Tralltakemichi Tử Thần Thiếu Niên Tổng Mạn


" Nghe lời ta đi đầu thai thì ta sẽ giúp tiểu quỷ này thanh tẩy tà niệm.

Hanagaki Takemichi ta lấy danh dự ra thề kiếp sau ngươi và nó sẽ có một cuộc sống tốt hơn rất nhiều có đồng ý không " Ác linh ngập ngừng nhìn cậu hồi lâu để xem cậu có đang dối trá nó như gã khốn kia không , nhận lại vẫn là đôi mắt lam tràn đầy dịu dàng và thương xót phản chiếu rất rõ ảnh ngược cái thân thể gớm ghiếc hiện tại của nó
Đã lâu rồi..nó mới có cảm giác ấm áp như thế này.

Người này..chắc chắn là người ôn nhu nhất thế giới đi ? thật tiếc , tiếc vì nó không gặp người này sớm hơn
' Giây phút ta gục ngã chỉ mong xuất hiện một người bên ta nhìn ta bằng đôi mắt cổ vũ , tràn đầy tin tưởng thì ta đã có thể đương đầu đối mặt với thế giới mà không sợ hãi nó nữa rồi '
" Tôi chấp nhận..xin cậu hãy cứu chúng tôi cậu Tử thần " Ác linh thành khẩn cuối đầu mình trước cậu thể hiện tấm lòng của mình
" Tốt thôi ! Đây.

Con Sò Chứa Oán Khí-kun , nó sẽ hút sạch sẽ oán khi của ngươi và tiểu quỷ.

Khi hoàn thành xong thì ngươi và nó sẽ được ta dẫn vào vòng luân hồi với giá 1250 yên " ...!Đắt chả buồn nói nữa , ôi tiền..tiền lại bay nữa rồi 
Nhiều khi cậu cũng hoài nghi..

cái nghề Tử thần có phải là nguyên nhân chính bào túi tiền của cậu nhiều nhất hay không , cả đời không khá khẩm lên được là vì cái nghề này !!!
Công cụ Tử thần sau khí hút sạch oán khí cậu cũng mang đến cho cục quản lý Tử thần giao cho người ta xử lí chứ không thể tùy tiện quăng bỏ được , xui xẻo dính vào linh hồn bình thường nào thì khổ nữa.


Ác linh sau khi được thanh lọc liền trở lại bộ dáng vốn có của người sống , chậc chậc cô gái này còn trẻ và xinh đẹp như vậy mà..

tất cả là tại gã ta.

Đồ tró !!!
" Tử thần Hanagaki-san tôi thành thật xin lỗi vì hành động quá lỗ mãng của mình  " Nữ hồn cười nhẹ xen chút bối rối nhỏ giọng nói chuyện với cậu.

Lúc nãy bị oán khí che mờ mắt giờ cô mới thanh tỉnh lại thấy rõ dung nhan người trước mặt mình rất rất hối hận vì hành động của mình để lại ấn tượng xấu cho người ta rồi..

tất cả là tại thằng khốn nạn.

Chó má nhà nó !!!
" Không sao ~ tôi không bận tâm đâu đừng lo " Takemichi nở nụ cười một cái là rực rỡ lóa mắt dù trong đêm.

Ôi...!đúng là thánh thần mà , mong cho mình chuyển kiếp vẫn được gặp cậu ta thì hay biết mấy 
" Khoan chờ tôi một chút " Câu giơ lòng bàn tay mình lên với nữ hồn với ý kêu cô đứng đó đã , nữ hồn khó hiểu nhìn cậu thì cậu quay đầu ra sau đối mặt với gã này mắt lạnh tươi cười nếu nhìn sơ thì sẽ tưởng cậu rất vui vẻ chỉ có tụi Akkun mới biết đây là gương mặt mỗi khi cậu muốn chôn sống kẻ làm điều có lỗi với cậu 
" Này ông chú nói tên với tuổi làm quen nà ~ "
" ?? tôi là Fushitama Manzo , 25 tuổi " Đèn đường giờ phút này mới có phát ánh sáng trùng hợp ánh dạ lên góc cạnh gương mặt cậu làm gã nhìn thấy rõ hơn nét đẹp này , trong lòng cũng rục rịch thứ gì đó.

Chẳng lẽ thánh thần xinh đẹp này phải lòng gã nên mới cứu sống gã còn hỏi tên tuổi của gã.

Nếu là vậy thì còn gì bằng , thánh thần..hắn chưa có chơi qua lần nào không biết tư vị ra sao 
Tâm tư dơ bẩn của gã khốn hiển thị rõ ràng qua đôi mắt tham lam và đắc thắng kì lạ , Ôi..cảm xúc ô quế xung quanh làm cậu khó chịu muốn phát nôn , kinh tởm làm sao.. 
" Hễhh..tốt nha ~~ rồi , cười lên nào " Ngâm dài câu từ pha chút trẻ con khiến bất kì ai nghe được đều cảm thấy tâm can mình bị một chú mèo con cào cào làm cho ngứa ngáy không thôi.

Nhưng gã ta thoát khỏi trạng thái si mê sau khi nghe tiếng " Tách " quen thuộc phát ra từ di động
" Ngủ ngon nhé ~~ Fushitama-san " 
" Cốp !!! " Tiếng đập vỡ của viên gạch dưới đất được nhấc lên khi va chạm đầu người.

Ah , không có gì cả , chỉ là Takemichi cầm gạch phang một cái bonk vào sọ người ta thôi..


ây không nặng lắm đâu.

KHÔNG CHẾT NGƯỜI là được
Nữ hồn kinh ngạc trước hành động táo bạo của cậu , cô phấn khích nghiêng trái nghiêng phải cười ha ha mấy tiếng còn vỗ tay hoan hô với cậu 
" Ngầu quá !!! Hanagaki-san !! "
" Đây chưa là gì đâu , tôi đã chụp lại mặt gã nên tôi còn giúp cô xả giận dài dài.

Có lẽ tôi mới là nhân quả của gã cũng nên ha ha " Một người một ma cười vui vẻ trong bầu không khí u ám này hoàn toàn không còn căng thẳng gay gắt như lúc nãy nữa.

Thật không hổ là ' kẻ hủy diệt bầu không khí ' đi ? 
Takemichi lấy áo choàng màu xanh đậm trong balo ra mặc vào người tức khắc cậu ở trong trạng thái linh hồn lơ lửng được.

À chắc là quên giới thiệu Áo Choàng Âm Dương-kun , nếu mặc đúng thì con người sẽ ở trong trạng thái linh hồn , còn khi lật ngược mặt trong mặc vào cho linh hồn thì linh hồn ấy sẽ có thể hiện hình với giá 3000 yên.

Là một trong các thứ mẹ để lại cho cậu sinh sống trên dương gian này 
" Vậy tôi chúc cho cô cùng tiểu quỷ này mau chóng đầu thai nhé , nhớ là chuyển kiếp rồi hãy học võ phòng thân vào hoặc những lúc thấy thằng nào ngứa mắt cũng có sức đánh chết nó !! "
" ....!" vâng ??
" À sao tôi biết rành như vậy à , tại tôi có nhân chứng sống đó mà.

Bye bye , lên đường bình an !! " Takemichi thoải mái vẫy tay chờ cho nữ hồn bước vào vòng tròn luân hồi rồi mới xoay người tìm cục quản lý Tử thần gần đây 
" Là Con Sò Chứa Oán Khí sao , để đây đi tôi sẽ xử lí " Tóc trắng ánh lam thiếu niên lạnh nhạt nói , cầm trên tay là đống giấy tờ vừa nhìn đã thấy mệt não rồi " Takemichi sắp tới có sự kiện ' Truy bắt quái linh ' với tiền thưởng tùy vào mỗi con cậu cứ tham khảo đi " 

" Không giả vờ không quen biết nữa sao Kain-niisan ~~ " Takemichi phì cười nhào qua khoác vai người nọ , lại bị đánh một cái bốp vào bàn tay.

Cậu chu môi ủy khuất lên án nhưng người nọ chỉ bình đạm nâng kính quay đầu sang chỗ khác ah..

không phải bình đạm đâu , tai cũng đỏ ửng lên rồi 
Takemichi và Kain từng sống gần nhà nhau ở Âm phủ , đến khi cậu bước vào tiểu học đã nhập học tại dương giới cho đến hiện tại là sơ trung .
" Vậy sự kiện diễn ra khi nào Kain-niisan " 
" Thông báo chính thức hơn một tháng nữa mới có nhưng tôi từ thiện cho cậu biết là ba ngày liên tiếp sau khi qua ngày Halloween " Kain ngạo kiều hất kính với cậu , mắt vẫn nhìn chỗ khác chứ không chạm mắt với cậu từ nãy đến giờ 
" Kain-niisan ~~ anh là số hai thì không ai là số một hết " Bị Mikey với tụi bạn lây hay sao chất giọng cũng nhão như nước luôn rồi , vì cái tội nhây mà ăn một cái đánh lên đầu làm Takemichi khóc oa oa ôm đầu mình tự xoa xoa an ủi
' Đau chết đi được !! tên tàn bạo vô tình này mấy năm mà tính tình y vậy '
" Thôi không giỡn với anh nữa , tôi làm xong việc rồi còn giờ phải về nhà ngủ mai tiếp tục làm học sinh ngoan đây.

Chào !! " Đợi cậu thật sự đi mất thì tóc trắng thiếu niên mới ôm mặt đỏ ửng tưởng như phát sốt đến nơi 
" Đừng có đến đây đột ngột như vậy chứ..

"


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận