Tra Công Biến Miêu Ký



Editor: Tiểu Ma Bạc Hà

"17200934_1870322153252476_601070664558638268_n"

Hai người cứ thế trốn trong nhà ngọt ngọt ngào ngào, cảm giác cực kì không tệ, tối cùng nhau ngủ, đến sáng, trừ những lúc ăn cơm thì phần lớn thời gian của hai người đều đành cho phòng sách, mỗi người một máy tính, ai làm việc của người đó, đôi lúc ngước đầu lên là có thể thấy đối phương đang ở ngay bên cạnh.

Văn Thanh nhớ tối nay bảy giờ có hoạt động trên YY nên sau khi ăn cơm xong cậu đã ngồi sẵn trước màn hình máy tính trong phòng sách chuẩn bị đăng nhập, tất nhiên nhà Bạc Vị Nam chẳng thiếu tai nghe và mic tốt, cậu đã chuẩn bị xong xuôi, chỉ còn chờ đến giờ.

Vở kịch《Hoa thần》lần này rất thành công, tối nay trên YY có không ít người, YY của chủ dịch thụ là Văn Thanh cùng với YY của chủ dịch công là CV Trường Hà giống nhau, màu vàng.

Tuy tối nay là buổi phỏng vấn của《Hoa thần》nhưng có lẽ gần đây Văn Thanh vừa công khai quan hệ với Bạc Vị Nam nên cậu rất được mọi người chú ý, YY luôn có người gõ bình luận hỏi những vấn đề liên quan đến cậu và Bạc Vị Nam.

MC tối nay là một em gái rất hoạt bát, cô ấy cũng hơi tò mò về chuyện của Văn Thanh và Bạc Vị Nam, nhưng vì chủ đề chính của hoạt động tối nay nên cô không thể hỏi trực tiếp, chỉ có thể hỏi vòng vo.

MC: “Không biết mọi người nghe đoạn diễn H của Thanh Ảnh Sama và Trường Hà Sama trong《Hoa thần》xong thì có cảm giác gì?”

Bình luận của mọi người bay lên vèo vèo, có mấy lời nhắn chỉ kịp nhìn lướt qua trước khi những bình luận khác vượt lên, nhưng phần lớn mọi người đều nói cùng một nội dung như là mạnh, hoặc là chảy máy mũi.

MC cười hì hì: “Xem ra tất cả mọi người đều cảm thấy rất bất ngờ và thích thú với đoạn H kia! Vậy xin mời hai nhân vật chính của chúng ta nói vài lời nhận xét về đoạn H đó đi!”

Đầu tiên, Trường Hà nói về ý kiến của anh. Anh nói trước đó anh đã thu âm xong, cũng đã nộp lên rồi nhưng sau đó đoạn của Văn Thanh quá mức ngọt ngào và gợi cảm nên đoạn của anh bị tổ đạo diễn đồng loạt ghét bỏ, trả về bảo anh ghi lại một lần nữa làm anh sầu não muốn chết.

Giọng Trường Hà lành lạnh, tính anh lại hài hước nên anh chỉ cần nói qua loa một đoạn đã có thể chọc cười mọi người.

MC lại hỏi sang Văn Thanh: “Đến lượt Thanh Ảnh Sama rồi, có điều MC muốn có thêm chút phúc lợi, tôi muốn hỏi Thanh Ảnh Sama một chút, không biết anh diễn một đoạn H ướt át như thế với Trường Hà, Bạc Tình Sama có ghen không?”

MC vừa dứt lời, toàn bộ khung bình luận gần như nổ tung, các loại bát quái ùn ùn kéo đến.

Văn Thanh cười cười, cậu nhớ đến cách mà đoạn H đó được ghi âm, lúc đó cậu không tìm được cảm giác, mãi đến khi Bạc Vị Nam gọi cho cậu xong thì đoạn H này mới xuất hiện.

“Tôi nghĩ anh ấy sẽ không ăn giấm đâu.” Văn Thanh chỉ nói một câu đơn giản như thế, nhưng giọng nói có ý cười kia lại cho người ta biết tâm trạng cậu đang rất tốt.

Buổi trực tiếp có nhiều người hâm mộ như thế, tất nhiên họ sẽ không dễ dàng buông tha cho Văn Thanh, một loạt các loại bình luận kích động hiện lên ào ào.

Văn Thanh đành phải nói thêm hai câu nữa, có điều cậu chỉ nói về một chút ý tưởng lúc ghi âm, tránh đi chuyện của cậu và Bạc Vị Nam.

Đúng lúc đó, cửa phòng sách được mở ra, Bạc Vị Nam vừa vào cửa nói: “Bảo bối, tôi rửa chén xong rồi.”

Văn Thanh đang nói lập tức dựng lông, luống ca luống cuống vội vàng tắt chế độ nói chuyện tự do trên YY: “&nbsp, a a a, giọng anh lọt vào rồi!”

Bạc Vị Nam nhìn lướt qua màn hình, sau đó bước tới, đưa tay giữ lấy tay Văn Thanh: “Lọt vào cũng không sao, đừng đóng.”

Toàn kênh YY lặng im không một tiếng động, chỉ còn tiếng lộp cộp chẳng biết đang làm gì phát ra từ phía Văn Thanh, toàn bộ khung bình luận đã bị tê liệt ngay khoảnh khắc giọng của Bạc Vị Nam xuất hiện, vì người muốn lên tiếng rất nhiều nên những người có đường mạng không tốt bị đá thẳng ra ngoài.

MC như tỉnh lại từ giấc mộng, không ngờ hôm nay lại diễn ra một tuồng kịch như thế, cô ấy vội vàng đốt nóng không khí: “Ai da, tôi vừa nghe lầm à, sao tôi lại nghe thấy giọng của Bạc Tình Sama thế này?”

Bạc Vị Nam ngồi xuống cạnh Văn Thanh, bộ dạng rất bình thản: “Chào MC, chào mọi người.”

Giọng nói trầm thấp của Bạc Vị Nam vừa vang lên, kênh trực tiếp gần như bùng nổ, đến quản lý cũng bị đá ra ngoài, khó khăn lắm mới chen vào được, động tác đầu tiên chính là cấm những người không phải quản lý và staff gõ chữ lên tiếng, sau đó tình hình mới tạm được không chế.

Văn Thanh ngạc nhiên nhìn Bạc Vị Nam, trừng mắt dùng khẩu hình miệng ra dấu hỏi anh muốn làm gì.

Bạc Vị Nam nghiêng đầu cười với cậu, sau đó cầm tay Văn Thanh đặt vào tay mình.

Giọng của MC trở nên kích động: “A, chẳng lẽ gần đây Bạc Tình Sama là hội viên VIP của hãng hàng không rồi à? Nếu tôi không nhìn lầm, giọng của Bạc Tình Sama truyền tới từ chỗ của Thanh Ảnh Sama!”

Bạc Vị Nam vuốt ve tay Văn Thanh: “Đúng vậy, bởi vì bây giờ hai người bọn tôi đang ở cùng nhau.”

Câu đầu tiên Bạc Vị Nam nói khi bước vào MC có nghe thấy và cũng nghe hiểu nên cô bắt đầu trêu chọc: “Vậy bây giờ Bạc Tình Sama đang làm anh công ngoan ngoãn rửa chén à?”

Bạc Vị Nam cười cười: “Tôi không rửa thì em ấy phải đi rửa nên cứ để tôi làm thì tốt hơn.”

MC chỉ định nói đùa, cô không ngờ Bạc Vị Nam lại nghiêm túc trả lời: “Bây giờ hai người đang sống cùng nhau à?”

Bạc Vị Nam vẫn rất thẳng thắng: “Ừm, sống cùng nhau.”

Dường như MC đã quên mất chủ đề của tối nay là gì, cô hỏi Bạc Vị Nam từ câu này sang câu khác: “Bạc Tình Sama quá can đảm, nói thẳng ra vậy luôn! Gần đây mọi người vẫn đang bàn luận về chuyện tình cảm của hai người, anh có tiện tiết lộ cho mọi người một chút không?”

Vì Bạc Vị Nam đột nhiên nhảy vào buổi phỏng vấn trực tiếp nên số người tham gia vào kênh tăng không ngừng, trực tiếp trên diễn đàn và weibo cũng lần lượt được mở ra.

Bạc Vị Nam liếc mắt nhìn Văn Thanh một cái, cậu cúi đầu, trông cực kì căng thẳng.

Bạc Vị Nam nghĩ nghĩ, anh nói: “Cảm ơn mọi người đã quan tâm, bây giờ hai người bọn tôi đang ở cùng nhau, là quan hệ yêu đương.”

MC: “Trước đây có tin đồn rằng Thanh Ảnh Sama theo đuổi anh, chuyện đó có thật không?”

Bạc Vị Nam nở nụ cười, nói: “Mọi người cảm thấy thế nào, tôi là người thích em ấy trước, tôi là người theo đuổi em ấy.”

MC hơi ngạc nhiên, dù sao cô cũng có nằm vùng trong nội bộ nên có nghe nói chút ít, tuy vẫn còn nhiều vấn đề muốn hỏi nhưng liên quan đến chuyện riêng tư của người khác cô cũng không tiện mở miệng.

Bạc Vị Nam biết MC muốn hỏi cái gì, anh thẳng thắng nói: “Trước đây lúc tôi không có ở trong nước, trên diễn đàn từng xuất hiện hai bài đăng rất được chú ý, tôi có xem và cảm thấy rất buồn cười, tôi không đáp lại vì tôi đang chờ một dịp nào đó chính thức nói rõ toàn bộ.”

Bạc Vị Nam ngừng lại một lát, anh nói tiếp: “Người trên ảnh đúng thật là em ấy, nhưng nội dung hoàn toàn không như những gì người khác đang nghĩ, người kia chính là đồng nghiệp của em ấy, tôi cũng có quen biết, nên chuyện vượt tường hay không vượt tường chẳng qua chỉ là tin đồn. Còn một bài đăng khác nói tôi và em ấy chỉ là một CP trên mạng, nói em ấy hoàn toàn không có được sự thừa nhận của tôi, hôm nay dưới sự chứng kiến của người người ở đây, tôi công khai thừa nhận quan hệ của tôi và em ấy.”

Văn Thanh kinh ngạc ngẩng đầu lên, trong mắt có cả vui mừng và cảm động, cậu không ngờ Bạc Vị Nam lại nhìn thấy hai bài đăng đó, hơn nữa còn nhớ đến tận bây giờ, dưới tình huống này, trước mặt nhiều người như thế công khai thừa nhận quan hệ của hai người bọn họ.

Bạc Vị Nam nghiêng người hôn lên hai má Văn Thanh, sau đó nói vào mic: “Lấy mất thời gian phỏng vấn của mọi người, thật ngại quá, tôi không nói nữa, mọi người tiếp tục.”

MC hiểu rồi, tối nay Bạc Vị Nam muốn dùng buổi phỏng vấn của Văn Thanh, thuận tiện công khai quan hệ của hai người bọn họ, đặt một dấu chấm hết cho hai bài đăng kia.

Những vai diễn Bạc Vị Nam từng nhận trước kia đều là mấy vai cặn bã, bên ngoài có tin đồn bản thân anh cũng là một người rất bạc tình, vậy nên cả MC và những người có liên quan chẳng ai có thể ngờ Bạc Vị Nam lại là một người chung tình, công khai xác nhận quan hệ với một người như thế.

Giọng của MC rất kích động: “Tối nay Bạc Tình Sama đã cho chúng ta một bất ngờ cực lớn, bây giờ chúng ta hãy tiếp tục buổi phỏng vấn của [Hoa thần] thôi nào.”

Văn Thanh vẫn đang chìm trong sự rung động mà Bạc Vị Nam vừa tạo ra, cuối cùng, buổi phỏng vấn kết thúc thế nào cậu cũng không biết.

Sau khi tắm xong Văn Thanh cứ ngơ ngác, ngẩn người ngồi ngốc ở đầu giường, mãi đến khi Bạc Vị Nam ngồi xuống bên cạnh cậu mới lấy lại tinh thần.

Bạc Vị Nam đưa tay sờ mái tóc mềm mại của Văn Thanh, hỏi: “Em đang nghĩ gì mà nhập tâm thế?”

Văn Thanh nhìn thẳng vào mắt anh, trong mắt là vầng sáng dịu nhẹ, chủ động nhích đến gần: “Cảm ơn anh.”

Bạc Vị Nam ôm lấy cậu: “Cảm ơn tôi làm gì, đó là chuyện phải làm mà.”

Mũi Văn Thanh ê ẩm, từ khi ở cùng Bạc Vị Nam, anh đã tạo cho cậu rất nhiều ngạc nhiên, thỉnh thoảng cậu lại có cảm giác không thực tế.

Bạc Vị Nam cúi đầu dụ dỗ: “Tối nay tôi làm tốt lắm đúng không?”

Văn Thanh gật đầu: “Ừm!”

Bạc Vị Nam tiếp tục nói: “Em có cảm động không?”

Văn Thanh đáp: “Có!”

Bạc Vị Nam cười hì hì: “Vậy tôi có nên được thưởng không?”

Văn Thanh ngây người, sau đó cậu cảm thấy có một cánh tay trên eo mình đang chậm rãi di chuyển xuống dưới, Văn Thanh lập tức hiểu ra.

Bạc Vị Nam chậm rãi đặt cậu lên giường, cẩn thận hôn xuống, một tay khác nhanh nhẹn lột sạch cả người cậu.

Bạc Vị Nam tiếp tục kiên nhẫn và dịu dàng chờ rồi lại chờ, đỡi đến lúc Văn Thanh động tình cả người nằm xụi lơ anh mới chậm rãi cho bản thân đi vào.

Vật to cứng và thô ráp va chạm trong huyệt động chặt chẽ của Văn Thanh mang đến từng cơn run rẩy, Bạc Vị Nam bế Văn Thanh đặt cậu ngồi lên người mình, tiếp tục lên lên xuống xuống lấy ra cắm vào.

[Vật thô dài chạm đến tận cùng, Văn Thanh nằm trên vai Bạc Vị Nam không nhịn được nức nở ra tiếng.]

Bạc Vị Nam vuốt ve tấm lưng trần của cậu: “Bảo bối, chúng ta làm lại tư thế lần trước vẫn chưa làm xong nhé.”

Tốc độ mỗi lúc một nhanh, tiếng rên rỉ bị lực va chạm phá thành từng mảnh nhỏ, làm cả người Văn Thanh bị nhấn chìm trong mê loạn.

Đầu nhũ bị anh trêu chọc, Văn Thanh liên tục ưm a rên lên, dựng thẳng, vật cứng kia không ngừng cọ xát vào điểm nhạy cảm của cậu, Văn Thanh gần như tan rã, chẳng biết bao lâu, huyệt nhỏ co rút lại, cuối cùng cũng chạm đến đỉnh điểm.

Bạc Vị Nam vẫn chưa bắn, sau khi Văn Thanh bắn ra anh cũng thả chậm tốc độ của mình, cậu thoải mái phát ra từng chuỗi tiếng rên mỏng manh.

Bạc Vị Nam cắn nhẹ vành tai cậu, ngọt ngào dụ dỗ: “Bảo bối, chúng ta đổi sang nơi khác tiếp tục được không?”

Đầu óc Văn Thanh vẫn chưa rút ra khỏi sự vui sướng vừa này, nghe Bạc Vị Nam nói như thế, cậu cũng ừ một tiếng theo bản năng.

Bạc Vị Nam đỡ lấy mông Văn Thanh, tiện tay cầm lấy cái áo ôm cậu đi tới phòng tắm.

Bạc Vị Nam sợ Văn Thanh bị lạnh nên anh trải quần áo lên mặt đá cẩm thạch của bồn rửa rồi mới đặt cậu xuống, để cậu quay lưng về phía anh nằm úp sấp lên đó.

Phía trên bồn rửa mặt là một mặt gương, Văn Thanh mơ mơ màng màng mở mắt ra, nhìn thấy cả người cậu trần truồng bị Bạc Vị Nam đè xuống thì tỉnh táo lên không ít.

Đang tính mở miệng nói chuyện thì phía sau cậu bị một vật cứng đẩy vào, chiếc túi chạm vào mông cậu tạo nên chuỗi âm thanh ba ba réo rắt, hình ảnh phản chiếu trên gương cho Văn Thanh biết mặt cậu ửng hồng thế nào, bị Bạc Vị Nam mạnh mẽ đè xuống thế nào.

Dục vọng và nhục nhã cùng nhau đánh úp lại, Văn Thanh hoàn toàn không thể chịu nổi, cậu chống tay muốn đứng dậy nhưng lại làm vật cứng phía sau chạm vào sâu hơn.

Bạc Vị Nam phát ra một tiếng thở dài thõa mãn, anh vòng tay ôm Văn Thanh vào lòng, không ngừng gọi bảo bối.

Văn Thanh hoàn toàn không dám nhìn hình ảnh phản chiếu trong gương, cảm giác xấu hổ gần như đánh gục cậu, đôi mắt ngập nước kia dần xuất hiện ánh lệ: “Vị Nam…… A…… A a a……”

Có vẻ Bạc Vị Nam hiểu được suy nghĩ trong lòng cậu, anh cúi đầu in lên lưng cậu những nụ hôn nóng bỏng.

Văn Thanh lắc đầu thật mạnh: “Vị Nam…… Đừng…… Không phải ở đây……”

Bạc Vị Nam vuốt ve hai điểm trước ngực Văn Thanh, anh ghé vào tai cậu trầm giọng nói: “Lần sau tôi sẽ cho người đặt một cái gương lớn ở đây, cái gương này quá nhỏ, chỉ thấy được nửa người trên.”

Cả trên và dưới đều bị kích thích, huyệt nhỏ của Văn Thanh co rút từng cơn, hai chân chẳng thể chịu nổi bắt đầu run run: “Ư ư…… Vị Nam….. Không nên ở nơi này……”

Cảm giác nhục nhã tột độ vào lúc này lại mang đến tác dụng kích tình, Văn Thanh chẳng thể kiên trì bao lâu lại bắn ra một lần nữa.

Bạc Vị Nam ra sức rút ra xuyên vào thêm vài lần, rốt cuộc cũng phóng ra trong cơ thể Văn Thanh.

Bạc Vị Nam yêu thương ôm hai má Văn Thanh hôn hôn: “Bảo bối đừng khóc, em như thế tôi đau lòng muốn chết.”

Không biết Văn Thanh đã rơi nước mắt từ lúc nào, Bạc Vị Nam rút nam tính của mình ra, ôm lấy Văn Thanh ngồi vào bồn tắm.

Dòng nước ấm nhẹ nhàng lượn lờ quanh hai người tạo cảm giác an ủi, Văn Thanh dần ngừng khóc, cổ họng cậu khàn khàn: “Đồ đểu…… Đồ đểu……”

Bạc Vị Nam liên tục xin tha: “Được rồi, tôi là đồ đểu, em đừng khóc, đừng khóc……”


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui