàng cơm Tây kia, nếu như là rèn luyện thì nhà hàng đó có phải là hơi lớn rồi không?”

“Sao có thể chứ? Đối với người khác là lớn, nhưng đối với sản nghiệp của nhà ta vẫn quá nhỏ, tìm cái quá nhỏ con sẽ không cần.”

Tư Lạc thấy ba vẫn có chút do dự, quay đầu nhìn về phía mẹ: “Mẹ, con thích nhà hàng đó, con thích nhất nhà hàng đó mà~”

Mẹ Lương ngồi xem bộ dạng này của con trai thật không chịu được: “Được rồi. Lớn như thế còn làm nũng.” Quay đầu nói với cha Lương: “Tại Thiên, tiểu Lạc thích thì cho nó đi, không phải chỉ là một nhà hàng nhỏ thôi sao, ông nếu không làm được thì tự tôi làm. ”

Lương Tư Diệu ở bên thêm mắm thêm muối: “Đúng đó ba, tiểu Lạc thích thì tặng cho nó đi, bằng không để người khác biết nhị công tử Lương thị coi trọng một nhà hàng nhỏ lại không có được, thật mất mặt.”

Ba người ba đôi mắt trông mong nhìn cha Lương, ông cuối cùng đành cười lắc đầu, “Mẹ con bà cứ nuông chiều nó đi, được rồi, hai ngày nữa tới công ty nhận thứ con muốn.”

Cha Lương tựa như nghĩ tới điều gì tiếp tục nói “Tư Diệu này, ngày hôm qua tới tiệc rượu có thu hoạch được gì không?”

Tư Lạc vừa nghe chuyện của mình đã thành công, thở một hơi yên tâm từ từ ăn bữa sáng, Lương Tư Diệu nhìn người cha khôn khéo của mình, đáp: “Vâng, cũng không tệ lắm, tổng giám đốc Lý của Hoa Thiên muốn tới thăm ba đó.”

“Khụ, khụ, khụ” Xấu hổ ho mấy tiếng: “Ba là hỏi cảm giác của con. Người đó có phù hợp hay không.”

Tư Diệu sửng sốt lập tức vừa cười vừa nói: “Ba à, không phải ý ba muốn hỏi con thấy người kia có hợp với tiểu Lạc không đó chứ? Ha ha ha, có hợp hay không cũng không chắc người ta sẽ thích nam đâu.”

____


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui