Thấm thoát đã ba năm từ ngày Shiro được sinh ra. Con bé lớn lên hoàn toàn khác chị, nó sở hữu đôi mắt màu tím của mẹ và mái tóc màu đen của cha. Còn Chiro, cô ngày trở nên xinh đẹp hơn nhưng cũng cô độc hơn. Shiro từ nhỏ đến bây giờ lúc nào cũng bám lấy chị mình không để cho cô một thời gian nghỉ ngơi nhưng Chiro không hề ghét con bé.
Mùa đông buông xuống, những bông tuyết bắt đầu rơi, Chiro đang trên đường về nhà tay cầm một cốc capuchino không biết đã nguội từ khi nào. Vì sao hôm nay mẹ lại gọi cô về sớm như vậy? Phải chăng đã xảy ra chuyện gì? Do mải suy nghĩ nên đến nhà từ bao giờ mà cô chẳng hay.
“Chiro!” – Yumi bước ra đón cô đưa tay đặt lên má. – “Má con lạnh quá.”
“Mẹ đừng lo, mau vào nhà thôi.”
Chiro bước vào nhà Shiro đang chập chững bước đi chạy ra đón cô.
“Chị!”
Con bé vui vẻ bám dính lấy Chiro. Cô thở dài đặt con bé lên đùi rồi quay sang nhìn mẹ. Yumi liền ngồi xuống cạnh cô lên tiếng:
“Chiro, con mau chuẩn bị đi ta sẽ đến cung điện.”
“Tại sao?”
Chiro nhíu mày. Yumi biết con gái bà rất ghét đến nơi xa hoa giả dối đó chính bà cũng vậy vì thế bà mới cùng Kaju ra đây ở.
“Nhưng đó là lệnh của đức vua ta phải đến. Vì hai hôm nữa đức vua Redmoon tổ chức một bữa tiệc, ông ta mời chúng ta.”
Cả người Chiro đông cứng lại. Cảm giác bất an này là gì?
*****
Sau hai tiếng, cô đã ngồi trên xe đi đến cung điện Sakura. Cung điện rất rộng và nguy nga, khắp nơi đều được bao phủ bởi ánh đèn màu tím. Cung điện được quân lính canh giữ rất nghiêm ngặt vì thế nơi đây được xem là an toàn. Chỉ an toàn với bên ngoài thôi còn bên trong mới là nơi có nhiều con rắn độc!
“Chà chà đây có phải là công nương nổi tiếng Chiro – Sakura không?”
Một giọng nói vang lên kèm theo đó là tiếng cười mỉa mai. Đôi mắt Chiro trở nên đề phòng. Cô rất ít tham gia tiệc hoàng cung nhưng không có nghĩa là cô chưa đến đây bao giờ và chưa biết dòng họ của mình. Đó là bác cô Kahada – Sakura, có thể nói là một kẻ thâm hiểm nhất trong dòng họ. Chiro hướng mắt về phía người đàn ông, đôi mắt một mí của ông ta lóe sáng, đằng sau Kahada còn có một người phụ nữ khá trẻ là vợ của ông ta.
“Anh à, anh đừng trêu cháu nó.”
Cô ta mỉm cười nhìn chằm chằm vào cô. Một con rắn sảo quyệt! Đó là những gì xuất hiện trong đầu Chiro.
“Mẹ à, lọ son của con đâu?”
“Lọ dầu thơm của con nữa!”
Hai giọng nói đồng thanh vang lên, là hai đứa con gái sinh đôi của Kahada và người đà bà kia, Miki – Sakura và Mika – Sakura. Bọn chúng có thể nói là những kẻ bất tài mặc dù hơn cô bốn tuổi nhưng vẫn chưa thể cầm nổi một chồng sách.
“Ô em họ à, lâu không gặp!” – Miki, đứa trẻ mang đôi mắt màu nâu liếc nhìn cô.
“Chị tưởng em trở thành người rừng rồi chứ!” – Mika, con bé sở hữu đôi mắt màu đen phụ họa theo.
“Còn tôi, tưởng hai người đã chết rồi chứ!”
Chiro thản nhiên mở miệng khiến hai chị em cứng đờ người. Thấy vậy, mẹ của chúng liền cười cười:
“Chiro còn nhỏ con bé vẫn chưa hiểu gì.”
“Hay là do sự giáo dục của ba mẹ nó chưa tốt?”
Một giọng nói vang lên khiến tất cả quay đầu lại. Một người phụ nữ với thân hình quyến rũ dựa lưng vào tường tay cầm điếu thuốc. Chẳng bao lâu mùi thuốc lan khắp phòng khiến Chiro nhăn mày, Kasana – Sakura, em gái cha cô.
“Ồ, công nương Sakura xinh đẹp đây sao?” – Kasana nhếch mép vuốt ve khuôn mặt cô sau đó liền thả tay ra. – “Cũng chỉ là một Traitor betrayer mà thôi.”
Sắc mặt Chiro càng lúc càng khó coi, cô nắm chặt tay lại cố kiềm chế bản thân.
“Cảm ơn cô đã khen ngợi, Kasana – Sakura cô đã qua lại với bao nhiêu đàn ông rồi?” – Chiro nở nụ cười nửa miệng nhìn cô ta. Qủa nhiên Kasana đã bị kích động hét lên:
“Mày…”
Cô ta hung hăng đinh đánh Chiro thì một bàn tay ngăn lại. Một chằng trai trẻ với mái tóc bù xù che gần hết khuôn mặt lên tiếng:
“Chị không thấy xấu hổ sao?”
Kazo – Sakura, con út của gia đình. Đây là người khiến Chiro cảm thấy an toàn nhất trong số họ vì Kazo chưa bao giờ muốn tranh giành ngôi vị chỉ lủi thủi trong phòng thí nghiệm.
“Chiro, con qua đây.”
Sau khi diện kiến đức vua, Yumi mới nhận ra Chiro không có ở đây liền đi tìm con bé ai ngờ bắt gặp tình cảnh này.
“Mấy người thấy chưa đủ loạn hay sao còn đi bắt nạt một đứa trẻ?”
Đức vua Kadako bước vào khuôn mặt đầy nghiêm nghị. Tất cả liền hành lễ. Kasana bất mãn kêu lên:
“Cha, con bé xúc phạm con!”
“Cô còn cái gì để xúc phạm?”
Vợ Kahada thấy vậy liền nói đỡ cho em chồng:
“Ba bớt nóng, quả là con bé có hơi vô lễ.”
“Ai cho cô gọi tôi là ba? Hai đứa con không biết từ đâu sinh ra của cô cũng đừng gọi tôi là ông nội!”
Khuôn mặt bà ta liền cứng ngắc. Chiro đứng sau lưng mẹ liếc nhìn bọn họ, quả nhiên nơi này không dành cho cô. Một lúc sau, Kaju bước vào thông báo bữa tối đã chuẩn bị xong. Tất cả liền đi đến phòng ăn. Phòng ăn rất rộng tất cả đồ ở đây đều lấp lánh, Chiro được đặt cách ngồi bên tay trái đức vua còn Shiro thì ngồi trên đùi cô, Kaju ngồi bên tay phải đức vua còn lại tự chọn chỗ ngồi.
“Hôm nay, ta gọi mọi người đến đây để thông báo một chuyện. Hai ngày nữa chúng ta sẽ đến vương quốc Redmoon để tham dự yến tiệc.”
“Tất cả đều đi sao?”
Kahada nhìn Chiro đầy khinh bỉ.
“Ý anh là sao?”
Kadako trừng mắt cảnh cáo. Thấy anh mình như vậy, Kasana cũng hùa theo:
“Sợ có kẻ làm mất mặt gia tộc thôi!”
Chiro đang ăn liền ngừng tay lại ngước mắt lên.
“Cô đang ám chỉ mình đó à?”
“Chiro!”
Kaju thấy vậy liền nhắc nhở cô rồi quay sang Kasana, cô ta cũng biết điều liền cúi đầu ăn tiếp.
“Chiro có màu mắt khác biệt như vậy có nên để con bé…” – Vợ Kahada lên tiếng ngay lập tức bị đức vua cắt ngang:
“Con bé là cháu tôi, nó có quyền được đi!”
“Miki và Mika cũng là con của ba mà!”
“Tôi chỉ có hai đứa cháu là Chiro và Shiro thôi.”
Cạnh.
Chiro buông dao dĩa xuống lên tiếng phá tan không khí căng thẳng.
“Con no rồi!”
Sau đó cô liền bước đi Shiro thấy vậy cũng đuổi theo chị mình. Vợ Kahada liếc nhìn Chiro rồi im lặng còn Kasana khẽ lẩm bẩm “Con bé láo xược!”, riêng Kazo thì cắm cúi ăn.
“Chị!” – Shiro chạy lật đật theo Chiro.
“Em ra đây làm gì?”
“Chị có sao không? Em ghét họ!”
Con bé ngọng nghịu lên tiếng, cô khẽ cười xoa đầu con bé.
“Vì sao?”
“Họ dám nói chị, Shiro ghét họ! Shiro sẽ bảo vệ chị!”
“Kể cả khi chị mang màu mắt khác biệt?”
“Chị là chị của Shiro họ ghét chị cũng như họ ghét em, nếu cả thế giới quay lưng lại với chị thì Shiro cũng không bao giờ bỏ mặc chị!”
“Oa thật cảm động!”
Một tiếng động vang lên khiến Chiro thu hồi nét mặt dịu dàng quay sang nhìn hai kẻ đứng trước mặt.
“Muốn gì?”
“Mày xúc phạm mẹ tao mà còn mạnh miệng.” – Miki cười lạnh.
“Con hoang thì vẫn là con hoang thôi!”
Chiro thờ ơ mở miệng, Mika giận tím mặt bước về phía cô.
“Mày nói gì cơ?”
“Đồ - con - hoang!”
“Mày!”
Mika giơ tay lên định đánh Chiro thì Shiro liền cắn vào tay nó một cái. Mika hét lên hất con bé ra khiến Shiro ngã ra đất. Mặt Chiro tối lại.
“Cô vừa làm gì?”
Mika trợn mắt nhìn Chiro, cả người cô tỏa ra khí chất khiến ai cũng sợ hãi. Mika nuốt nước miếng lắp bắp.
“Làm… làm gì thì kệ tao!”
Chiro lạnh lùng nắm cổ tay nó, bóp chặt khiến Mika kêu lên đau đớn. Miki thấy vậy liền cầu xin Chiro buông tha cho em mình. Tất cả phụ nữ trong giới quý tộc đều không học võ nhưng Chiro lại ngoại lệ vì thế chọc vào cô là sai lầm của chị em Mika. Chiro buông tay ra bước về phía Shiro bế con bé lên rồi bỏ đi. Trước khi đi Chiro buông ra một câu:
“Nếu muốn diễn thì diễn cho giống vào!”
Miki và Mika ngơ ngác nhìn nhau.
*****
Cô bế Shiro trở về phòng được đức vua Kadako chuẩn bị lúc này Yumi cũng về. Thấy Shiro bị thương bà cũng không hỏi nhiều lấy ít bông băng lại cho con bé. Chiro ngồi trên giường đưa mắt nhìn bức ảnh trong túi của mẹ. Đó là một người thiếu nữ, cô ấy rất đẹp đặc biệt là đôi mắt màu bạc. Người thiếu nữ đang mỉm cười vui vẻ mái tóc đen của cô được tết rất đẹp, bên cạnh cô ấy còn có một người con gái trạc tuổi với đôi mắt màu tím dịu dàng và mái tóc nâu trà thả xõa.
“Đó là Kazuha!”
Yumi lên tiếng. Chiro khẽ gật đầu, cô đã nghe mẹ kể rất nhiều về người phụ nữ này, đó là bạn thân nhất của mẹ cô. Thật ra, mẹ cô vốn không phải người dân Sakura, bà và Kazuha đến đây lập nghiệp nhưng trên đường lại bị thất lạc nhau. Bà gặp cha cô trong lúc khó khăn nhất và đem lòng yêu nhau còn Kazuha hoàn toàn không có tin tức.
Chiro im lặng ngắm nhìn người phụ nữ trong bức ảnh. Một lúc nào đó cô sẽ giúp mẹ tìm được cô ấy.
*****
Hôm sau, Chiro không hề bắt gặp chị em Mika và Miki mà cô cũng không muốn gặp họ. Chiro quanh quẩn trong phòng đọc vài quyển sách sau đó ngồi chơi với Shiro. Đến sáng hôm sau, cô phải dậy sớm để chọn đồ dự tiệc. Chiro thừa hưởng tính cách giản dị từ mẹ nên cô mặc một bộ váy màu trắng tóc thả xõa ra, cổ chỉ đeo dây chuyền ông nội tặng không mang bất cứ món trang sức nào khác. Tuy bộ váy rất giản dị nhưng khi Chiro mặc lại toát lên vẻ đẹp vừa đẹp đẽ lại vừa xa cách của tuyết. Yumi mặc bộ váy màu tím tôn lên vẻ dịu dàng vốn có của bà, Shiro lại khác con bé mặc bộ màu hồng đầy đáng yêu với những hoa văn lộng lẫy.
“Con gái của ba rất đẹp!”
Kaju trong bộ trang phục hoàng tử mỉm cười nhìn Chiro.
“Công chúa ta có thể đi cùng nhau không?”
Kadako tiến lại gần phía cô cúi người để cho Chiro khoác tay sau đó hai người đi lên phía trước. Không cần liếc Chiro cũng đoán được mấy người kia ăn mặc thế nào. Toàn những bộ váy diêm dúa cùng đống đồ trang sức nặng trịch.
Chẳng bao lâu, đã đến vương quốc Redmoon. Đây là vương quốc giàu có nhưng luôn có nhưng quy luật ác quỷ chẳng hạn như cấm những người ngoại quốc đến đây nhập cư. Nơi đây luôn bị thống trị bởi sự tàn bạo của quốc vương Robert – Stomwindy, ông ta vốn căm ghét những kẻ mang màu mắt khác biệt vì thế việc Chiro bị nhiều người dân chú ý cũng không có gì lạ.
“Đây là cung điện của gia tộc Stomwindy sao?”
Shiro trợn tròn mắt, Chiro cũng hướng mắt nhìn theo con bé. Qủa thật cung điện này rất rộng lớn nhưng lại quá u ám. Gia tộc Sakura liền bước vào trong cung điện tất cả đều tĩnh lặng điều này khiến tim Chiro đập nhanh. Một cảm giác bất an bao trùm lấy tim cô từ khi bước vào đây, một giọng nói lạnh lẽo vang lên khiến cô càng thêm lo lắng, tim đập càng mạnh:
“Chào mừng đến Redmoon!”