Khách dự đến ngày càng đông, phòng khách ngày càng chật, bàn để quà ngày càng thiếu diện tích, ngôi nhà ngày càng ồn,...bla...bla...
Nhìn sơ một lượt, Khánh đóng hết cửa lại, hét to
- Mọi người... PẶC TIIIIIIII !!
--------------------
Khánh mở bài Party Rock Anthem gì đó lên, cả ngôi nhà đang trong trạng thái bị bùng cháy =))
Tôi quẫy hết mình, hết nhảy tưng tưng lên rồi lại lắc mông,... Khánh cũng quẫy ra trò, nhảy mà lộ cả bụng, bụng thon, trắng, rất quyến rũ :*
___###___
10 giờ, tiệc tan, mọi người ra về hết, hắn lại năn nỉ tôi ở lại, kệ đi, dù sao cũng đang lười :x
Khánh lôi đống quà, đặt giữa tôi và anh, hỏi
- Trâm Anh muốn bóc cái nào trước ?
Tôi nghi hoặc
- Anh thích bóc cái nào thì bóc cái đó đi, lắm điều :">
Khánh gãi đầu, lết đến cái tủ lạnh, lấy ra 2 ly trà sữa Little Whale... Ô cái nải chuối của bà bán chuối ngoài chợ !! Không nhầm đấy chứ ?!! Dù là sinh nhật nhưng Khánh vẫn nhớ mình quịt tôi 2 ly trà sữa nữa cơ ! Cảm động... Tôi giật lấy 2 ly trà sữa, một ly uống một ly cầm... Mặc kệ Khánh long lanh cái con mắt như nào đi chăng nữa :3 :3
Tôi vừa uống vừa xem Khánh bóc quà, món thứ nhất là 1 bộ truyện Shin từ tập 1 đến 10, hẳn là đẹp :">. Món thứ hai là con gấu handmade, :D :D đấy, món quà huyền thoại của nhân loại gần như bị huỷ hoại, là tôi làm nhé, tôi nhe răng cười
- Thấy sao ?
Khánh cầm con gấu đung đưa trước mặt mình, miện tấm tắc 'khen'
- Chân ngắn chân dài, mắt bên trái bị dán lệch, chỉ khâu hơi rối, cắt còn méo nữa chớ :v :v...bla... bla...
WTF ??!! Tôi mất cả nửa ngày để làm cái con gấu đó đấy !! Vậy mà Khánh không khen lấy một từ, mà dường như không có ý muốn khen và cũng không chắc chắn là nó đẹp...
Tôi đặt hay tay lên hay đùi mình, nhìn những miếng băng cá nhân đang cuộn chặt trên tay, tôi nhịn để xem món quà thứ ba của Khánh.
Món quà thứ ba, cũng là một món quà handmade, là một hộp quà làm từ vải nỉ, đường chỉ khâu rất tinh tế, biết chắc rằng món quà dễ thương này là của một người con gái... Khác xa với quà tôi tặng, Khánh khen rất nhiều
- Tông màu rất đẹp, chỉ khâu rất thẳng, mắt cũng là tự tay may, dễ thương ghê !!!
Kìm nén không được, tôi rất dễ tự ái, rất mít ướt, tôi lặng lẽ đứng lên, với lấy cái túi xác trên cái ghế sofa dính đầy keo xịt tuyết, tôi nhanh chóng đi ra cửa, mang dép qua loa rồi đi về trong nước mắt...
Khánh chạy ra cửa, nhưng muộn rồi, tôi về mất rồi. Khánh chạy ra để nói với tôi rằng... Tôi để quên điện thoại...
-----------------------------------------
Chương trình quảng cáo :))
1. Vỡ ( YiYuoMakoto_DLB )
Truyện này tuj đọc 2 chap đầu là thích rồi, với cả nhân vật chính rất đặc biệt, mấy bạn đọc thử đi, đảm bảo hay :3 :3
2. Đừng yêu tao ! Hãy để tao yêu mày !! ( boolxc69 [ tuj ák ! ] )
Tuy hơi bựa nhưng thuộc dạng có thể nhét vừa cái đầu :x :x...
Vậy nhe ! Ủng hộ 2 fic trên và đừng bỏ fic này :v :v