Trắc Phi Muốn Thượng Vị


Chu Uẩn hoàn hồn, lại không nói một lời, trong mắt toàn là lạnh lẽo.

Từ thị vào phủ nhiều năm, có nhân mạch trong phủ là chuyện bình thường, nhưng phủ y lại là trường hợp khác.

Chu Uẩn khép hờ mắt, rồi mở ra, trong mắt không còn cảm xúc, trong lòng biết rõ, tên phủ y này không thể lưu lại.

Chỉ là nàng vẫn còn nghi hoặc.

Bí mật ẩn giấu trong Minh Toái Viện chính là chuyện này?
Chỉ vì vậy mà đáng giá Từ thị ra tay hại người? Không lý do gì mà chọc giận gia chủ.

Phó Quân liếc mắt, không nói gì thêm, chỉ phân phó người đưa Từ thị về tĩnh dưỡng.

Đợi Từ thị đi rồi, Tuy Hợp Viện chỉ còn lại sự quạnh quẽ, nhưng so với việc Từ thị có thai, cái chết của một nô tài dường như không đáng nhắc đến.

Chu Uẩn đứng dậy trước, khom người cúi đầu, bình thản nói:
"Nói vậy gia không có tâm tư tra xét tiếp, Từ thị thân mình yếu ớt, gia nên qua thăm cho thỏa đáng.

"
Giọng nói của nàng bình thản, Lạc Thu Thời suýt chút nữa đã lạnh mặt, nàng nắm chặt lòng bàn tay.

Cực lực kêu gia đi thăm Từ thị, hay là còn muốn gia không thể rời đi?

Há là mọi người đều quên hôm nay là đêm đại hôn của nàng?
Phó Quân khựng lại, ánh mắt hơi động, còn chưa nói gì, liền nghe nàng tựa mệt mỏi nói: "Thiếp thân có chút mệt mỏi, xin cáo lui trước.

"
Một câu nói đã khiến Phó Quân không thể nói hết lời, hắn nhìn sắc mặt trắng bệch của Chu Uẩn, dừng lại một chút, cuối cùng vẫn không nói ra lời bên môi.

Chu Uẩn lạnh đến run người, mười lăm phút sau, nàng trở về Cẩm Hòa Uyển.

Thời Thu lo lắng nhìn nàng:
"Chủ tử, Từ thị! "
Chu Uẩn cắt ngang lời Thời Thu: "Nói cẩn thận, Từ thị có thai, đều do gia lo lắng, không liên quan đến chúng ta.

"
Từ thị có thai tuy ngoài dự đoán, nhưng Chu Uẩn thực sự không quan tâm.

Thiếp thân có thai, người khó khăn chính là Trang Nghi Tuệ chưa vào phủ, liên quan gì đến nàng?
Lại nói, Chu Uẩn thu thu mắt.

Liệu có thể sinh hạ được? Sinh hạ được thì có thể nuôi dưỡng?
Thời gian còn dài, vội gì?
Chuyện Từ thị có thai có thể không vội, nhưng có một chuyện lại trì hoãn không được.

Chu Uẩn vẫy lui mọi người, mặt trầm xuống: "Truyền tin về phủ thượng, ta muốn gặp cô cô.

"
Thời Thu kinh ngạc, nhưng vội gật đầu đồng ý.

Nàng yên lặng thu dọn, chuẩn bị ngủ hạ.

Chẳng qua, việc nàng không quan tâm đến việc Từ thị có thai không có nghĩa là người khác cũng sẽ không quan tâm.

Tại Tuy Hợp Viện, Lạc Thu Thời nhìn bóng dáng Phó Quân, đuôi lông mày kiều ý nhíu chặt.

Dưới ánh mắt soi mói của mọi người, nàng biết được hôm nay thể diện của mình đã mất hết, bị mọi người cười chê.

Ánh mắt nàng hơi âm lãnh.

Cung nữ bên cạnh cẩn thận gọi nàng một tiếng: "Chủ tử?"
Lạc Thu Thời nhắm mắt, từng câu từng chữ nói: "Chúng ta trở về.


"
Hôm sau, Chu Uẩn mới nhận được tin tức, đêm qua Vương gia không ngủ ở Ngưng Cảnh Uyển.

Chu Uẩn nhướng mày, nàng cùng Lạc Thu Thời là thật sự không hợp nhau, lập tức nói thẳng:
"Vậy mà hôm qua cũng được một chuyện đáng để bổn phi cao hứng.

"
Nàng ăn điểm tâm, tò mò hỏi:
"Gia hôm qua ngủ ở Minh Toái Viện?"
Thời Xuân lắc đầu:
"Không có, gia ở Minh Toái Viện đợi sau nửa canh giờ, liền trở về tiền viện.

"
Chu Uẩn hơi gật đầu, rồi bĩu môi, trong lòng thầm tiếc.

Rốt cuộc hôm qua việc nhiều, gia không đi Ngưng Cảnh Uyển là có lý do, hôm nay cũng sẽ không lại đánh mặt Lạc Thu Thời.

Bóng đêm nồng đậm, bóng cây lắc lư, một trận gió lạnh thổi qua, trúc diệp nhẹ nhàng đong đưa, phát ra tiếng xào xạc.

Tiền viện.

Trong thư phòng chỉ điểm một ngọn đuốc đèn, ánh sáng lờ mờ, Phó Quân ngồi ở bàn án, dựa vào bàn không biết đang viết gì.

Trương Sùng đẩy cửa ra, nhẹ nhàng bước vào.

Hắn liếc mắt nhìn chén trà nguội lạnh trên bàn, cúi đầu khom người bẩm báo:

"Chủ tử, tra ra rằng Cẩm Hòa Uyển gần đây không có người nào đến gần Tuy Hợp Viện.

"
Phó Quân cầm bút khựng lại, rồi bình thản đáp "Ừ.

"
Hắn không hề nhấc mí mắt, lướt bút xuống, ngả người ra sau, một lúc lâu sau mới cau mày hỏi:
"Chuyện túi thơm đã tra ra chưa?"
Trương Sùng chần chừ lắc đầu.

Tuy Hợp Viện gần chủ viện, mỗi ngày có rất nhiều người qua lại, nếu muốn điều tra rõ ràng, e rằng không thể không kinh động người khác.

Phó Quân dựa vào lưng ghế, ngón tay gõ nhẹ lên bàn, tiếng gõ vang vọng trong thư phòng tĩnh mịch.

Trán Trương Sùng lấm tấm mồ hôi, một lúc lâu sau, Phó Quân mới mở miệng:
"Tra Minh Toái Viện và Thu Uyển.

"
Chu Uẩn vào phủ sau, chỉ có Từ thị và Phương thị là có xích mích.

Trương Sùng cúi đầu, Thu Uyển chỉ có vài thị thiếp, tra thì tra thôi, nhưng Minh Toái Viện là nơi ở của Từ lương đệ, hiện giờ Từ lương đệ đang mang thai, gia lại vẫn muốn tra?


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận