P/s : Chapter HƯ CẤU !
------------------------------------------------
Nó mở mắt, nhìn lên trên, một mảng màu trắng... Không thể nào là bệnh viện được... Nó chết rồi cơ mà ! Ngồi dậy... Cảm giác rất thích, thật sự rất thoải mái... Nó đứng dậy nhìn ngó xung quanh... Xung quanh đều là mây, toàn mây là mây. Những đám mây bồng bềnh, nhìn rất đẹp... Khoan ! Khoan đã !!
.
.
.
.
.
.
.
.
Nếu xung quanh nó là mây thì nó đang đứng ở đâu ??!!
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
LÀ NÓ ĐANG ĐỨNG TRÊN MÂY !!!
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
- Aghh... Thoải mái quá
~Nó ngẩng người... Giọng nói này... Chẳng phải là của Khánh sao ??!!
Nó đi xung quanh, đi tìm nơi phát ra giọng nói. Nó tự hỏi... Sao mây lắm thế này ?? Đi một quãng dài rồi mà chẳng thấy cái con mẹ gì cả !!
~♦~ sơ đồ thiên đường :))
[ Chỗ ban đầu ]
. |
. |
. |
.|__________
. |
. |
.|
. [ Chỗ đang đứng ]
.|
.|
.|
.|___________|
.|
.|
.|
.|
.[ Chỗ Khánh ]
~♦
~Đi mãi...
- Kh... Khánh !!!
Nó hét lên khi nhìn thấy hắn đang ngồi nhìn mây... Chạy nhanh lại chỗ hắn, hắn cũng chạy lại chỗ nó. Hai người ôm chầm lấy nhau...
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
Sau khi ôm nhau đã đời. Hắn ngồi đối diện nó, nhăn mày hỏi
- Sao em chết hay vậy ??
Nó ôm mặt, trả lời
- Bị My giết lúc đi thăm mộ của anh !
Hắn trợn mắt
- Ghê dễ sợ
~.
.
.
.
.
.
.
.
Từ đó, Trâm Anh và Khánh sống với nhau hạnh phúc trên thiên đường. Còn về vụ thức ăn... Vì ở trên thiên đường nên chẳng cần ăn cũng chẳng cần uống...
Họ đã "tò te tí te" trên thiên đường... Và sản xuất ra những thiên thần ._.
Cứ sống trên thiên đường như thế cho đến khi họ bị dận vào các bào thai rồi đi đầu thai :"))... Vậy thôi !
____________End____________
Độ nhảm của chap : 100%
Klq nhưng xác định mấy bạn sẽ ném đá chọi gạch tui 1 cách ko thương tiếc :(((((
Chap này vừa ngắn còn vừa nhảm :"