Tinh Nhuyễn thay đổi y phục cùng với trang sức , sau khi xong liền muốn rời đi
Chỉ là người không muốn được gặp nhất lúc này lại xuất hiện
Mễ Đường mang theo dáng vẻ đáng yêu , điềm đạm liền đi tới
"Tỷ chịu lạnh thật giỏi , da muội rất mỏng , có muốn cũng không thể chịu được"
Tinh Nhuyễn không nể nang gì , trực tiếp đáp lại
"Không thể chịu được , hay là không làm được giống như ta"
Nhìn thấy sắc mặt của cô ta đang dần trở nên méo mó , Tinh Nhuyễn liền bật cười một tiếng , bước chân muốn rời khỏi thì liền bị một lực giữ chặt
"Tỷ tỷ nói chuyện thật khó nghe , muội chẳng qua chỉ là nói bâng quơ"
Nàng cảm thấy khó chịu , định hất tay của cô ta ra , chỉ thấy Mễ Đường trực tiếp ngã xuống
Tinh Nhuyễn còn chưa kịp phản ứng , chỉ thấy Ôn Thiếu bước vào , ánh mắt nhìn nàng đầy nghi hoặc
Chỉ thấy y tiến tới đỡ biểu muội của mình , sắc mặt cực kì lo lắng
"Đường Nhi , muội không sao chứ?"
Nàng lúc này cảm thấy có chút trống rỗng
Mễ Đường thật ra không phải là nữ nhi ruột thịt của Triệu gia , mà chỉ là con nuôi
Tinh Nhuyễn và Ôn Thiếu từ xưa vốn đã thân thiết với nhau
Mễ Đường lúc còn nhỏ cũng không ở bên Ôn Thiếu , nhưng từ khi lớn lên liền bắt đầu đeo bám
Ôn Thiếu từng nói với nàng rằng cô ta rất phiền , còn nói là chán ghét
Nhưng ai đó hãy giải thích với Tinh Nhuyễn rằng tại sao khi cô ta xảy ra chuyện , Ôn Thiếu lại lo lắng đến như vậy , tại sao ánh mắt mà hắn nhìn Mễ Đường lại có sự kì lạ không thể giải thích như vậy ?
Nàng chỉ coi y là ca ca của mình , chứ không có bất cứ tâm niệm nào khác
Nhưng khi nhìn thấy thái độ không tin tưởng mà y dành cho nàng , nàng thật sự hơi hụt hẫng
Ôn Thiếu nhìn thẳng vào mắt nàng , cất giọng chậm rãi
"Đường nhi vốn đơn thuần , nói chuyện không thể suy nghĩ kĩ càng , nhưng muội cũng không thể làm như thế này"
Tinh Nhuyễn mấp máy môi muốn giải thích , liền bị y cướp lời
"Đường nhi tốt như vậy , muội làm sao có thể vì tính cách nóng nảy nhất thời của mình mà làm những chuyện như thế này?"
Nàng nghe những lời như vậy liền không chịu thua mà đáp trả lại
"Muội không đẩy , mà là do Đường nhi của huynh tự mình ngã , muội chẳng làm chuyện gì sai , còn nữa , cô ta tốt trong mắt huynh , chứ không phải đối với muội"
Ôn Thiếu như suy nghĩ đến chuyện gì đó , liền nói
"Muội có biết , tấm thiệp của muội là do Mễ Đường bỏ tâm tư ra để trang trí.
Cây trâm mà muội yêu thích cũng là do muội ấy giúp ta thiết kế không?"
Mễ Đường dùng đôi mắt đỏ hoe để nhìn nàng , trong giọng có chút nghẹn ngào
"Tỷ đừng hiểu lầm , là do muội nhiều chuyện muốn giúp huynh ấy thôi , chữ viết mà huynh ấy viết trên tấm thiệp của tỷ là viết nhầm , muội vốn muốn nhờ huynh ấy dùng chữ của mình viết cho muội , thế nào lại nhầm thành của tỷ"
Ngón tay của Tinh Nhuyễn bấu chặt vào nhau , thì ra những điều tốt đẹp mà nàng nghĩ y đã làm cho nàng đều là vô tình.
Tấm thiệp đó vốn nghĩ là do Ôn Thiếu bỏ nhiều tâm ý , thì ra là do biểu muội của hắn làm cho
Tinh Nhuyễn hít sâu một hơi , liền hỏi ra câu hỏi của mình
"Vậy tại sao huynh lại tặng cây trâm đó cho muội"
Lần này thì Ôn Thiếu không trả lời , trong không gian chỉ còn tiếng thút thít của cô ta
Tinh Nhuyễn thoáng chút hiểu được
Y yêu mến thanh mai trúc mã , đồng thời thương xót cho vị biểu muội đó
Nếu như không có sự cho phép của y , Mễ Đường làm sao có thể nhúng tay vào ?
Y cũng không phải là nhìn nhầm tấm thiệp giống Mễ Đường mà viết nhầm
Mà là muốn cho người khác hiểu lầm rằng bản thân quan trọng trong lòng của hắn
Cây trâm do biểu muội thiết kế , hắn lại nói là tự mình làm
Tấm thiệp riêng biệt của nàng , cũng nghĩ là do bàn tay vụng về của hắn trang trí
Hắn không giải thích , tất cả liền cho là do nàng suy nghĩ nhiều mà hiểu lầm
Nếu vậy thì vị thanh mai trúc mã này , nàng cũng xin xóa bỏ.