Trái Tim Mùa Hạ

- Làm gì mà thẫn thờ vậy
- Cậu đừng quan tâm mình .. - Phương - Mình hay vậy mà :MatCuoi (38):
- Cậu đúng khó hiểu
Ra đến cổng , Phương ngó xung quanh:
- Cậu tìm ngừoi mà Luân giới thiệu hả ?
- Ừa !
- Chà sứong hen , đc "ngưoi ta " chở , k như tui , đi xe đạp mệt mún chít - Nga
Đằng xa có 1 ngừoi chạy xe đến , là Kang:
- Phương ... - Kang gọi
- Là cậu ta hả ? Đẹp trai giống HQ ghê hihi - Nga đùa ( mà thật mừ , mắt 1 mí
- Cậu ấy là ngừoi HQ đó
- o_o
Phương vội lên xe , xa xa Kha cũng nhìn thấy , và rồi lạnh lùng bứoc len xe ( tài xế riêng rước)
Tối đến , Phương lại có thói quen đi dạo ở công viên , hôm nay Kang bận nên k thể chở Phương đi dạo , còn Luân thì chả thấy bóng dáng :
- Thật là chán , người mình cần tìm thì đâu mất , Nga cũng k thấy bắt máy ...( Buồn ui là buồn) - Phương chán nãn định tìm 1 ghế đá trong công viên ngồi thì từ đâu có 1 bóng đen chọp lấy tay Phương , kéo nó đi , nó la oai oái
- Trơi ơi thả tôi ra , đồ xấu xa... - Phương cố gắn kéo tay tên " chết tiệt " ấy ra khỏi tay nó
- Im đi - Phương nhìn lên => là thằng Kha , con bé khựng lại
- Anh đang cái quái gì thế ? Sao lại nắm tay nắm chân như thế chứ
- Cô ...- Kha chợt nhớ có chuyện cần nói - Tôi hỏi cô cái tên đi với cô hồi sáng là ai hả ?
- Mà... anh hỏi chỉ hả ( chết tiệt hắn chả bao giờ thèm nói thẳng ra là hắn thích mình )
- Hay là lại anh họ hay em họ đây ?- Thằng Kha cười nham hiểm - Sao mà nhiều bà con thế chả bít
- Anh điên à ? Đc ... hắn là bạn trai tôi đấy , mà cái này liên quan gì đến anh
- Ơ... có chứ... bởi vì...
- Vì cái gì
Kha định nói thì Kang từ đâu chạy đến xô Kha ra :
- Anh làm cái gì thế hả ? Tránh xa bạn gái tôi ra
- Kang , sao anh lại ở đây ? - Phương ngạc nhiên
- Anh định tìm em , nhưng chợt nhớ em hay ra đây nên...
Phương chợt nhớ và cùng Kang " đóng kịch " , nó núp sau lưng Kang :
- Anh , hắn định giở trò với em đó huhu
- Cô... cô nói cái quái gì thế - Kha
- Anh.. đúng là quá đáng , đàn ông con trai mà bỉ ỏi thế hả
- Hắn k tin em là bạn gái anh đó - Phương giả vờ
- K tin gì chứ , vốn kô có mà , k phải cô bảo thích tôi sao ? - Kha
- Đó.. đó.. đó là chuyện xưa - PHương chu mỏ cãi
- Đc anh k tin chứ gì ? - Kang bất ngờ ôm cổ Phương hôn lên môi PHương 1 nụ hôn nhẹ, làm Phương k kịp phản ứng gì.
Kha thì như người chết đứng.
- ... - Kha

- Đc rồi đấy , chúng tôi đã chứng minh cho anh thấy rồi đấy , anh đúng là thứ chả ra gì , có bạn gái rồi mà lại đeo theo đứa con gái đã có bạn trai - Kang
Rồi Kang nắm tay Phương đi mất bỏ lại Kha như chết đứng
- Lúc nãy.. anh... - Phương đỏ mặt ( đc 1 hot boy hôn đúng là bó tay thật)
- Anh xin lỗi ... tại rối quá - Kang nhìn Phương cười
- Lúc nãy , thấy Kha cũng tội quá - Phương mỉm cười. Chợt Kang k đi nữa , đứng lại , Phương cảm thấy có chuyện gì đó Kang sắp nói , nó chợt phớt lờ đi :
- à.. hm... xe anh để đâu , sao k thấy vậy ? - Kang k mảy may để ý câu hỏi của Phương , han vịnh 2 tay lên vai Phương:
- Phương ... hay chúng ta... đừng " đóng kịch " nữa
- .. Anh...là sao?
- Đừng để ý đến tên đó nữa , hắn vốn kô ra gì , mà còn bắt cá 2 tay...
- ...
- Hay em.. em làm bạn gái chính thức của anh đi .
- Em.. - Phương bất ngờ , to mắt nhìn Kang - Nhưng... sao.. trong thời gian ngắn... sao anh..
- Anh đã thích em từ khi lần đầu tiên gặp mặt , đó là lúc ở trước CTy của anh và Luân làm việc
- Nhưng...
- Nếu em k thích thì... thôi vậy - Kang buồn hẳn buôn tay ra
- Anh Kang.. em - Phương bối rối , nó có 1 chút thích Kang ( 10% hihi 90% là của Kha)
Kang vội quay lại ôm chặt Phương làm Phương muốn nín thở :
- Anh biết mà
Sáng hôm sau tại trừong , mỗi khi có việc khó nghĩ là Phương lại thức suốt để suy nghĩ , nó đến trường với bộ dạng k giống ai : đôi mắt thâm quần vì thức khuya , nhìn thì như mất hồn. Nó bứoc vào lớp , khiến cả lớp phải tròn mắt nhìn nó , còn nó thì chả quan tâm đến , cứ thế mà bứoc vào chổ ngồi . Một đứa bên cạnh lây tay Nga :
- này.. nhìn cô bạn của cậu kìa !
Nga chồm ngừoi lên nhìn , nó xém bật ngữa;
- Trời PHƯƠNG - Làm Phương giật mình
- Gì hả , sao trong cậu...
- Ghê lắm hả ? - Phương hoảng hốt .Nga gật gật
- Mà cậu lại có chuyện gì nữa à? - Nga
- Ờ ! cái này thì...mà thôi đi , có thời gian mình sẽ nói
7h , chuông reo báo hiệu vào học tiết đầu , suốt 2 tiết học ấy Phương luôn làm giáo viên bộ môn phải giật mình. Đến giờ ra chơi giữa giờ.
Nga từ ở ngoài lớp chạy vào kéo tay Phương ;
- gì vậy chứ ,sao lại lôi kéo mình như thế chứ
- Cậu đi theo mình - Nga cố kéo tay cô bạn ra khỏi chổ ngồi
- Cậu điên à ? với bộ dạng như thế này sao ? - Phương
Nga ngưng lại , nhìn Phương rồi bảo:
- Ai bảo thức cho nhiều vào
Nga vội lấy áo khoát cho Phương mặc đỡ , cái áo khoát có 1 cái nón có thể che đc :
- kéo kéo tóc xuống - Nga nhắc Phương . 2 cô nàng đang đi
- Đi đâu vậy chứ ? - Phương
- Đến rồi

Nga dẫn Phương đến bảng thông báo của trừong , Nga chỉ lên bảng.Phương nhìn lên , nhưng k quên dùng nón che đi đôi mắt của nó:
- Gì đây ? " Liên Hoan Cuối Năm "
- Ừ! đi kô ?
- Để xem , ngày 6/6 à ? hm ... làChủ Nhật tuần sau à ?
- Cậu rãnh k? - Nga quay qua hỏi
- um...- Phương liền gật đầu nhưng đôi mắt k rời caáibảng thông báo
- Nhưng mà để mình xem tổ chức ở đâu đã , nãy vội đi gọi cậu mà mình quên mất - Nga
Phương ria tay tìm nơi tổ chức vừa nói
- Thì chắc là ở...
- Nhà của bạn Hoàng Anh kha lớp 11D ? - 2 đứa đồng thanh , khiến mọi ngừoi xung quanh đổ dồn con măt về 2 đứa.
- Sao sao lại... - Phương hốt hoảng
- từ từ , để xem tiếp..
" Lí do: vì đây kô chỉ là tiệt chia tay của khối 12 mà còn là dịp giao lưu giữa các bạn với nhau , chính vì điều đó nhà trường sẽ mượn căn hộ của bạn Kha để tổ chức , ( vì sân trường sẽ k đủ điều kiện và bất tiện)và bạn kha cũng đã đồng ý
Địa chỉ; ... ...
Người tham gia : cả 3 khối 10, 11, 12"
- Hay đấy nhĩ ? - Nga
- Tớ nghĩ , k ổn rồi.. - phương
- K ổn gì chứ , mình tham gia với tư cách là HS của trừong mà
- cái này... - phương k biết nói thế nào
bỏng có 1 đám con trai đi đến , đó là tụi đàn em của Kha( chúng hay đi ghẹo gái lắm), chúng đi đến chổ Phương:
- Này cô bé , trời nóng thế mà lại mặc áo khoát à?
- Tụi bay mún gì hả ? - Nga quát
- Ủa , vậy đây là con Ngọc Phương lớp 11B à?
- Tụi bay tránh ra - phương cố che gương mặt
Tuy vậy bọn chúng đã nhào đến giật cái nón xuống:
- Trời ! thật gớm ghiết , mày thức khuya đi canh ăn trộm sao hả ?
Phương như muốn khóc , Nga cố dang 2 tay che chở cho Phương:
- Đủ rồi đó , bọn bay cút về lớp đi ! - giọng của Kha từ phía sau bọn chúng, bọn chúng quay lại
- dạ dại ca
thế rồi bọn chúng kéo nhau về lớp , vừa lúc chuông cũng reo báo hiệu vào tiết . Kha nhìn Phương rồi quay lưng trở về lớp , làm con bé xấu hổ chạy vào lớp.
nó úp mặt xuống bàn khóc , vừa khóc vừa đập tay lên bàn:
- Thật xấu hổ , xấu hổ quá
- cậu đừng vậy mà - nga an ủi
vừa lúc đó giáo viên bước vào lớp , thấy Phương nằm úp mặt xuống :
- Em đó có sao k ?

- dạ.. có lẽ bạn ấy bệnh rùi cô - 1 đứa khác
- Đc rồi, cô cho em ấy nghĩ , nhớ báo lại GVCN. có bạn nào tình nguyện đưa bạn ấy về k? - Cả lớp im lặng, bỏng Nga giơ tay
- để em
Tự nhiên dạo này đầu óc trống rỗng k có ý tưởng gì hít... rán tìm ý tưởng mới đc
Tối đến , khi ăn cơm xong Phương vội lên tầng thựong ngồi ngắm sao , Luân cũng ở đó:
- Trường chị sắp tổ chức liên hoan à ? - Luân
- Ừ! mà... lại tổ chức ở nhà thằng Kha
- Ủa kì vậy ?
- Nhà nó là biệt thự nên rất rộng , với lại sân trừong của trừong chị k đủ điều kiện
- Vậy à? Thế thì tốt rồi , em linh cảm chị sắp đạt đc " mục đích " rùi đấy - Luân đùa
Phương thở dài
- Chị sao vậy ?
- Chị.. à.. chị cũng k bít nói thế nào...! - Phuong lúng túng - Thôi nói ra mất mặt chết đi đc
- Gì hả ? Ý mà hôm qua chị sao thế ? Sáng nay nhìn mặt chị " tàn tạ " khủng khiếp .
- Em đừng nhắc nữa mà... - Phương đỏ mặt
Cùng lúc chuông điện thoại của Phương reo:
- Alo
- Nga nè , chưa ngủ à ?
- Chưa !
- Hồi sáng... cậu ổn chứ ?
- Có lẽ tốt thôi mà... nhưng làm ơn đừng nhắc nữa hic hic
- Đc rùi mà...À! nè hồi chiều có nhỏ bạn thông báo thêm cái vụ liên hoan , nghe cũng vui vui
- Chuyện gì ?
- " Các hs tham gia có thể đi cùng 1 người bạn của mình ( k học cùng trường cũng đc) "
- Ý cậu là sao đây ? - Phương nghi ngờ
- Thế cậu k định rũ bạn trai của cậu đi à ?
- BẠN TRAI ? - Phương giật mình , làm Luân ngồi kế bên phải chú ý , nó chợt giảm " loa " - Sao chứ..
- Thôi k nói với cậu nữa , mamy bảo mình đi ngủ nè... 6/6 Nhớ đi nha , k là bít tay mình - Nga vội cúp máy
Còn thằng Kha thì đang nói chuyện với Hà Vy qua điện thoại :
- Hôm liên hoan trường anh , em đến nhé
- Tật nhiên rồi - Vy cười trong điện thoại - Mà... e có chuyện muốn hỏi anh
- Chuyện gì thế ?
- Dạo này , em thấy anh sao ấy... có thể là lúc em đi Mỹ về
- ...
- Em cảm giác như anh đã thay đổi
- Vậy sao ?? Hay lâu quá em k gặp anh ?
- Em cũng k biết nữa ^^! Chắc vậy
-
Sáng , hôm nay là Chủ Nhật , Phương khá rãnh rổi , nó đang chán phát điên vì chả có gì làm, còn thằng Luân thì miễn bàn thêm , mỗi khi nghĩ thế là hắn " nướng " đến tân 9h có khi 10h . Phương lại moi cái điện thoại xinh xinh của nó ra alo cho Nga:
- Nga à ? cậu làm gì đó ?
- À! có chuyện gì thế ?
- Hôm nay là CN nên định rũ cậu đi uống nước , ở nhà mình bùn phát điên đây
- Vậy thì k đc rùi , tớ bận giúp mamy . Sao k gọi cho " anh chàng đẹp trai " của cậu đi.. - Nga cười - Thôi bb ! Con nghe rùi mamy - Nga bị mamy gọi

- K phải vậy chứ ! - Phương thất vọng ,- gọi cho Kang có kỳ ko chứ..
Chưa kịp suy ngẫm gì thì điện thoại của Phương reo lên , là Kang :
- Trời! vừa nhắc... - Phương - Alo
- Em làm gì đó ?
- Em k làm gì cả , Luân ngủ đến giờ chưa dậy nữa , khủng khiếp quá..
- Hay anh đến rước em đi dạo nhé
- hmm- Phương suy nghĩ - um.. cũng.. đc
- Ok!
Kang cúp máy , tuy vậy Phương vẫn đang miên man suy nghĩ có lẽ nó chỉ thích Kang chứ k có yêu Kang , người nó yêu là Kha .10 phút sau .
- Phương à ! có bạn gặp nè ! - Mẹ Phương gọi
- Dạ
Nó vội chạy xuống nhà , rồi xin phép mamy :
- Nhìn sắc mặt e k tốt lắm - Kang lo lắng
- K sao đâu , tại căng thẳng quá ... - Phương cười gượng
- Vậy à ? Ráng ăn uống vào kẻo bệnh giờ
- Thôi mình đi thôi ! - Phương mỉm cười - Đi = xe đạp hả anh ?
- Ừ , sẳn tập thể dục ! - Kang cười
- Em chỉ sợ anh chở em k nỗi ! - Phuơng đùa
Kang chở Phương đi hóng gió , và cùng đi uống nước . Phương chưa bao giờ thấy có thằng con trai nào tốt và quan tâm nó đến vậy , có lẽ ai mà làm người yêu của Kang sẽ rất hạnh phúc .
Khi Kang và Phương cùng chạy gần đến khu biệt thự của Kha , Phương từ xa cũng trong thấy Kha và Vy chuẩn bị đi đâu đó , nhưng nó vội lờ đi . Kha cũng nhìn thấy 2 người vừa đi trên 1 chiếc xe ,vừa nói vừa cười:
- Đúng là quan gia , k hẹn mà lại gặp - Kha nghĩ
Trong lòng Phương cũng k yên : - Kha đã thay đổi , hắn vẫn yêu Vy , yêu cô ấy như ngày nào...Mình chỉ là kẻ thay thế
Tối , tại quán bar , Kha ngồi lặng 1 mình , dường như tiếng nhạc cho dù to cỡ nào cũng k thể làm Kha để ý đến , hắn cứ ngồi 1 mình , uống xong ly rượu này , lại gọi 1 ly khác.
Kha uống rượu như thế đến tận 11h . Hà Vy đã gọi điện hỏi ba mẹ Kha nhưng k ai biết hắn ở đâu , cô ấy rất lo cho Kha và cứ đi đến những nơi Kha thường đến.
Kha bước ra khỏi quán bar với những bước đi loạng choạng , Kha cứ như thế đi ra bãi đậu xe , chợt Vy từ xa chạy đến đỡ lấy Kha :
- Kha , anh sao vậy ? Sao mà uống nhiều như vậy - Vy đỡ Kha lên xe của Kha
Có lẽ Vy đành phải chở Kha về nhà , hắn xĩn đến nỗi k biết trời đất gì
Nhìn Kha như thế , Vy vô cùng lo lắng:
- Sao anh ấy lại uống nhiều như thế chứ ! Từ khi quen biết anh ấy , mình chưa bao giờ thấy anh ấy như vậy...
Đến nhà Kha , Vy đỡ Kha ra xe , và đến bấm chuông cửa . Mở cổng ra là mẹ Kha , khi nhìn thấy con trai như thế , bà mẹ chạy đến đỡ lấy:
- Kha.. sao lại thế này.. ! Sao con uống nhiều như vậy ?
Bố của Kha cũng chạy ra:
- Con sao vậy ?
- Ba nó lái xe vào nhà hộ tui , để tui đưa con nó lên phòng - Mẹ của Kha
- Ừ
Bà mẹ chợt quay lại nói với Vy:
- Cảm ơn con nhiều lắm ... Nhưng rồi ... con sẽ về bằng gì ?
- Dạ...
- Hay bác cho con mượn xe
- Dạ thôi , để con gọi taxi về cũng đc
- Ừ ! ... Để sáng mai bác hỏi rõ thằng Kha mới đc , đó giờ nó có bao giờ uống nhiều thế này đâu - Rồi bà mẹ đỡ Kha vào nhà
-


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận