"Lão đại! Chúng ta không đánh hả?" Một tiểu đệ hỏi ra thắc mắc của mình.
"Đánh cái gì mà đánh, còn nữa, tao là lão Nhị, chị Lộ mới là lão đại, từ hôm nay trở đi Hỏa Hải này liền thuộc về chị Lộ!"
Niệm Mị ánh mắt ôn hòa đảo qua người đàn ông bên cạnh, trong mắt hắn ta không có phẫn nộ, chỉ có bội phục!
Thật tốt, rất biết nhìn xem thế cục!
Một tháng trước khi cô tự mình rời khỏi Ngũ gia liền gặp được một đám cướp, cô đem mấy người định đánh cướp đoạt vài thứ rồi liền tới thành phố H.
Dưỡng thương được nửa tháng cô liền bắt đầu lăn lộn trong hắc đạo ở thành phố này.
Vừa mới bắt đầu cô đi phá một quán bar, sau đó lại một người một mình đấu mấy cái bang phái, toàn bộ thu phục, nếu gặp được một bang phái không phục, Niệm Mị liền trực tiếp diệt cái kia giúp luôn!
Người nột! Muốn nhìn xem thanh thế, không có thực lực thì còn giả cứng rắn quỷ gì?
Cô cũng không phải là kẻ biết thưởng thức những kẻ gọi là có cốt khí không có thực lực lại còn kiên trì.
Có cốt khí thì có thể, nhưng mà không nhìn rõ thế cục thì không thể trách cô được!
Thành phố H và thành phố F cách nhau rất gần, nó là thành phố lớn nhất cả nước, cho nên Niệm Mị muốn từ nơi này bắt đầu, sau đó phát triển đến thành phố F.
Tuy rằng cô có thể trực tiếp ở thành phố F phát triển, nhưng mà nếu cô ở nơi đó phát triển thì không phải sẽ ảnh hưởng đến Trương Chiếu Thiên sao? Hiện tại Ngũ Lộ mới chỉ bị tra tấn chỉ hơn một tháng mà thôi!
Cô hẳn là chừa một chút thời gian cho Trương Chiếu Thiên với Ngũ Lộ mới đúng, cuối cùng thì dù sao cơ hội để bọn họ đơn độc ở chung cũng không hề dễ tìm!
Thành phố H rất lớn, hiện tại Niệm Mị dùng nửa tháng để thu phục sáu phần thế lực hắc ám ở nơi này.
Tuy nhiên tiếng tăm của chị Lộ cũng bắt đầu bùng lên, có thể làm Niệm Mị bớt được một ít việc, như vậy liền đủ rồi!
Thu phục Hải Hỏa, Niệm Mị chỉnh đốn một chút, sau đó mới rời đi.
...
Thành phố F, cha Ngũ mẹ Ngũ đang ngồi trên sofa phòng khách.
Mẹ Ngũ đôi mắt vô thần, sắc mặt tái nhợt.
Cha Ngũ đáy mắt là một mảnh đen tối, sắc mặt cũng không hề tốt.
Một tháng trước đứa con nhỏ gái mất tích đã trở lại, sau đó đứa con gái lớn của ông ta lại mất tích.
Tìm một tháng cũng không nghe được một tin tức của con gái lớn, cha Ngũ mệt mỏi xa xôi ấn đường của mình.
Ông ta đi tìm Thư Vũ, muốn để hắn hỗ trợ tìm Ngũ Lộ, nhưng mà ngay cả mặt Thư Vũ ông ta cũng chẳng hề nhìn thấy.
Không tìm được con gái lớn của mình, ông ta cũng chỉ có thể đi tìm đứa con gái nhỏ.
Nhưng mà lại nghĩ đến những vết thương đầy người nó mà tháng trước mình đã thấy, cha Ngũ cũng không biết đứa con gái chẳng làm nên trò trống này của mình còn có thể lời mình như trước kia nữa hay không.
Trước kia ông ta yêu thương nó, nó cũng rất nghe lời mình nói.
Chỉ là khi nó mất tích, ông ta lại không hề tận tâm đi tìm, có lẽ nó đã sớm ly tâm đối với mình rồi!
Ông ta chỉ có hai đứa con, đều là con gái.
Không tìm thấy đứa con gái lớn, ông ta cũng chỉ còn lại đứa con gái nhỏ, ông ta còn cần người nuôi mình dưỡng lão đây!
Hiện tại chỉ có thể buông việc tìm đứa con gái lớn, đi tìm đứa con gái nhỏ mất tích sau đó.
Chỉ mong có thể tìm được đứa con gái nhỏ của mình, bằng không thì nối nghiệp ông ta sẽ không có người!
Cha Ngũ nhắm mắt, lấy di động ra bấm một dãy số.
"Ông chủ!" Bên kia nhanh chóng liền bắt máy.
"Hiện tại bắt đầu, tập trung tìm kiếm nhị tiểu thư, thuận tiện nhìn xem có cô nhi nào thông minh lanh lợi hay không!"
"Vâng!"
Nhận được câu trả lời của bên kia, cha Ngũ liền cúp điện thoại.
Ông ta phải làm tốt chuẩn bị cả hai bên, nếu không tìm thấy được con gái của mình thì ông ta chỉ có thể thu dưỡng một đứa nhỏ để đến kế thừa gia nghiệp của mình.
Đây chính là tâm huyết của của biết bao nhiêu thế hệ nhà họ Ngũ, nhất định phải có người thừa kế.
Cha Ngũ đứng lên, rời khỏi phòng khách.
Ông ta muốn đi ngủ một giấc, đã lâu rồi ông ta vẫn chưa có nghỉ ngơi thật tốt! Nếu còn không nghỉ ngơi nữa, có lẽ con gái còn chưa tìm thấy thì ông ta đã suy sụp xuống trước rồi.
Dù sao đứa con gái lớn đã tìm không thấy, chỉ sợ đứa nhỏ cũng không có khả năng tìm thấy nhiều.
_oOo_