Nhìn thấy Tiểu Viêm bị Trọng Khánh đánh cho thương tích đầy người, Ninh Đào nhìn thấy mà thương, liền đi đến ôm Tiểu Viêm vào trong lòng.
Cảm nhận được Ninh Đào đang ôm mình, Tiểu Viêm tay sờ lên cái mông, uỷ khuất gào lên.
Ninh Đào cười nói:" Cho chừa cái tội bướng bỉnh, lần sao lượng sức mà làm nghe chưa".
Chít chít chít
Nhìn thấy Tiểu Viêm gật đầu lia lịa, nhưng nhìn ánh mắt của nó là Ninh Đào biết thừa tên này còn kiêu ngạo lắm, xem ra sau này có thời gian phải uốn nắn lại cái tính kiêu ngạo của nó, may mắn lần này là Trọng Khánh lên mới chịu đau đớn về xác thịt, nếu là người khác Tiểu Viêm đã mất mạng lâu rồi.
Sau đó Ninh Đào quay đầu lại nhìn Trọng Khánh vẫn lẳng nặng đứng tại chỗ, bất đắc dĩ nói:" Ngươi thật không biết nhẹ tay a, đánh nó thương tích đầy mình thế này".
Trọng Khánh trắng mắt nói:" Hai tên chủ tớ các ngươi đều là quái vật, ta nếu nhẹ tay bây giờ người nằm dưới đất không phải là nó mà là ta".
Không đợi Ninh Đào nói gì, Trọng Khánh tiếp tục nói:" Mà vừa nãy các chiêu thức kì quái mà con khỉ đó dùng là cái gì vậy".
Nghĩ tới mấy chiêu thức mà con khỉ chết tiệt đó dùng để đánh nhau với hắn, hắn liền hoảng sợ, nếu không phải thực lực của hắn mạnh hơn con khỉ đó, thì có lẽ ngươi thua là hắn rồi.
Nhất là cái chiêu thức bộc phát tốc độ cực nhanh, cộng thêm cái chiêu xuyên thấu cực mạnh, kết hợp lại với nhau uy lúc tăng lên gấp đôi, hân cũng xít mấy lần thì bị trúng chiêu.
" Cái đấy gọi là Lục Thức, thế nào muốn học không, gọi một tiếng Lão Đại ta dạy cho" Ninh Đào mỉm cười nói.
Nếu có thể thu Trọng Khánh vào Hắc Giáo Đình, thì cậu ta sẽ giống như Long Ngũ trở thành cánh tay đắc lực của hắn.
Trọng Khánh kinh thường nói:" Gọi ngươi Lão Đại nằm mơ, khi nào ngươi đánh bại được ta rồi tính".
Nghe vậy, Ninh Đào hưng phấn, mới đầu hắn cứ tưởng Trọng Khánh sẽ từ chỗi thẳng thừng, nhưng không ngờ cậu ta lại nói " khi nào đánh ta rồi tính".
Đối với thực lực của mình, Ninh Đào cực kì tự tin, từ lúc đánh nhau với Trọng Khánh cách đây một tuần, thực lực của hắn mạnh lên nhất nhiều rồi, mặc dù vẫn không chắc chắn đánh bại được cậu ta, nhưng cứ theo đà này thì việc đánh bại cậu ta là sớm muộn.
Vừa nghĩ xong, Ninh Đào cảm thấy đói bùng, liền tiến lên khoác lên vai Trọng Khánh mỉm cười nói:" Truyện đó để sau này rồi tính, ta cảm thấy đói bụng rồi, đi chỗ Cao Tuệ tỷ ăn cơm".
Trọng Khánh cũng cảm thấy hơi đói bụng, cũng gật đầu đi theo.
Chỉ là vừa đi xuống tầng một, thì nhìn thấy một đám côn đồ mỗi người đều là ăn mặc màu đen âu phục, ăn mặc giày da đen, dựng thẳng lấy lưng rộng đầu, đánh rồi sáp chải tóc, bóng loáng đến nỗi ngay cả con kiến cũng sẽ ở ở trên chảy xuống, toàn thân tản mát ra bưu hãn khí tức.
Mỗi người thoạt nhìn đều giống như hắc đạo lưu manh tựa như, còn kém trong tay không có cầm gậy bóng chày, đại đao vân...
Vân, đợi một tý hung khí rồi.
“Lão Đại.”
Nhìn thấy Ninh Đào xuất hiện, Diêu Trung lập tức kinh hỉ kêu to lên, rồi sau đó hắn quay đầu, đối với sau lưng một đám tiểu đệ kêu la: “Còn ở nơi này làm gì, còn không tranh thủ thời gian gọi Lão Đại.”
Hắn lộ ra vẻ mặt những...
Này tiểu đệ không hiểu quy củ bộ dạng, hết sức tức giận.
“Lão Đại tốt!”
Nghe được câu này, sau lưng một đám tiểu đệ, số lượng tiếp gần trăm người, bọn hắn mỗi một cái đều là trăm miệng một lời lớn tiếng gọi, đồng loạt cúi đầu, thanh âm chấn động, phương viên mười dặm người đều nghe được đến.
Phụ cận một ít con đồ cũng nhao nhao ngoi đầu lên, cho rằng xảy ra đại sự gì, tại phụ cận xem náo nhiệt.
“Lão Đại? Diêu Trung ngươi đang làm cái đếch gì vậy?” Ninh Đào khóe miệng co quắp rồi rút, nhìn xem Diêu Trung, hắn thế nào tựu không hiểu thấu nhiều hơn một đám con ghẻ kí sinh tiểu đệ.
Những người này chính là năm nhất côn đồ lớp 1A, bên trong cầm đầu chính là Diêu Trung.
“Lão Đại, những người này nghe nói đến lão đại uy danh, phi thường sùng bái, kính ngưỡng sát đất rồi, cho nên bọn hắn cả đám đều muốn cùng theo lão đại lăn lộn, hi vọng lão đại thành toàn.”
Diêu Trung cũng một mặt sùng kính, cơ hồ đem Ninh Đào xem như chính mình ngẫu như một loại đối đãi, từ lúc bị Ninh Đào đánh bại thì hắn không phục, đang định trà thù, thì vừa vào trường thì nghe thấy tin tức Ninh Đào phá lớp tất cả 10 lớp năm nhất, ngay cả năm hai cũng bị Ninh Đào phá lớp, kể từ đó hắn quyết định đi theo Ninh Đào lặn lộn.
“Đúng vậy, Lão Đại, thu chúng ta đem làm tiểu đệ a.”
“Chúng ta khác không được, nhưng là lấn nam bá nữ, khắp nơi gây chuyện thị phi, chúng ta là thành thạo nhất rồi.”
“Lão Đại chúng ta lão sùng bái ngươi rồi, nếu như ngươi nguyện ý thu chúng ta đem làm tiểu đệ, tựu tính toán cho miệng ngươi cũng không thành vấn đề.”
“Tại vấn đề này lên, chúng ta đã có tương đương giác ngộ, thấy chết không sờn.”
“Lão Đại, thu chúng ta a, tựu tính toán Lão Đại ưa thích nữ, chúng ta về sau mỗi ngày xuyên nữ trang cũng không có vấn đề gì.”
Một đám côn đồ kêu lên, lộ làm ra một bộ tùy thời tùy chỗ đều khảng khái phó nghĩa bộ dạng.
Nghe đến mấy cái này lời nói, Ninh Đào khóe miệng co quắp rồi rút, hắn không biết những...
Này hỗn đãn rốt cuộc là ở đâu nghe đến mấy cái này kỳ kỳ quái quái nghe đồn đấy, rõ ràng còn muốn giúp hắn khẩu, quá mức khoa trương, những...
Này hỗn đãn đầu có vấn đề sao?
Bất quá những người này muốn làm tiểu đệ của hắn động cơ phi thường không chỉ...
Mà còn tinh khiết ah, lấn nam bá nữ, gây chuyện thị phi, thấy thế nào đều là muốn tìm một cái coi tiền như rác bảo kê bọn hắn, sau đó thuận tiện bọn hắn làm các loại chuyện xấu!
Có thể có lẽ đó là một cơ hội.
Ninh Đào con mắt lộ ra một tia tinh quang, nếu như là người bình thường chắc chắn sẽ không nguyện ý làm ra loại chuyện ngu xuẩn này, thu một đám vướng víu, nhưng là hắn cũng không phải người bình thường, mục đích của hắn đến Cao Trung Bá Vương này là để thu phục bọn hắn vào Hắc Giáo Đình sao.
Đây không phải là một cơ hội trời ban cho hắn sao?
“Được rồi, ta có thể thu các ngươi.” Ninh Đào lập tức nói.
Lập tức, một đám tiểu đệ, kể cả Diêu Trung cũng cảm thấy thập phần kinh hỉ, bọn hắn không nghĩ tới Ninh Đào nhẹ nhàng như vậy tựu đáp ứng, vốn bọn hắn đã làm tốt rồi bị cự tuyệt chuẩn bị.
“Bất quá chúng ta người của tổ chức sổ hay là quá ít.”
Ninh Đào lời nói xoay chuyển: “Cho nên, ta cần các ngươi muốn lôi kéo càng nhiều nữa người gia nhập chúng ta tổ chức, mặc kệ sử dụng thủ đoạn gì, đều phải kéo vào đến.”
Hắn cho những người này hạ đạt mệnh lệnh.
“Kéo càng nhiều nữa người? Lão Đại cần bao nhiêu người à?” Diêu Trung ngẩn người.
Ninh Đào đại còi còi nói: “Càng nhiều càng tốt.”
“Càng nhiều càng tốt? Có thể là như thế này làm, sẽ không khiến cho chúng ta tổ chức ngư long hỗn tạp, chướng khí mù mịt sao?”
Diêu Trung bọn người có chút mộng, dù sao cái nào tổ chức không phải thực hành tinh anh chính sách đấy, muốn gia nhập đều phải đạt tới đầy đủ điều kiện, nếu không căn bản không có tư cách.
Nhưng bây giờ nghe Ninh Đào ý tứ, tựa hồ căn bản không có điều kiện gì, cái gì a miêu a cẩu đều có thể gia nhập.
“Được rồi, lão đại nói cái gì chính là cái gì.” Diêu Trung cũng không để ý tới sẽ vì gì Ninh Đào làm như vậy, dù sao hắn quyết định đi theo Ninh Đào thì sẽ không đổi ý, “Đúng rồi, không biết chúng ta cái này tổ chức tên gọi là gì tốt?”
“Tựu kêu là Hắc Giáo Đình a.” Ninh Đào nói.
.........
Mà Ninh Đào cùng Trọng Khánh vừa rời khỏi, thì tin tức Tứ Hoàng Ngọc Diệp Hà đánh bại tin tức này, rất nhanh liền truyền khắp toàn bộ Cao Trung Bá Vương
“Đại Ít lưu ý, kinh thiên đại Ít lưu ý a, Ngọc Diệp Hà bị đánh bại”
“Không thể nào, thật giả, Ngọc Diệp Hà không phải là Tứ Hoàng sao? Lại bị đánh bại?”
“Đánh bại người khác, cũng là cái kia kẻ đồi bại Ninh Đào”
“Nghe nói cái thằng kia bỉ ổi vô sỉ, dù cho Ngọc Diệp Hà không hề có lực hoàn thủ, đối với hắn cũng tiến hành đánh nhau, nhục nhã, nhổ nước miếng, nếu như không phải Ngọc Diệp Hà ngất xỉu, đoán chừng đều phải đạp hắn yếu hại”
“Cầm thú a, đối một cái không hề có lực hoàn thủ người đều đắc thủ, hắn là Ác Ma sao?”
" Hôm qua Đạo Lãng bị Trọng Khánh đánh bại, bây giờ Ngọc Diệp Hà lại bị Ninh Đào đánh bại, tổng cộng có 2 Tứ Hoàng bị đánh bại, Cao Trung Bá Vương muốn biến thiên a".
Rất nhiều côn đồ nghị luận ầm ĩ, đều là đối tin tức này cảm thấy khiếp sợ không gì sánh nổi, trong nháy mắt liền tịch toàn bộ trường học, cơ hồ không ai không biết không người không hay.
Không có cách, thân là một trong Tứ Hoàng Ngọc Diệp Hà có rất lớn danh khí ở Cao Trung Bá Vương, biểu tượng của họ chính là thực lực tuyệt đối.
Nhưng là bây giờ thế mà bị một người mới chuyển trường đến đánh bại, hơn nữa còn bị người hung hăng nhục nhã, dạng này tin tức quá mức oanh động, không có khả năng có người không nghe thấy.
Mà nhân vật chính thì bây giờ đã cùng Trọng Khánh đến một quán ăn nhỏ ven đường.
Cao Tuệ nhìn thấy Ninh Đào và Trọng Khánh, cầm thực đơn dán tại trước ngực lắc lắc eo thon hướng bọn hắn đâm đầu đi tới, hôm nay trời hơi nóng nên nàng mặc cái áo thun, cộng thêm cổ thấp màu đen T Shirt, đại đại MM mơ hồ có thể thấy được, khiến Ninh Đào nhịn không được.
Thấy bộ dáng của Ninh Đào, Cao Tuệ cũng quá quen thuộc rồi, mỗi ngày những người đàn ông vô quán ăn, đều nhìn nàng với bọ dáng như vậy, nhưng kì lạ là đối với mỗi người đấy, nàng đầu cảm thấy chán ghét, chỉ riêng đối với Ninh Đào nàng không chán ghét mà con mừng thầm.
Tựa hồ nhận ra bộ dáng bây giờ của mình, Cao Tuệ kinh hoảng, lắc đầu, thầm nghĩ:" Không được, Cao Tuệ, mày đang nghĩ gì vậy, mày là người đã có chồng, hơn nữa chồng mày còn đang nằm trong bệnh viện, sao mày lại có ý nghĩ như vậy".
Thu hồi suy nghĩ trong lòng, Cao Tuệ đưa menu cho Ninh Đào mỉm cười nói:" Ồ, là Ninh Đào và Trọng Khánh sao, hôm nay hai đứa ăn gì nào".
Ninh Đào tiếp menu lúc cố ý đụng tới Cao Tuệ tay, không khỏi thở dài: “Thật non nha!”
Cảm nhận được động tác của Ninh Đào, nhất thời Cao Tuệ đỏ cả mặt, già vờ giận liếc mắt nhìn Ninh Đào.
Ninh Đào nhìn thấy biểu lộ của Cao Tuệ, những vẫn thản nhiên như không, mỉm cười đáp lại:" Còn lại bao nhiêu thức ăn, Cao Tuệ tỷ cứ mang hết ra đây".
" Còn nhiều thức ăn lắm, hai đứa có ăn hết được không".
Cao Tuệ kinh ngạc hỏi.
Lúc này Trọng Khánh mới chen ngang, vỗ ngực đảm bảo:" Cao Tuệ tỷ yên tâm, chút ít thức ăn đấy, đối với hai bọn đệ vẫn chả là gì cả".
Nghe Trọng Khánh nói vậy, Cao Tuệ nghĩ lại, cũng gật đầu nói:" “Tốt, các ngươi ngồi trước một hồi, lập tức liền hảo!”
Ninh Đào nhìn thấy Cao Tuệ quay người lắc lắc mông đẹp đi vào nhà bếp, quay lại nhìn Trọng Khánh nói:" Hôm qua ngươi đánh nhau với cái tên Đão Lãng cảm thấy thế nào".
" Cũng rất mạnh, nhưng tên đó vẫn không phải là người mà ta mong muốn".
Trọng Khánh trả lời.
" Haha, thế thì ở Cao Trung Bá Vương này chỉ còn có hai người Tứ Hoàng còn lại mới xứng làm đối thủ của ngươi thôi".
" Như ngươi nói vậy, hai người còn lại của Tứ Hoàng mạnh lắm sao".
Ninh Đào ngưng trọng nói:" Rất mạnh, sáng nay ta nghe nói bốn người họ được gọi là Tứ Hoàng nhưng thực lực cách biệt cực kì lớn, theo ta suy đoán hai người còn lại thực lực yếu nhất cũng là Cấp E Hậu Kì, thậm chí là Đỉnh Phong".
" Mạnh như vậy, thật mong chờ được đấu với hai bọn họ".
Trọng Khánh hưng phấn nói.
Ninh Đào cũng chờ mong, đối với những người hiếu chiến như bọn hắn, có thể tìm được đối thủ xứng tầm khó khăn như thế nào.
" Ngươi rất may mắn, ta nghe nói Nữ Hoàng sắp trở về Cao Trung Bá Vương rồi".
" Nữ Hoàng là nữ nhân, thế thì ta không đánh".
Ninh Đào không khỏi trêu ngẹo:" Không ngờ được mọi người gọi là Ác Quỷ lại không dám đánh nữ nhân".
Bị Ninh Đào nói trúng tim đen, Trọng Khánh tức giận nói:" Ai bảo ta không dám đánh con gái, ta chỉ sợ cái thân hình nhỏ bé đó không chịu nổi nắm đấm của ta thôi".
" Thế Nữ Hoàng sắp về rồi đấy, thử xem nàng có chịu nổi nắm đấm của ngươi không".
Ninh Đào không khỏi cười hắc hắc nói.
Nghe vậy, Trọng Khánh cứng miệng, nghe Ninh Đào nói hai bọn họ rất có thể là Cấp E Hậu Kì hoặc Đỉnh Phong, hắn cũng không chắc mình có thể đánh bại bọn họ không.
Nhìn Ninh Đào với ánh mắt bất thiện, nếu không phải thân thể tố chất của tên này quá biến thái, hắn đã xông lên dạy cho một bài học rồi.
Ninh Đào thì vẫn mỉm cười, dửng dưng như không có chuyện gì xảy ra, quay đầu lặng lằn nhìn dáng người say mê của Cao Tuệ đang bâng đồ ăn tới.
“Đồ ăn tới!” Cao Tuệ bưng khay hát đạo, “Hai đứa từ từ dùng!”
Một cỗ mùi nước hoa gay mũi nhào vào Ninh Đào trong lỗ mũi, mùi thơm cơ thể cộng thêm mùi nước hoa dụ hoặc, suýt chút nữa nhường Ninh Đào mê muội, còn tốt hắn dùng ý chí kiên cường lực khắc phục dụ hoặc, nếu không hắn không nhịn được đè đối phương giải quyết tại chỗ.
" Cao Tuệ tỷ, bữa nay làm ăn thế nào ".
Nhìn xung quanh hơi vắng khách, Ninh Đào hỏi.
Cao Tuệ khuôn mặt lập tức trở nên ảm đạm tối tăm nói:" Nhìn xung quanh thì ngươi cũng biết rồi đấy, bây giờ thời buổi khó khăn làm ăn vất vả lắm".
" Không thể nào a, Cao Tuệ tỷ nấu ăn ngon như thế, mà quán vẫn vằng khách".
Ninh Đào kinh ngạc nói.
Với tài nấu ăn của Ninh Đào bây giờ, có thể nói ra câu " nấu ăn ngon" là đủ biết tài nấu nướng của Cao Tuệ cao thế nào rồi.
" Nấu ăn ngon thì có ích gì, ở đây ít người như vậy, hơn nữa nếu không phải ở đây gần Cao Trung Bá Vương chỗ này đã bị đám côn đồ xung quanh tháo dỡ lâu rồi.
.