Chap 31:
Trong bệnh viện,Si đang nằm đó,khuôn mặt trắng bệch do mất máu.Ty ngồi đó bàn tay nắm chặt và nói chuyện
_Si à,tỉnh lại nhanh đi,anh không muốn em ngủ nữa,dậy đi rồi anh dẫn em đi chơi nhak.
_im lặng........
_Nhìn em xấu quá à,sao lại ngốc thế,bỗng dưng lại đỡ cho anh......
_Nếu không đỡ thí em mới ngốc đó-Bỗng một tiếng nói cắt ngang câu của Ty.Si nằm đó,mở mắt nhìn anh,môi khẽ cười dịu dàng.
_Anh là con trai mà không bảo vệ được em-Ty cúi đầu
_Em không rộng lượng thế đâu,em giúp anh vậy anh phải đền ơn em đó-Si nhéo mũi Ty
_Em muốn gì cũng được hết á-Ty cười vui vẻ
_Em muốn anh phải bảo vệ lại em suốt cuộc đời,chịu không-Si nói
_Trời,sao em khôn thế em bảo vệ anh có 1 ngày mà anh phải bảo vệ em suốt đời-Ty bĩu môi
_Không chịu thì thôi-Si quay đi giả vờ giận
_Ngốc ạ,em không nói anh cũng sẽ bám theo em suốt đời luôn,anh sẽ không để ai khác cướp em đâu-Ty kéo Si vào lòng.
~Ở ngoài cửa
~
_Eo ơi...hạnh phúc,lãng mợn quá đi-San chấp hai tay lại
_Ty đúng là người yêu tuyệt vời-Ruby cũng mơ mộng theo
_Nếu muốn anh cũng sẽ làm vậy luôn chịu không-Jun nói với San
_Anh cũng tuyệt vời vậy,anh sẽ iu iu iu em suốt đời-Ren khều Ruby
_Xí...không thèm...vào thăm Si đây-San lè lưỡi rồi kéo Ruby đi vào trong,để lại hai người con trai lắc đầu ngao ngán.
_Nè em thích anh làm vậy không-Nó định bước vào thì hắn theo sau nói
_Không...-Nó nhấn mạnh làm hắn buồn xo
_Vì em sẽ bảo vệ anh suốt đời hihi-Nó vòng tay qua cổ thì thầm vào tay hắn.Hắn vui lắm,hắn đã thấy được tình yêu của nó,vì thế chắc chắn hắn không để nó bị tổn thương lần nào nữa.
Tụi nó cùng nhau nói chuyện rôm rả tới chiều.Nó nói là phải đi công chuyện chút,hắn đòi theo nhưng nó không cho và kêu hắn đi mua đồ ăn về ọi người làm mấy người kia cười ha hả.
~~
Nó về nhà,bước lên lầu cao nhất,tiến vào căn phòng to nhất nằm phía cuối,đưa tay nhập mật khẩu,bước vào.Căn phòng có một bàn làm việc cùng một tủ sách lớn.Tiến về phía tủ,kéo một quyển sách ra.Ngay sau đó tủ sách đi ra một bên,bên trong có một đường hầm,nó đi vào trong,gọi là hầm nhưng rất sáng sủa và đẹp đẽ.Nó đi đi mãi,tới một căn phòng duy nhất bước vào,bên trong là một căm phòng cực rộng,phòng màu xanh,có một bộ sofa màu xanh lớn đặt ở giữa trên đó có hai người 1 trai 1 gái đang ngồi.Thấy nó cô gái liền chạy lại ôm nó rồi vui vẻ nói
_Hé lù nhóc lâu quá không gặp nhớ chết đi được
_Chị vẫn vậy không thay đổi gì-Nó kéo cô gái ra rồi ngồi xuống ghế
_Chuyện gì mà kêu chị Jane ta đây vậy-Cô gái(Jane) ngồi xuống kế bên chàng trai(John) nói
_Em muốn hỏi một chuyện-Nó nói
_Có chuyện gì vậy-John giờ mới lên tiếng
_Mấy hôm trước chị bị bắt cóc đúng không-Nó hỏi
_Sao,em bị bắt cóc à,khi nào vậy sao không nói cho anh biết-John lo lắng hốt hoảng hỏi Jane
_Em đúng là tinh ý nha,ùm hôm đi đại hội đó chị có bị chụp thuốc,mở mắt thì thấy mình trong phòng,không có cánh cửa nào hết,điện thoại,dụng cụ liên lạc cũng mất tiêu-Jane trình bày
_Khoan,hôm đại hội em có mặt mà sao bị bắt cóc được...không lẽ....-John suy nghĩ
_Chị Jane hôm trước là giả-Nó nói
_Sao,giả,nhìn y chang mà-John ngạc nhiên
_Lúc đầu em nghĩ vậy,nhưng cử chỉ của chị ấy lúc đó rất lạ,không biết tụi em là ai,còn chào hỏi nữa,quan trọng nhất là khi anh bị thương cũng không lo lắng gì-Nó nnói tiếp
_Sao anh bị thương à,ở đâu vậy có nặng không...-Jane quay người John vòng vòng xem xét
_Không sao,mà người giả Jane có mục đích gì,cô ta không chiến đấu,không làm gì thiệt hại ình hết-John thắc mắc
_Cô ta là người phóng dao vào Ty-Nó trả lời
_Gì,bang Die có liên quan gì trong đây-John lại thắc mắc
_Bang chủ và bang phó bang Die là người yêu của tụi em,cô ta biết chắc chắn sẽ có người trong tụi em ra đỡ nên phóng dao và làm Si bị thương-Nó nói
_Cô ta???Em biết???Tại sao lại làm vậy-Jane hỏi
_Tại cô ta muốn TRẢ THÙ-Nó nhấn mạnh
Đêm đó nó cứ mãi suy nghĩ về chuyện này,liệu thù oán này khi nào mới chấm dứt,nó cảm thấy sắp có chuyện không lành....
End chap 31