Trạch Thiên Kí Ttv FULL


Quan Phi Bạch tuyệt đối không nghĩ tới sư huynh lại đề nghị đón đỡ, sách lược đối chiến mà mình cũng có thể nghĩ ra được như vậy thì có gì tốt chứ?
Cẩu Hàn Thực không để ý tới hắn, nhìn Lương Bán Hồ nói: "Không cần lo hắn dùng thực chiêu hay hư chiêu, chúng ta không cần thấy chiêu phá chiêu, ngươi trực tiếp đổi chiêu với hắn.

"
Quan Phi Bạch tinh thông kiếm đạo, rất rõ ràng nếu nói lấy chiêu đổi chiêu, cuối cùng chính là lấy thương đổi thương, nghĩ thầm Lương sư đệ rõ ràng mạnh hơn so với Đường Tam Thập Lục, cần gì dùng phương pháp lưỡng bại câu thương này?
Cẩu Hàn Thực nhìn Lương Bán Hồ cúi đầu không nói, biết các sư đệ đều cảm thấy khó hiểu, bình tĩnh giải thích: "Đường Đường không bằng ngươi, cho nên Trần Trường Sinh phải trợ giúp hắn xuất kỳ chiến thắng, mà ngươi mạnh hơn Đường Đường, không thể đi theo con đường kỳ quái, mà phải dùng phương pháp đơn giản nhất thậm chí ngu dốt nhất, để đạt được một cuộc thắng lợi tầm thường nhất.

"
Hắn đứng dậy, nhận lấy khăn tay Thất Gian đưa tới lau sạch mặt, nhìn Đường Tam Thập Lục đứng bên bờ rừng kiếm mi tung bay, nói: "Tại sao phải đón đỡ? Bởi vì người hung ác cuối cũng sẽ có chút quá đáng, lấy chiêu đổi chiêu nhất định sẽ phải trả giá bằng vết thương, nhưng đây là phương pháp trả giá thấp nhất để chiến thắng hắn.

"
Lương Bán Hồ suy nghĩ một chút, nói: "Sư huynh, ta đã hiểu.

"
Cửa gỗ Tẩy Trần lâu chậm rãi mở ra, thiếu niên thư sinh Hòe viện Chung Hội dễ dàng chiến thắng đối thủ của mình, đi ra ngoài.

Làm hắn có chút không vui chính là tầm mắt các thí sinh ngoài lâu vẫn không chuyển hướng sang chính mình, vẫn đang nhìn hai địa phương kia, thậm chí so với lúc trước càng nóng bỏng, bởi vì Lương Bán Hồ cùng Đường Tam Thập Lục đều đã đứng dậy
Không có quá nhiều trình tự, sau khi Lương Bán Hồ cùng Đường Tam Thập Lục hành lễ với vị Ly cung giáo sĩ kia, một trước một sau đi vào Tẩy Trần lâu.

Nhìn cửa gỗ đóng lại, vẻ mặt các thí sinh vô cùng chuyên chú, không gian hoàn toàn yên tĩnh.

Đại triêu thí vòng đối chiến thứ hai đến đây đã diễn ra hơn mười trận, trừ trận giữa thiếu niên Lang tộc Chiết Tụ cùng Tô Mặc Ngu, chính là trận đối chiến này thực lực hai bên mạnh nhất, mà trận này so với trận chiến của Chiết Tụ với Tô Mặc Ngu được người ta càng thêm chú ý, bởi vì tất cả mọi người hiểu được, tham gia trận đối chiến này trừ Lương Bán Hồ cùng Đường Tam Thập Lục, còn có hai người khác.

Hai người kia không tham gia, nhưng phát huy tác dụng lại không kém tự mình tham gia, tựa như đêm cuối cùng của Thanh Đằng yến.

Thế gian có ít người, có thể thông qua học thức cùng với năng lực suy tư, thông qua chỉ đạo trực tiếp thay đổi kết cục một cuộc chiến đấu, người như thế ở tiền tuyến đang đối kháng với Ma tộc chính là quân sư, ở tuyệt đại đa số học viện trong tông phái là giáo sư hoặc là trưởng lão đức cao vọng trọng, chỉ có Ly Sơn kiếm tông cùng Quốc Giáo học viện hai địa phương này, sắm vai nhân vật như vậy chính là hai học sinh.

Hôm nay đại triêu thí, sư trưởng các tông phái sơn môn cũng không thể tiến vào trường thi, rất nhiều người vô cùng hâm mộ thí sinh của Ly Sơn kiếm tông cùng Quốc Giáo học viện.

Chính là vì bọn hắn có Cẩu Hàn Thực cùng Trần Trường Sinh có thể ở hiện trường chỉ đạo, hai người kia cũng có năng lực giải quyết rất nhiều vấn đề, thay đổi rất nhiều chuyện.

Thời gian chậm chạp trôi qua, bên trong Tẩy Trần lâu vẫn giữ vững một mảnh an tĩnh.

Trần Trường Sinh vẻ mặt không thay đổi, hai tay nắm càng lúc càng chặt, cảm giác càng lúc càng không tốt, bởi vì quá an tĩnh
Đột nhiên, trong bầu trời xanh lam xuất hiện một đạo nhan sắc rực rỡ, nhan sắc đến từ chính kiếm quang phản xạ bên trong Tẩy Trần lâu, nhìn vô cùng ấm áp, ẩn sau ấm áp lại là hung hiểm rừng rực.

Mây đỏ đầy trời, đẹp không sao tả xiết.

Vấn Thủy tam thức, Vãn Vân Thu.

Ngoài lâu vang lên một mảnh kinh hô, kiếm thế của Đường Tam Thập Lục lại đột phá cấm chế của học cung, xuất hiện trên bầu trời phía trên Tẩy Trần lâu, rơi vào trong mắt mọi người.

Cẩu Hàn Thực ngẩng đầu nhìn ánh nắng chiều, trầm mặc không nói, phát hiện Đường Tam Thập Lục đã tiến bộ rất nhiều trong những ngày ở Quốc Giáo học viện, so với mọi người tưởng tượng còn lớn hơn nhiều.

Vẻ mặt Trần Trường Sinh trở nên ngưng trọng, bởi vì dựa theo kế hoạch trước đó, hôm nay sẽ không có mây đỏ đầy trời.

Hoặc là, do Đường Tam Thập Lục nảy sinh hung ác, nhưng điều này nói rõ điều gì? Lương Bán Hồ lúc này vẫn trầm mặc không tiếng động, có thể buộc hắn phải nóng nảy, ý nghĩa Lương Bán Hồ vẫn còn dư lực, hơn nữa không biết như thế nào, hẳn là để cho Đường Tam Thập Lục không thể đem mười chiêu kiếm trước nó nối thành kiếm thế.

Ngoài lâu lần nữa vang lên tiếng kinh hô cùng than thở.

Đầy trời mây đỏ chợt trở nên sáng ngời, dòng suối nhỏ bị chiếu sáng, bờ nước tựa như sinh ra vô số gốc hồng phong.

Tịch Dương Quải ngay sau đó, Nhất Xuyên Phong.

Kiếm ý của Đường Tam Thập Lục , lại có thể chiếu tới xa như thế, có thể ảnh hưởng đến hoàn cảnh ngoài lâu, là thiếu niên còn chưa Thông U, như vậy đã đủ để cho hắn kiêu ngạo.

Nhưng mà, vẻ mặt Trần Trường Sinh càng ngày càng ngưng trọng.

Bởi vì cho đến lúc này, hắn còn không nhìn thấy kiếm của Lương Bán Hồ, tất cả mọi người nơi này đều không nhìn thấy.

Đột nhiên, ánh nắng chiều đột nhiên tan biến, hồng phong hư hóa, một đạo kiếm ý vô cùng nhạt vô cùng nhu, bình thản chí cực, ở trên bầu trời phía trên Tẩy Trần lâu khẽ phất qua.

Kiếm ý như nước, tựa như nước trong, vô số giọt nước trong suốt, đem thiên không tẩy rửa một lần.

Vô luận ánh nắng chiều hay là mặt trời lặn cùng với hồng phong, đều bị rửa sạch, nhắc nhở mọi người, nhan sắc lúc trước đều không phải là chân thật , là bị người ta cầm kiếm vẽ ra, nếu đã vẽ, phải dùng màu nước, chỉ cần là màu nước, sẽ có thể bị nước rửa đi, chỉ cần nước đủ nhiều, đủ sạch.

Nửa hồ nước trong, có thể rửa chân, cũng có thể giặt quần áo, còn có thể đem vùng trời này rửa sạch, lộ ra nhan sắc xanh lam vốn có.

Bên ngoài Tẩy Trần lâu, vô số thí sinh ngửa đầu nhìn trời, không có kinh hô, trầm mặc không nói.

Vô luận ánh nắng chiều hay là hồ nước rửa bầu trời, cũng là kiếm ý của hai thiếu niên trong lầu phản xạ ở trong tiểu thế giới.

Thật sự mạnh mẽ.

Trần Trường Sinh trầm mặc một lát, trở lại bình tĩnh, nhìn về Cẩu Hàn Thực bên dòng suối xa xa, gật đầu thăm hỏi.

Cẩu Hàn Thực gật đầu đáp lễ.

Cửa gỗ của Tẩy Trần lâu mở ra, Lương Bán Hồ đi ra, ở phía sau hắn một bước, Đường Tam Thập Lục cũng đi ra.

Đại khái chênh lệch chính là một bước này.

Hai người trên người đều có vết thương, trên mặt trên quần áo vết kiếm rõ ràng.

Giám khảo tán thưởng nhìn hai người một cái, nói: "Ly Sơn kiếm tông, Lương Bán Hồ thắng.

"
Lương Bán Hồ cùng Đường Tam Thập Lục hành lễ với nhau, sau đó đi xuống thềm đá, hướng bờ rừng cùng bên dòng suối riêng mình đi tới.

Đường Tam Thập Lục rất mệt mỏi, có thể vì nguyên nhân này, cho nên hắn không muốn nói chuyện.

Hắn đi về bờ rừng, ngồi xuống trên mặt đất, dựa vào một gốc bạch dương, nhắm hai mắt lại.

Thời điểm Trần Trường Sinh đút thuốc cho hắn, hắn cũng chỉ há miệng, vẫn không chịu mở mắt.

Hiên Viên Phá đi tới bên cạnh hắn, ngồi xổm xuống nhìn hắn, gương mặt lún phún râu nhưng lại rất non nớt tràn ngập lo lắng, nói: "Ngươi nói một chút đi a.

"
Đường Tam Thập Lục nhắm mắt, không để ý đến hắn.

Hiên Viên Phá cảm thấy lo lắng, nhìn Trần Trường Sinh nói: "Hắn không có chuyện gì chứ?"
Trần Trường Sinh nói: "Khả năng bị Lương Bán Hồ thương đánh trọng thương, cần nghỉ ngơi, chúng ta không cần quấy rầy hắn.


Thế gian rất nhiều chuyện đều là như vậy, nhất là đối với các nam nhân còn đang niên thiếu mà nói, thời khắc rất nhiều người muốn quan tâm ngươi, ngươi sẽ rất kháng cự sự quan tâm này, không muốn để ý tới đối phương, mà khi người quan tâm ngươi chuẩn bị rời đi, ngươi sẽ bắt đầu cảm thấy cô đơn, có chút bất an.

Đường Tam Thập Lục mở mắt, nhìn Trần Trường Sinh căm tức nói: "Cái gì mà trọng thương? Ta bị thương chỗ nào?"
Lạc Lạc chỉ vào mấy vết kiếm trên viện phục của hắn, sau đó chỉ vào vết kiếm trên mặt hắn.

"Như vậy mà kêu nặng sao? Ngươi không có nhìn Lương Bán Hồ tên kia, chân cũng suýt nữa bị ta chém đứt.

"
Đường Tam Thập Lục xấu hổ nói: "Ta chỉ hơi buồn ngủ nên muốn ngủ một chút, các ngươi đừng đến phiền ta có được hay không.

"
Nói xong câu đó, hắn lại nhắm mắt lại.

Trần Trường Sinh biết người này từ trước đến giờ tâm cao khí ngạo, kết quả đại triêu thí vòng đối chiến thứ hai đã thua, khẳng định không dễ chịu chút nào.

Nhưng hắn không thể nhìn người này đắm chìm trong tâm tình như thế, hắn vẫn cho rằng làm thế là lãng phí sinh mệnh, không có bất kỳ ý nghĩa gì.

Tất cả các tâm tình tiêu cực, hẳn nên bị đánh bại hoặc là nói vứt bỏ trong nháy mắt.

"Ngươi thiếu tiền sao?" Hắn nhìn Đường Tam Thập Lục hỏi.

Đường Tam Thập Lục nhắm mắt, cười lạnh đáp: "Ngươi thấy người nào có nhiều tiền hơn ta chưa?"
Trần Trường Sinh lại hỏi: "Văn thí thành tích cũng không có vấn đề gì? Tống hợp lại có thể xếp hạng tam giáp sao?"
Đường Tam Thập Lục trợn mắt nhìn hắn, hỏi: "Xếp hạng tam giáp không phải vấn đề lớn, vấn đề là ngươi hỏi điều này để làm chi?"
Trần Trường Sinh nhìn hắn thật tình nói: "Có thể xếp hạng tam giáp, là có thể xem thiên thư, hơn nữa ngươi cũng không thiếu tiền, các sư muội Thanh Diệu Thập Tam ty cùng Thánh Nữ phong đều thích ngươi, vậy ngươi còn muốn cái gì nữa?"
Đường Tam Thập Lục cảm thấy vấn đề này tựa như có ẩn ý gì, nghiêm túc suy tư thời gian rất lâu, sau đó có chút không xác định thử dò xét hỏi: "Thủ bảng thủ danh?"
Trần Trường Sinh tức giận nói: "Đó là của ta.

"
Đường Tam Thập Lục cười mắng: "Ngươi thật không biết xấu hổ.

"
Lúc này hắn mới tin chắc, Trần Trường Sinh không phải chuẩn bị giảng giải nhân sinh với mình, chỉ muốn khuyên mình một chút, hơn nữa quả thật có tác dụng, ít nhất hắn không muốn nhắm mắt giả bộ ngủ.

"Nói một chút.

" Lạc Lạc ở bên cạnh nói.

Đường Tam Thập Lục trầm mặc thời gian rất lâu, nói: "Ta tuyệt đối không ngờ, Lương Bán Hồ lại đánh ngu xuẩn như vậy.

"
Lạc Lạc cùng Hiên Viên Phá không hiểu được, nhưng Trần Trường Sinh cũng đã hiểu.

Thực lực của Lương Bán Hồ vốn đã cao hơn Đường Tam Thập Lục, Đường Tam Thập Lục cùng Trần Trường Sinh chỉ có thể đi theo con đường bất ngờ, cố gắng dùng phương pháp đối phương tuyệt đối không nghĩ tới, cho đại triêu thí một phen kinh hỉ.

Nhưng bọn họ không nghĩ tới, Lương Bán Hồ lại dùng phương pháp đơn giản nhất để ứng đối, không nghĩ tới? Không, hắn căn bản không nghĩ điều gì.

"Ta cho tới bây giờ chưa từng thấy cách đánh ngu xuẩn khó nhìn đến thế.


Đường Tam Thập Lục trầm mặc một lát sau tiếp tục nói: "Ngươi thay ta nghĩ ra mấy cái kiếm chiêu, hắn căn bản không hề muốn phá, liên tiếp tấn công, ngu không thể tả, không có chút mỹ cảm nào! Nhưng ta không thể không thừa nhận, làm vậy rất hữu dụng, mười mấy chiêu phía trước đều dùng rồi, nhưng hoàn toàn không thể nối liền mà bị đứt quãng, làm cho ta vô cùng không thoải mái, cuối cùng căn bản không có cơ hội dùng ba cái quái chiêu mà ngươi nghĩ ra, ta chỉ có thể sử dụng Vấn Thủy tam thức liều mạng đọ sức mà thôi.

"
"Hắn đã đỡ được, cho nên ta thua.

"
Trần Trường Sinh có thể nghĩ đến, tất cả mọi người tham gia đại triêu thí có thể nghĩ đến, đối chiến sách lược của Lương Bán Hồ nhất định là có rất nhiều trí tuệ của Cẩu Hàn Thực.

Nếu như nói Thanh Đằng yến, Trần Trường Sinh cùng Cẩu Hàn Thực có thể tính là ngang bằng, như vậy hôm nay Đường Tam Thập Lục cùng Lương Bán Hồ đối chiến, hắn đã thất bại hoàn toàn.

Hắn nói với Đường Tam Thập Lục: "Xin lỗi.

"
Đường Tam Thập Lục trầm mặc một lát, nói: "Chuyện này không liên quan gì tới ngươi, ngươi không cần nói xin lỗi, nếu như ta mạnh hơn Lương Bán Hồ, như vậy Cẩu Hàn Thực mới là người nhức đầu, ngươi có thể thong dong hơn đi phá hắn, đúng là do ta thực lực không đủ, nói lại, ta làm cho ngươi phải nhức đầu, ta mới hẳn là người phải nói xin lỗi.

"
Hiên Viên Phá ở bên cạnh thành thực nói: "Các ngươi nói gì ta nghe không hiểu.

"
"Vậy thì nói thứ ngươi có thể hiểu.

"
Đường Tam Thập Lục cười cười, sau đó nhìn Trần Trường Sinh bình tĩnh nói: "Thua hai trận rồi, không thể thua nữa.


Thời điểm bọn họ nói chuyện với nhau, đối chiến vẫn đang tiếp tục tiến hành, vừa kết thúc hai trận.

Lập tức sẽ đến phiên Trần Trường Sinh tham gia tỷ thí.

Trần Trường Sinh suy nghĩ một chút, nói: "Trận này ta có thể thắng.

"
Nói xong câu đó, hắn đứng dậy, đi tới Tẩy Trần lâu.

.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui